Gọi Đôi
Tác giả: Hoàng Cầm
Tập Thơ Hoàng Cầm epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6  
 
Cùng Em ngửa mặt lên xanh
Lá thông kim tỏa đôi mình ươm gai
Tê tê ngực nở bồi hồi
Gió thơm tóc cuốn nắng cười Em chi
 
Dưới kia sông chẳng quay đi
Mười hai tuổi cũ biết gì Chị ơi
Một con bướm lửa đậu môi
Hai nhành hoa lửa chia đôi tay cầm
 
Ba tầng mây lửa trầm ngâm
Bốn con chim lửa đậu nhầm cỏ hoang
Trời quê Em vẫn thênh thang
Chiều mê bến lịm bàng hoàng chớp đông.
 
Em cầm lấy cõi mưa nhung
Miên mang tơ óng xuôi vùng khe sâu
Em ngồi đâu Chị đứng đâu
Bỗng dưng hai đứa hai đầu hư không
 
Em cầm được cõi mưa nhung
Mờ chênh gối Chị đôi dòng vu vơ
Em chìm chưa? Chị nổi chưa?
Bỗng dưng hai đứa hai bờ tháng năm
 
Đêm qua hỏi có trăng rằm
Đêm nay ai biết nơi rằm trăng thu
Em mê ru Chị mộng du
Đêm qua tàn lại thêm ngờ đêm mai
 
Áp môi bỏng cõi mưa dài
Khát thêm từng trận khát hoài tuổi xưa
Em về chưa? Chị đến chưa?
Bỗng dưng hai đứa khóc mờ đêm trăng
 
Chị đây có phải Em chăng
Em đâu có thật Em rằng Chị không
Xiết tay kết một vô cùng
Lơi tay lại vẫn đôi dòng lửng lơ
 
Song song có gặp bao giờ
Hai dòng lệ chảy, hai bờ sông trôi
 
Mưa nhung áp má bồi hồi
Nghe khô từng sợi mưa dài lặng im
Em không nổi, Chị không chìm
Chị tung gió tím, Em tìm sang xuân
 
Nằm trong mắt bão tuyệt trần
Mưa nhung tung cánh trắng ngần ...
Em bay ...