Góc Khuất
Khuất ở một góc phố
Cánh mai lặng nở sau rào
Không ong bướm
Chỉ mưa nắng lao xao
Khuất ở một góc nhìn
Chiếc khăn san mở hé
Tiếng thở dài rất khẽ
Người đâu biết
Lầm lũi quay lưng
Khuất ở một góc nhớ
Em trách em dối lòng
Hoài mong chi bước chân
Đã biết chắc
Không bao giờ đến nữa