Có Những Lúc
Có những lúc
Buồn đến bồn chồn
Lang thang không nơi an ủi
Có những lúc
Tưởng như không đứng nổi
Giữa chơi vơi sóng gió cuộc đời
Lòng tê tái đơn côi
Mình với bóng – ánh đèn hờ hững
Có những lúc
Khát đến cháy bỏng
Một niềm tin, một chút sẻ chia
Một khoảng trời bình yên sau cơn mưa
Anh bất chợt như thiên thần… thoáng hiện
Có những lúc
Với bao điều… im lặng
Em một mình
Anh đi đâu, nơi đâu!?