Cát Bụi
Đời như phiên chợ họp rồi tan
Ngày đến rồi đi đêm cũng tàn
Mà vết thời gian còn ghi dấu
Trăng cũ vười xưa cũng úa vàng
Đất lạ quê người con sóng bạc
Đêm nghe còi rúc phía trời xa
Giật mình tỉnh giấc... ngày xa lắc
Ngó mình tóc đã điểm sương pha