Thương Tiếc
Trong bóng đêm sầu
Đèn khuya quạnh hiu
Thoáng nghe từ đâu
Khúc ca hôm nào
Hát cho người yêu dấu.
Ôi những cung đàn
Buồn như thở than
Lòng ngỡ ngàng
Tình đã vỡ tan
Từ lúc em quên trần gian.
Người hỡi về đây, ru giấc mộng say
Dù đã tàn phai, tình vẫn còn đây
Như nhánh sông dài
Thời gian dần trôi
Cuốn ra biển khơi
Tháng năm trong đời
Với cuộc tình mây khói
Ôi rất lâu rồi, còn riêng mình tôi
Hoài đứng đợi
Người đã ra đi về mãi nơi phương trời xa