Thao Thức
Thao thức hòai đời qua trầm tư chiếc bóng
Ngõ hồn tôi hiu hắt bóng chiều tàn
Thẫn thờ chờ em hòang hôn còn đợi
Cho ai bây giờ chút nắng chiều vương
Day dứt hòai từng đêm trầm tư chiếc bóng
Tiếng đàn ai thao thức tình sầu
Kỷ niệm buồn như câu thơ tình muộn
Nuối tiếc hòai tình cũ còn vương
Có bao giờ em đến hôn lên tình yêu của tôi
Để quên một lần gặp gỡ rồi thôi một lần lạc bước
Có bao giờ em biết đời tôi một chiếc thuyền đau
Buồn riêng thuyền không chờ hết, tình em chìm đắm một đời
Em thầm lặng trong tôi như đèn khuya phố vắng
Tôi cô đơn đâu cũng cuối chân trời
Bên chiều đợi thuyền em trôi xa
Ta xa nhau nên đời phong trần
Còn lời tự tình buồn hơn câu thơ