Sao Người Nỡ Quên
Em bây giờ vui chốn ấy
Cố quên đi cuộc tình chết trên ngàn
Nồng nàn vùi theo sương khói;
Lá thu buồn lặng rơi khắp lối
Phút xa nhau nói chi em
Lời cuối nghẹn ngào
Bao nhiêu lần em vẫn nói
Dẫu thiên thu tình mình mãi không rời
Đồng tiền làm em quay lối;
Dắt đưa tình vào đêm tăm tối
Nỡ quên mau tháng năm xưa
Khi mình có nhau...
Con thuyền nhỏ thuở ấy ta cùng trôi
Ta dạt vào bờ bến yêu mộng mơ
Cứ ngỡ như thơ nhưng hôm nay
Lạc bến xa mờ
Cơn sóng xa hoa
Đã cố sao em khỏi giấc mơ hoang
Xót xa nào người để lại
Lời dối gian trên môi
Mai bên đời em thức giấc
Thấy quanh mình
Chợt lạnh vắng tiếng cười
Tiệc tàn tình nhân vỗ cánh
Thấy bẽ bàng đời xanh rêu cũ
Tháng năm xưa dẫu đơn sơ
Nhưng mình có nhau