Rừng Thu
(Tặng Phạm Quang Tuấn)
Rừng thu trong giấc mơ,
Chiều bâng khuâng gió đưa,
Hàng cây khoe sắc thu rực rỡ.
Giòng sông tơ liễu mềm,
Hoàng hôn trong mắt em,
Chiều lung linh nắng trôi êm êm.
Chiều rơi thung lũng buồn,
Tình yêu qua ngõ hồn,
Gợi lên xao xuyến bao niềm thương
Gặp em trên cõi đời,
Chừng quen nhau lắm rồi,
Chiều thu vương nhớ nhung u hoài.
Phân vân, đàn ai nắn ru hồn chiều nay,
Không em, ngàn ly vẫn không quên tình say.
Thu đi lòng như hửng hờ,
Thu đi, ngày xuân nức nở.
Không em, gọi nhau ngàn câu tiếc nhớ.
Nghe từng ray rứt khắc trên vần thơ..
Chiều thu qua lối xưa,
Tìm em trong giấc mơ,
Một mình, ai đón đưa, chiều vắng.
Trời thu mây trắng bay,
Chiêu buông sương thấm vai,
Rừng xưa đâu bóng em xa vời.
Ngàn năm mây trắng bay,
Ngàn năm thu lá rơi,
Rừng thu thương nhớ em muôn đời.
Cảm hứng và lời dựa theo “Mùa thu trong thung lũng” của Phạm Quang Tuấn, lời Trân Khanh.