Nhánh Sông Phiền Muộn
Mặt trời hồng ngủ ngang đồi núi
Bầy chim non ngưng hót trên cây
Người ghé ta rừng không đợi tuổi
Người đi xa gió kéo giăng mây
Đời muộn phiền, buồn sông rẽ nhánh
Và sương mai thấm ướt tim khô
Vàng ngất ngây, rừng im nhịp thở
Vùng dư âm khép tiếng cung đàn
Hãy cứ buông tay chiếc lá vàng
Hãy tiễn đưa đời chuyến xe tang
Hãy cố quên giây phút ngỡ ngàng
Chớ luyến lưu tình đã phai tàn
Hãy ngắt đóa sầu đau năm tháng
(Ai) nghe vụn vỡ ánh trăng vàng
Người bên kia bờ sông xa thẳm
Mãi nhớ người, ta chờ tay ấm
Mơ tiếng cười ru hồn bừng say
Mãi nhớ người, nhánh sầu chia sông.