Ðêm dần về khuya, phố không.. người
Riêng một mình tôi.. lẻ loi !
Mưa lạnh đìu hiu, gió không.. nhà
Ðôi bàn chân như.. quên lối
ÐK:
Tôi đi giữa cô đơn, yêu đương đã không còn
Ðôi vai gầy mang.. nỗi buồn
Mưa như xót thương tôi,
nên mưa mãi.. không nguôi
Mưa cho đời thêm.. giây phút vui
Em giờ nơi đâu, biết chăng.. người ?
Bên đời quạnh hiu, có vui ?
Tôi nhìn lại tôi, xót xa nhiều
Tôn thờ tình yêu.. gian dối...
ÐK2:
Tình đã đến lúc tiếc nuối.. cũng đành
Người nay xa ta quên đi.. chữ tình
Yêu là không cho băn khoăn,
Tâm hồn xin hiến dâng
Dù biết chỉ là.. ước mơ...
Tình đã có lúc đắm đuối biết bao
Giờ đây tang thương xanh xao, úa màu
Không còn ai cho ta yêu, cho lòng thêm đớn đau
Hạnh phúc chỉ là.. mộng thôi !