Lãng Quên Từ Đây
Đã bao lần anh không muốn
Ngồi chờ em dưới hiên mưa khuya
Lúc đêm tàn chờ trời sáng
Còn chờ nghe bước chân em về
Mỗi khi buồn anh không nói
Vì từ lâu đã không còn vui
Nhìn tình yêu đôi ta như con đường xa
Đã khiến gót chân mỏi mòn
Bước đi hoài mà không tới
Đường tình ta bấp bênh em ơi
Trái tim này càng đau nhói
Nhìn tình em sớt chia bao người
Khóc hay cười rồi cũng thế
Chỉ càng thêm xót xa mà thôi
Còn chi nữa cố níu kéo thêm làm chi
Hãy cứ tiễn đưa người đi!
Từng đêm em đến với những mối duyên qua tay nhạt nhèo vô nghĩa
Và anh đâu biết những thứ khiến cho em vui chỉ là như thế
Còn gì để ước mơ cho ngày mai
Nằm đây suy nghĩ qua bao đêm dài
Làm sao anh biết được
Biết em bây giờ thuộc về ai?
Đã lâu rồi anh không thấy
Một niềm vui nhỏ nhoi qua đây
Đã lâu rồi tình yêu ấy
Chỉ là bao đắng cay đong đầy
Tiếng em cười,lời em nói
Chẳng hiểu sao cứ khơi niềm đau
Tình yêu hỡi hãy thứ lỗi cho lòng tôi
Sẽ cố lãng quên từ đây!