Hát Trên Đồi Tăng Nhơn Phú
Ta ngồi đây trên đồi Tăng Nhơn Phú
Chiều đong đưa tiếng đại pháo ru về
Mẹ hiền xa nơi phương trời
Người tình xa nơi phương người
Lòng lạnh giá những đêm mong chờ trăng sáng.
Ôi hoàng hôn tâm hồn lên sương khói
Nhìn mây trôi cứ ngỡ tóc em mềm
Lòng gởi theo theo mây trời
Về một phương ta dâng đời
Và lời hát thiết tha ru cuộc tình khơi.
Đôi khi ôm súng leo lên đồi cao
Hát cho xanh tuổi người
Hát cho phai tuổi trời
Em ơi hai mươi mấy năm rồi
Con ngựa hoang mong tìm về
Trên đồng cỏ non.
Ta ngồi đây mơ chiều Tăng Nhơn Phú
Nhìn hoa rơi nhớ người đến vô vàn
Ngựa hồng ơi bao năm rồi
Tàn cuộc vui sao quanh đời
Còn vọng mãi chút hương xưa
Ngày thơ ấu
Ta ngồi mơ Thu vàng em yêu dấu
Mùa Xuân xanh tóc dại chớm ưu phiền
Nhìn đồi xa xa muôn trùng
Mịt mờ xanh xanh cây rừng
Ghìm chặt súng hát ru cuộc tình mù sương.