Lỡ giấc ngủ không đành,
Từng đêm dài nghe hồn chán
Vòng tay đam mê rã rời,
Mưa buồn giọt xuống đời
Lệ tím héo hắt hoen môi,
Mem rượu phiền muộn khóc cười
Một kỷ niệm,
Vài cuộc tình riêng xa xôi
Tiếng hát nào u hoài,
Gọi đêm dài vang vọng tới
Đường xưa hôm nao đưa đón,
Hương ái ân tưởng đã tròn
Lời yêu đương cho nhau mãi,
Nay đã xa lạ mất rồi
Tình chợt đòi,
Ngậm ngùi trong lòng đất chôn vùi
Đêm khuya cây thương lá im lìm
Yêu tơ ướt vai mềm
Dĩ vãng mất rồi, đôi mắt em
Hồn muộn phiền lạc loài như mây chiều
Mặn nồng đã trót yêu
Đôi tay níu ân tình vỡ tan theo
Áo trắng lịm thu vàng,
Đàn than thở cung dở dang
Tình yêu em pha men đắng,
Men đắng anh đành uống cạn
Rồi mai xa nhau mãi,
Em nép trong vòng tay người
Chỉ còn lại kỷ niệm sầu mặn chát môi