To read a book for the first time is to make an acquaintance with a new friend; to read it for a second time is to meet an old one.

Chinese Saying

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 122 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 535 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 00:58:55 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.2 - Chương 47: Trận Chiến Lớn Bắt Đầu
a người Phong Nhược Ngôn, Hiên Viên Lưu Phong, Quân Dật Hiên cùng ngôi bên cạnh đống lửa trong sơn động, không khí lúc này có chút mất tự nhiên! Hiên Viên Lưu Phong vẫn như cũ giamPhong Nhược Ngôn trong lồng ngực, trên tay là thỏ hoang, chim trĩ đã nướng chín mà hôm nay Quân Dật Hiên mang từ trong núi về, lấy tay xé thành từng miếng nhỏ đút cho cái miệng nhỏ nhắn Phong Nhược Ngôn ăn, nhìn bộ dáng nàng biếng nhác ở trong lòng mình, thân nhiệt toàn thân lại tăng lên, sau đó lại còn dùng ánh mắt không rõ ý tứ hàm xúc liếc nhìn Quân Dật Hiên một cái! Bên miệng Quân Dật Hiên vẫn giữ vẻ tươi cười nhàn nhạt, ánh mắt thâm sâu lại xinh đẹp nhìn động tác thân mật của hai người, nhưng trong lòng lại không giữ được vẻ thản nhiên như ngoài mặt, sớm đã nổi lên cuồng phong bão táp vô cùng hung dữ! Còn Phong Nhược Ngôn lúc này lại không rảnh để ý đến không khí quỷ dị giữa hai người trong động, nàng lười biếng khép mắt, quanh cái miệng nhỏ nhắn của nàng đã sớm bóng loáng mỡ, nhàn nhã chờ đợi Hiên Viên Lưu Phong hầu hạ, gương mặt vô cùng thỏa mãn! Phong Nhược Ngôn ở kiếp trước, thân là đặc công, kinh nghiệm sinh tồn nơi hoang dã cũng có không ít, giống như việc kiếm ăn ở bên ngoài như này không làm khó được Phong Nhược Ngôn, nhưng mà, từ khi Hiên Viên Lưu Phong đến, Phong Nhược Ngôn đã cảm thấy bản thân dựa dẫm rất nhiều. Thời điểm Hiên Viên Lưu Phong nướng gà rừng thỏ hoang đặc biệt thông thạo, cũng không biết kiếm từ đâu mật ong cùng một số thảo dược gì đó, sau nghiền nát vừa phết vừa nhét vào bên trong gà rừng thỏ hoang rồi đem nướng, hương thơm ngào ngạt tỏa ra xung quanh. Ăn vào cũng tương đối ngon miệng, Phong Nhược Ngôn rốt cuộc cũng không biết mình đã ăn bao nhiêu! Phong Nhược Ngôn híp mắt, nghiêng đầu nhìn sườn mặt Hiên Viên Lưu Phong, trong lòng cảm thán, nam nhân này, chậc chậc, quả thật là cực phẩm, lên triều đình, trên chiến trường, vậy mà giờ còn có thể vào bếp, ai, thật không biết bản thân gặp vận cứt chó gì mà tốt vậy chứ! Hiên Viên Lưu Phong phát hiện ánh mắt vật nhỏ trong lòng nhìn mình không ngừng phát sáng, trong lòng bỗng nhộn nhạo, cúi đầu khẽ cắn vằn tai Phong Nhược Ngôn, nhẹ giọng nói:“Nhược nhi bảo bối, lại bi lão công ta mê hoặc rồi, phải không?” Phong Nhược Ngôn bị Hiên Viên Lưu Phong cắn như vậy, mặt liền đỏ lên, nghĩ tới ở đây còn có người ngoài đang ngồi, có chút ngượng ngùng, tức giận vị bị làm phiền nói:“Ta chỉ là đang nghĩ, lão công, chàng quả nhiên là yêu nghiệt!” Nói xong trừng mắt nhìn Hiên Viên Lưu Phong khiêu khích, hừ, chàng muốn đùa giỡn ta, xem ai lợi hại hơn! Hiên Viên Lưu Phong cũng không có quá phận, hắn cũng không muốn phong thái xinh đẹp triển lộ ra của vật nhỏ nhà mình bị nam nhân khác trông được đâu, huống chi nam nhân này còn là người có ý đồ gây rối không tốt! Hiên Viên Lưu Phong không tiếp đề tài rối rắm kia, trực tiếp đưa tay lấy đi nửa con thỏ còn lại đặt bên cạnh Phong Nhược Ngôn nói:“Thương thế của nàng vừa mới xủ lý tốt, lại vừa ăn xong, mau nghỉ ngơi cho tốt!” Phong Nhược Ngôn thấy Hiên Viên Lưu Phong đem con thỏ kia đặt ở một bên, lại mở miệng nói những lời này với nàng, hiển nhiên là không định cho nàng ăn tiếp, nhất thời nóng nảy, kêu la nói:“Uy, Hiên Viên Lưu Phong, chàng làm sao thế, ta còn chưa ăn đủ đâu?” “Nàng kêu ta là cái gì?” sắc mặt Hiên Viên Lưu Phong có chút khó coi! Phong Nhược Ngôn vừa thấy Hiên Viên Lưu Phong như vậy, thè lưỡi, trong lòng âm thầm phỉ báng, nam nhân này, không biết trong này có người ngoài sao, kêu lão công lão công,xấu hổ chết nha! Nhưng mà không có biện pháp, hiện tại chính mình cũng không dám chọc Hiên Viên Lưu Phong, phúc nửa đời sau của chính mình, còn có lộc ăn đều nằm trong tay nam nhân này nha! “Lão công, người ta còn muốn ăn nữa! Ta còn chưa ăn no!” Phong Nhược Ngôn bộ dáng làm nũng nói, được rồi, Phong Nhược Ngôn nàng là người biết có biết duỗi, vì đồ ăn ngon, bị người khác nhìn thấy cũng không ít đi khối thịt nào,cho dù ít, hiện tại cũng sẽ lập tức bổ sung trở về! Cho dù thanh âm Phong Nhược Ngôn vo ve, nho nhỏ, nhưng tại cái sơn động không lớn này, cũng vẫn rõ ràng lọt vào tai Quân Dật Hiên, trong mắt hắn nhất thời hiện lên không dám tin, đây là Phong Nhược Ngôn sao, mềm mại, thẹn thùng, tư thái tiểu nữ nhân, thanh âm say lòng người có thể trực tiếp khảm vào trong xương cốt của chính mình, nhưng mà, Phong Nhược Ngôn như vậy, càng làm cho người ta muốn ngừng mà không ngừng được, càng thêm mê hoặc lòng người! Thế nhưng, hắn lại chỉ có thể trơ mắt nhìn nữ nhân mình thương nhớ, ở trong lòng nam nhân khác thân mật, triền miên! Như này làm sao hắn có thể cam tâm, tình cảm này làm sao có thể chịu nổi? Từ nãy đến giờ, Hiên Viên Lưu Phong vẫn luôn chú ý cảm xúc dạo động trên mặt Quân Dật Hiên, mặc dù Quân Dật Hiên che dấu khá, nhưng hắn vẫn tinh ý phát hiện Quân Dật Hiên có phần không cam lòng! Trong lòng Hiên Viên Lưu Phong cười lạnh, Quân Dật Hiên, bất luận như thế nào, lần này xem như ngươi cứu nàng một lần, nhưng mà dù là vậy, cơ hội của ngươi cũng chỉ có lần này, nếu về sau ngươi còn có những suy nghĩ không an phận, đừng trách ta vô tình! Sau đó, Hiên Viên Lưu Phong cúi đầu nhìn chiếc miệng đầy dầu mỡ của người trong lòng, trên mặt đầy bất mãn nói với Phong Nhược Ngôn:“Nhược nhi bảo bối, nàng ăn nửa con gà rừng, nửa con thỏ thế là đủ rồi!” Phong Nhược Ngôn vừa nghe liền hoảng sợ, tận nửa con gà rừng, nửa con thỏ, đây là chuyện gì, nàng chỉ để ý há miệng là có ăn, làm sao nghĩ đến chính lại ăn được nhiều như vậy, Phong Nhược Ngôn bắt giác sờ sờ cái bụng của mình, quả nhiên tròn trịa, thật sự là chống đỡ không nổi nữa! Nhưng mà nghĩ đến mấy món ăn dân dã thơm nức mũi kia, Phong Nhược Ngôn theo bản năng vẫn nuốt nước miếng, có chút rối rắm, ngẩng đầu thật cẩn thận nhìn Hiên Viên Lưu Phong! Trong mắt tràn đầy chờ mong! Hiên Viên Lưu Phong nhìn bộ dáng này của Phong Nhược Ngôn, trong lòng có chút buồn cười, khẽ điểm cái mũi xinh xắn của Phong Nhược Ngôn, bất đắc dĩ nói:“Hôm nay không được ăn nữa, ăn nhiều không tốt, nếu nàng thích lần sau lão công lại làm cho nàng ăn!” “Thật không?” ánh mắt Phong Nhược Ngôn sáng ngời! “Thật!” “Bất kể khi nào ta muốn ăn chàng đều phải làm cho ta ăn!” trong lòng Phong Nhược Ngôn bắt đầu tính toán nhỏ nhặt, có chút được một tấc lại muốn tiến thêm một thước! “ Được!” Hiên Viên Lưu Phong lại có chút buồn cười! “Cám ơn lão công!” Phong Nhược Ngôn ngẩng đầu hướng mặt Hiên Viên Lưu Phong hôn một cái, sau đó nhanh chóng đem mặt mình chôn trong lòng Hiên Viên Lưu Phong! Nam nhân thôi mà, đồng thời đòi lấy, Phong Nhược Ngôn nàng cũng không để cho chút lợi lộc! Ăn no, lại được vừa ý, hơn nữa vòng ôm nàng lại ấm áp như vậy, vô cùng an tâm, Phong Nhược Ngôn rất nhanh liền thỏa mãn đi vào giấc ngủ! Hiên Viên Lưu Phong thu hồi ánh mắt ôn nhu nhìn Phong Nhược Ngôn, lại một lần nữa liếc bát thuốc bên cạnh, sau đó chuyển mắt về trên người Quân Dật Hiên, giả vờ đùa cợt hứng thú nói:“ Người đời đều nói Thụy Vương Tây Lưu quốc anh tuấn uy vũ thế nào, Minh Nhân thái hậu quyền che thiên hạ ra sao, lại không biết rằng hai người đó chẳng qua chỉ là bọ ngựa bắt ve, mà người thực sự thắng cuối cùng chỉ sợ lại là chim sẻ! Ha ha, không hổ là thiên tử Tây Lưu, quả nhiên có bản lĩnh che trời!” Hiên Viên Lưu Phong rất rõ ràng, Quân Dật Hiên sao có thể trùng hợp ở chỗ này cùng vật nhỏ nhà hắn được, huống chi là thời điểm hiện tại đang hết sức phức tạp,thế lực các nơi đều đang chuẩn bị lực lượng, chờ thời cơ để gây sóng gió! Nếu nói Quân Dật Hiên không có mục đích gì, có đánh chết Hiên Viên Lưu Phong hắn cũng sẽ không tin! Bởi vì một loạt sự kiện này, người thắng lớn nhất không phải Quân Vân Doanh, không phải Minh Nhân thái hậu, mà là vị trước mặt này! Hiện tại lúc này, hắn rời khỏi hoàng cung, nhìn từ bên ngoài chính là đem quyền lực vào tay Minh Nhân thái hậu, như vậy thế lực bí ẩn phía sau Minh Nhân thái hậu chắc chắn sẽ hiện thân, mà Quân Vân Doanh cũng sẽ thừa dịp này mà đem quân đánh vào thanh Hoàng đô, thế lực hai người họ ngang nhau, còn Quân Dật Hiên đợi đến khi hai người bọn họ lưỡng bại câu thương ( cả hai bên đều thiệt hai) sẽ đứng ra, đem kẻ đã đấu cùng hắn mười năm là Quân Vân Doanh loại bỏ, lại đem thế lực ẩn núp phía sau Minh Nhân thái hậu diệt trừ, đây không phải bọ ngựa bắt ve, chim sẻ ở sau hưởng lợi là gì? Quân Dật Hiên đầu tiên là cả kinh, sau đó giữ vẻ mặt trấn định cười:“Hiên Viên vương gia nói đùa rồi, có ngài ở phía trước, sao có người có thể so sánh với ngài chứ!” Tuy ngữ khí Quân Dật Hiên cố tỏ ra mơ hồ, trong lòng lại khôngđược trấn định như vậy, hắn thật không ngờ, suy tính của chính mình lại bị nam nhân trước mặt nhìn thấu! Hiên Viên Lưu Phong nhíu mày, lập tức cười khẽ ra tiếng, xem ra trước đây bản thân vẫn luôn xem nhẹ Quân Dật Hiên này, trên thực tế, một người có thể dưới áp lực từ hai bên mà ẫn nhẫn hơn mười năm, vẫn như cũ ngồi ở vị trí đế vương trên cao kia, bản thân kẻ đó chính là không tầm thường, mà hắn ngồi trên vị trí đế vương Tây Lưu, đối với vận mệnh hiện tại của Đông Thần mà nói là thích hợp nhất, chính là…… Hy vọng hắn có thể nắm chắc trong tay cơ hội Hiên Viên Lưu Phong cho lần này…… “Hiên đế, ngươi là người thông minh, hy vọng ngươi vẫn có thể tiếp tục thông minh như vậy!” Hiên Viên Lưu Phong đùa nghịch mái tóc đen của Phong Nhược Ngôn, ý có điều chỉ nói! Quân Dật Hiên ngẩng đầu, nhìn người nằm trong lòng Hiên Viên Lưu Phong mà bình yên đi vào giấc ngủ-Phong Nhược Ngôn, trong lòng là hiện lên kiên định:“Dĩ nhiên sẽ như lời Hiên Viên vương gia đã nói!” Hai mắt Hiên Viên Lưu Phong và Quân Dật Hiên ở không trung giao nhau, nơi sâu nhất trong mắt hai người, đều không thấy được một chút độ ấm cùng một tia gợn sóng nào…… Trong thành Hoàng đô, phủ đệ của Yến Tần Ngạo “Cái gì? Lúc ấy Phong Nhược Ngôn cũng ở đó? Hơn nữa còn trúng tên nhảy xuống vực?” Yến Tần Ngạo đột nhiên đứng lên, không thể tin nổi hỏi lại một câu, sau đó nhìn chằm chằm vào đám người Quân Vân Doanh muốn hắn giao cho? Trong mắt Quân Vân Doanh cũng hiện lên khiếp sợ, hiện lên không dám tin! Đem ánh mắt chuyển hướng Lăng Dạ! Lăng Dạ gật đầu:“Đúng vậy,người chúng ta đầu tiên là mai phục tại nơi đó, nhưng sau đó khi Minh Nhân thái hậu dẫn người đến, chúng ta liền tiếp tục ẩn nấp, không lâu liền nhìn thấy đám người Phong Nhược Ngôn Quân Dật Hiên đều bị nhảy xuống vực, mà Phong Nhược Ngôn khi đó bị Cao Mạn Thanh đẩy một cái, trúng tên, thuộc hạ đã phái người đi dọc vách núi tìm kiếm, nhưng mà vức quá sâu, không tìm thấy tung tích Con mắt ưng của Yến Tần Ngạo chớp động,“Thụy vương, là ngươi ra lệnh cho bọn họ giết Phong Nhược Ngôn?” Trên mặt Quân Vân Doanh hiện lên phức tạp thần sắc, hắn muốn giết Phong Nhược Ngôn sao? Đúng vậy, hắn hận nàng, đều vì sự xuất hiện của nàng, chính mình mới biến thành bộ dạng chật vật như bây giờ, đều bởi vì nàng, mọi kế hoạch của hắn đều đi lệch khỏi quỹ đạo, nhưng mà, chính mình thật sự muốn mạng nàng sao? Không phải, hắn chính là muốn mượn cơ hội lần này để chặt đứt đôi cánh của nàng, đem nàng cột chặt bên cạnh hắn! Nhưng mà, hiện tại nghe lời chất vất của Yến Tần Ngạo, hắn lại không muốn nói là tâm tư của chính mình,ánh mắt hắn âm u nhìn thoáng qua Lăng Dạ, trong mắt sát ý hiện rõ! “Vương gia?” Lăng Dạ ngẩng đầu liền thấy sát ý không chút nào che dấu trong mắt Quân Vân Doanh, không thể tin nhìn Quân Vân Doanh, hắn mấy hôm trước không phải hận không thể giết chết Phong Nhược Ngôn sao? Nay có cơ hội tốt như vậy, làm sao có thể không giết? Quân Vân Doanh dời mắt, thờ ơ hướng Yến Tần Ngạo nói:“Yến thái tử, ngươi đừng quên, Phong Nhược Ngôn là nữ nhân của người kia, cho dù nàng không chết, cũng sẽ không ở lại cạnh ngươi, nếu nàng đã chết, còn có thể đả kích đến Hiên Viên Lưu Phong, đây không phải rất tốt sao? Chẳng lẽ, ngươi thật sự động tình với nàng?” Yến Tần Ngạo bạc môi khẽ nhếch, song quyền nắm chặt, vì con đường bá vương, nữ nhân cũng có thể hy sinh, huống hồ theo như lời Quân Vân Doanh, nàng đã chết, sẽ đả kích mạnh mẽ đến Hiên Viên Lưu Phong, cho nên thời điểm nàng lựa chọn Hiên Viên Lưu Phong, mọi chuyện diễn ra đều là nàng chọn lựa, không thể trách hắn lòng dạ độc ác. Yến Tần Ngạo sau một lúc cân nhắc liền nói:“Một khi đã như vậy, liền cứ thế đi, Thụy vương, hiện tại đại quân Hiên Viên Lưu Phong đã ở ngoài thành, nếu bên này ta vừa động, Hiên Viên Lưu Phong tự nhiên cũng sẽ không chịu để yên, cho nên, chuyện kế tiếp đối phó với Minh Nhân thái hậu giao cho ngươi, hy vọng ngươi không để cho ta thất vọng.” “Đó là đương nhiên!” Quân Vân Doanh trầm giọng đáp trả, hiện tại quả thật là thời cơ tốt lắm, Quân Dật Hiên rơi xuống không rõ tung tích, trong triều chỉ có lão bà Minh Nhân thái hậu kia, dựa vào thế lực mấy năm nay chính mình bồi dưỡng, chỉ cần khẽ động một chút, tin tưởng rằng địa vị trên cao kia cuối cùng cũng sẽ rơi vào tay mình! “Có điều, sống phải thấy người chết phải thấy xác. Các ngươi tốt nhất tìm được bọn Phong Nhược Ngôn, cho dù là thi thể.” Yến Tần Ngạo lạnh giọng đối Quân Vân Doanh nói. “Lăng Dạ, việc này giao cho ngươi, lập công chuộc tội!” Quân Vân Doanh đối Lăng Dạ nói, tuy rằng Lăng Dạ tự chủ trương muốn đưa nữ nhân kia vào chỗ chết, nhưng mà, thời điểm hiện tại là lúc chính mình cần dùng người, cho nên, Lăng Dạ tạm thời giữ lại! “Dạ, vương gia, đa tạ vương gia khai ân!” Lăng Dạ trong lòng căng thẳng buông xuống hắn theo Quân Vân Doanh lâu như vậy, tự nhiên là biết tính nết hắn tính, bản thân tự ý phóng hỏa đốt núi, đãchạm đến giới hạn của hắn! “Mặt khác truyền lệnh xuống dưới, để cho binh mã chẩn bị tốt các nơi làm theo kế hoạch, theo các cổng đông tây nam bắc thành Hoàng đô xuất phát, chiếm lĩnh hoàng cung!” Nói xong, Quân Vân Doanh ngẩng đầu nhìn lên trời, nhiều năm như vậy, mục tiêu lớn của hắn trong khoảnh khắc nữa thôi cuối cùng cũng có thể thực hiện! Hoàng cung, Thiên Hi điện! “Nương nương, ngài có thể thả lỏng tâm tình, dù sao chúng ta bây giờ còn chưa tìm thấy thi thể hoàng thượng, nói không chừng không có việc gì!” Thúy Vân ma ma nhìn người nằm trên nhuyễn tháp( giường êm ), bộ mặt có chút ngốc lăng Minh Nhân thái hậu, trên mặt hiện lên kịch liệt đau đớn, nàng thật sự không nghĩ tới, hoàng thượng chết, lại làm người trở thành bộ dáng như vậy, nếu là biết, nàng làm sao có thể làm vậy? Minh Nhân thái hậu nghe được lời Thúy Vân nói, một tay túm lấy Thúy Vân ma ma hất văng ra, trong mắt hiện lên ánh sáng lạnh lùng, cuồng loạn nói:“Ngươi câm miệng cho ta, ngươi là tiện nhân, ngươi đừng cho rằng ta không biết tâm tư của ngươi, bởi vì Hiên nhi của ta hại Quân Lạc Nhi ngu xuẩn này nọ, cho nên ngươi hận không thể giết Hiên nhi của ta phải không, a, Thúy Vân, nhiều năm qua ta mệt mỏi cùng ngươi thổ lộ nhiều tâm sự như vậy, ngươi sao có thể làm như vậy, ngươi vì sao phải làm như vậy, hắn là mạng của ta nha!” “Nương nương, không phải, không phải như thế, Thúy Vân sẽ không phản bội ngài!” Thúy Vân ma ma nghe Minh Nhân thái hậu nói xong, trên mặt cũng hiện ra vẻ mặt thống khổ, còn muốn nói gì nữa, cũng bị người bên ngoài tiến vào đánh gãy lời nói! “Nương nương, nương nương, không tốt rồi, Thụy vương mang theo binh mã đang từ các cổng đông tây nam bắc tiến vào hoàng cung!” Một tên thị vệ hoang mang rối loạn mở cửa tiến vào hướng về phía Minh Nhân thái hậu bẩm báo! Nghe được thị vệ nói, biểu tình trên mặt Minh Nhân thái hậu nháy mắt biến mất, sau đó trên mặt nở nụ cười lạnh, so với bộ dáng suy sút vừa rồi đúng là hai người! “Được, tốt lắm, Quân Vân Doanh, động tác thât mau lẹ, hừ, ta còn thực sợ ngươi không đến đâu! Thúy Vân, phân phó xuống dưới, dựa theo đúng kế hoạch, chúng ta sẽ bắt ba ba trong rọ!”
Y Sủng Cuồng Phi Y Sủng Cuồng Phi - Mộc Mộc Tịch Mễ