Books - the best antidote against the marsh-gas of boredom and vacuity.

George Steiner

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 122 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 535 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 00:58:55 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.2 - Chương 40: Là Tình Địch Sao?
rong căn phòng rách nát ở khu rừng ngoài thành Hoàng Đô! Một cô gái trang phục xa hoa bị trói nằm trên mặt đất, quần áo trên người có chút lộn xộn! Trên ghế cách đó không xa, một nữ tử dung mạo xinh đẹp đang ngồi trên đó, nụ cười vui vẻ nhưng trong mắt lại đầy điên cuồng! Đứng bên cạnh nữ tử là một kẻ che mặt, chỉ có thể nhìn thấy một đôi mắt tràn đầy căm hận! Nữ tử kia ngồi đó nhìn mạng nhện giăng đầy phòng, nhíu mi nói: “ Cái địa phương chết tiệt này, thật là làm bẩn thân thể bổn cung, Thủy Vũ Hinh, ngươi xác định tiện nhân Phong Nhược Ngôn sẽ đến sao!” “Vũ Hinh không dám lừa gạt công chúa, dựa theo tính tình Phong Nhược Ngôn, nhất định sẽ tới đây, huống chi, nơi dơ ẩn thế này mới phù hợp với tiện nhân Phong Nhược Ngôn kia, công chúa chớ xem thành quả của những biện pháp kia khi dùng trên người Phong Nhược Ngôn!” “Hừ, ngươi tốt nhất không cần gạt ta, nếu không…… Bất quá, ngươi nói thật sự rất đúng, địa phương như vậy, quả thật rất thích hợp với Phong Nhược Ngôn, ha ha, hôm nay ta sẽ làm cho Phong Nhược Ngôn muốn sống cũng không được! Ha ha ha……” Quân Lạc Nhi tưởng tượng đến lúc có thể hảo hảo tra tấn Phong Nhược Ngôn, để cho Phong Nhược Ngôn ở trước mặt mình chịu đủ loại tra tấn mà chết đi, trong lòng không ngừng vui sướng, ngay cả những chuyện mang đến khuất nhục ở Thiên Hạ lâu cũng tan thành mây khói! Vài tên thị vệ đứng ngoài thấy công chúa nhà mình cười vui sướng như vậy, có kẻ lớn mật còn hướng vào phòng lấy lòng Quân Lạc Nhi nói: “Công chúa, Phong Nhược Ngôn kia nhìn thấy người nhất định sẽ quỳ xuống xin người tha thứ, công chúa thỏa sức tra tấn nàng ta, trả lại mối thù trước đó!” “ Đúng vậy, công chúa, chỉ cần Phong Nhược Ngôn dám đến đây, công chúa ngài chỉ cần ngồi nghỉ, thuộc hạ nhất định sẽ hung hăng tra tấn nàng ta, nhất định sẽ làm công chúa vừa lòng!” …… “Ha ha, thấy các ngươi một lòng trung thành như vậy, bản cung liền cho phép các ngươi trước khi tiện nhân kia chết đem thỏa mãn các ngươi, cho các ngươi một lần phong lưu thoải mái!” Quân Lạc Nhi nghe đám thuộc hạ nói xong, nhất thời đắc ý nổi lên, ngoan độc trong mắt càng phát sáng, lời nói ra vạn phần độc ác! Bọn thuộc hạ tâm tư nhảy nhót, Phong Nhược Ngôn nha, bọn họ ngày ấy may mắn đi theo công chúa đến Thiên Hạ lâu đã được gặp qua tuyệt thế mỹ nhân nha, lần này đi theo Quân Lạc Nhi làm chuyện lớn mật như này không ngờ lại được như vậy…… Nghĩ đến chuyện có thể đem tuyệt thế mỹ nhân tao nhã như vậy đặt dưới thân, trong người bọn thị vệ không ngừng nóng lên, nơi nào đó kêu gào lợi hại, rồi sau đó một tên thị vệ thông minh liếc mắt về cô gái bị trói trong phòng, tâm tư vừa chuyển, đối Quân Lạc Nhi tha thiết lấy lòng nói: “Công chúa, nữ nhân này cũng là cùng Phong Nhược Ngôn, công chúa cũng không thể làm cho nàng ta làm sao, không bằng, thuộc hạ giúp công chúa cho nàng ta một chút dạy dỗ, làm chút khai vị cho công chúa!” Quân Lạc Nhi nghe được thị vệ nói, dừng lại nụ cười, hướng Cao Mạn Thanh nhìn lại, rồi sau đó tà ác cười: “Thật sự là nô tài thông minh, hôm nay bản công chúa ta cao hứng, nữ nhân kia thưởng ngươi, hừ, nàng là người đứng đầu cho vị trí hoàng hậu, hôm nay cho nô tài ngươi được mở rộng tầm mắt, cho ngươi nếm thử mùi vị hoàng hậu, bất quá, nếu ngươi hầu hạ tốt cho nàng, bản công chúa sẽ có thưởng hậu hĩnh!” Trên mặt Quân Lạc Nhi vẫn điên cuồng như trước, ả cũng không quên trong những kẻ ả muốn trả thù còn có hoàng huynh, cho nên trước tiên tặng hắn chiếc nón xanh thật dày (cắm sừng), huống chi, Quân Lạc Nhi một khi bị hủy, như vậy cũng không cho kẻ khác toàn vẹn, cho nên, lúc này một kế hoạch điên cuồng hiện lên trong đầu ả ta! Điều này làm cho hưng phấn trong mắt Quân Lạc Nhi càng nhiều! Chờ thu thập tốt Phong Nhược Ngôn, kế tiếp, ả phải làm mỹ nữ toàn bộ kinh thành này đều không còn trong sạch! Mà cô gái bị cột lại trong phòng lúc này cũng dần tỉnh lại, hơi hơi ngẩng đầu lên, không thoải mái cử động ngườ, lại thấy toàn thân không động đước, sau đó hơi hơi nhấc mày, ánh mắt mở ra có chút mơ màng, sau đó phát hiện mình cư nhiên bị trói, nhất thời hoảng sợ, chuyển mắt nhín thấy đám người Quân Lạc Nhi, nhất thời quá sợ hãi! “Phượng Dương công chúa, ngươi……” Cao Mạn Thanh trước đó cũng có vài lần theo phụ thân vào cung tham gia yến tiệc, đối với vị công chúa duy nhất của Tây Lưu cũng không xa lạ, nhưng nàng thật sự không nghĩ ra, bản thân có chỗ nào đắc tội công chúa, thế nhưng lại bị người bắt cóc, này…… “Như thế nào, ngươi rất ngạc nhiên sao bản công chúa lại đem ngươi trói đến đây?” Quân Lạc Nhi tiến lên phía trước, nhấc cằm Cao Mạn Thanh, đem nghi hoặc trong lòng Cao Mạn Thanh nói ra, trên mặt mang theo nụ cười lạnh! “Công…… Công chúa……” Cao Mạn Thanh bị sắc mặt dữ tợn của Quân Lạc Nhi dọa, sợ hãi kêu run! Bỗng ngón tay Quân Lạc Nhi ở trên mặt Cao Mạn Thanh xẹt qua:“Chậc chậc, thật sự là một tiểu mỹ nhân, thảo nào được hoàng huynh ta coi trọng, ai, hoàng hậu tương lai nha, một mảnh huy hoàng, thật sự là làm cho bản công chúa ghen tị phát hận, ngươi nói, ta nên làm cái gì bây giờ đây!” “Công…… Công chúa, ngài nói đùa rồi, ngài là công chúa tôn quý của Tây Lưu quốc ta, tương lai tất nhiên là ân sủng vô hạn!” Cao Mạn Thanh không hổ là nữ nhi Cao tướng quân, xuất thân danh tướng, chỉ chốc lát liền bắt buộc bản thân trấn định lại, suy tư về tình cảnh hiện tại, nghĩ đến việc quan trọng hiện tại là phải đoán được tâm tư Quân Lạc Nhi! Dựa vào những gì Quân Lạc Nhi nói, rồi sau đó nghĩ đến Quân Dật Hiên, trên mặt hiện lên đỏ hồng, mà chuyện ngày ấy ở Thiên Hạ lâu, Cao Mạn Thanh hai ngày nay đi theo mẫu thân tụng kinh, cũng không có người nói tới, cho nên dựa theo lời Quân Lạc Nhi nói mà khiêm tốn khen tặng! Mà Cao Mạn Thanh vừa nói,lại động đúng chỗ đau của Quân Lạc Nhi, ả vung tay lên, đồng thời móng tay giơ ra, trực tiếp quăng cho Cao Mạn Thanh hai cái tát tai, khuôn mặt trắng như ngọc của Cao Mạn Thanh liền nhanh chóng xuất hiện mười vệt máu, Cao Mạn Thanh kêu lên sợ hãi! Mặt Quân Lạc Nhi hiện vẻ âm trầm đáng sợ: “Như thế nào, ngươi rất đắc ý phải không, hừ, hoàng hậu, ngươi nằm mơ đi, hôm nay, ta sẽ nhìn xem ngươi như thế nào còn làm được hoàng hậu!” Rồi sau đó Quân Lạc Nhi trở lại trên ghế ngồi, giữ tư thế quan sát phân phó thủ hạ: “Hừ, làm các ngươi đợi lâu rồi, hiện tại nữ nhân này cho các ngươi, nhớ kỹ, hầu hại cho tốt, ta thích nhất nghe được tiếng nữ nhân kêu rên!” “Dạ, công chúa, nhất định sẽ làm ngài vừa lòng!” thị vệ nhất thời nóng lòng muốn thử, nói xong mặt hiện vẻ dâm đãng đến gần Cao Mạn Thanh! Cao Mạn Thanh ý thức được chuyện sẽ phát sinh kế tiếp, vẻ mặt nhất thời hoảng sợ, lắc đầu nhìn Quân Lạc Nhi nói: “Công chúa, không cần, vì sao muốn như vậy, vì sao!” Quân Lạc Nhi cười nhạo ra tiếng: “Vì sao, hừ, vậy ngươi chờ đợi hỏi tiện nhân Phong Nhược Ngôn kia đi, muốn trách liền đều do nàng!” “Nhược Ngôn……” Cao Mạn Thanh nỉ non ra tiếng, sau ngày ấy gặp nhau ở Bích Ba lâu, đúng ba ngày sau, Phong Nhược Ngôn quả nhiên đúng hẹn đến phủ nhà mình chữa bệnh cũ, rồi sau đó mới biết được, hóa ra nàng cùng ca ca Cao Tiệm Li của mình có quen biết, bởi vì đối Phong Nhược Ngôn có cảm kích, hơn nữa bản thân cũng thấy thích nữ tử kia, cho nên liền coi nàng như bằng hữu, nhưng là, nàng thật sự không nghĩ đến, bởi vì thế mới mang đến cho mình tai họa! “Công chúa, không biết Nhược Ngôn làm sao đắc tội công chúa, ngày khác Mạn Thanh nhất định kêu nàng tới xin lỗi ngài, cầu ngài buông tha ta!” Cao Mạn Thanh không biết sự tình rốt cuộc là như thế nào, ý đồ thuyết phục Quân Lạc Nhi! “Hừ, Nhược Ngôn, kêu cũng thân mật nha, muốn ta thả ngươi, đúng là nằm mơ, không phải ngươi muốn làm hoàng hậu sao, không phải muốn gả cho Quân Dật Hiên sao, thật sự kẻ ngu xuẩn, ngươi có biết người chân mệnh thiên tử trong lòng ngươi nghĩ tới chính là Nhược Ngôn trong miệng ngươi nha, ngươi có biết vì tiện nhân kia, hắn ngay cả muội muội ruột cũng có thể hi sinh, đều có thể hủy diệt, ngươi nói, ngươi tương lai làm hoàng hậu, lại là bằng hữu của tiện nhân kia, ta còn có thể buông tha ngươi sao?” “Không, sẽ không, làm sao có thể……” Cao Mạn Thanh nghe xong những lời đó, không tin được lắc đầu, giờ phút này, giờ phút này trong đầu nàng không ngừng quanh quẩn ý nghĩ Quân Dật Hiên yêu Phong Nhược Ngôn, trong lòng nhất thời co rút đau đớn, từ nhỏ nàng chỉ biết, có một ngày mình sẽ trở thành hoàng hậu của hắn, mà tâm tư chính mình mấy năm nay cũng đều dành cho hắn, mặc kệ phía trước hay hiện tại, chính mình đều thương hắn, mà hắn mỗi lần cũng sẽ dùng ánh mắt nhìn chính mình, nàng nghĩ, hắn cũng thương nàng, nhưng là, sự thật lại là hắn yêu thương Phong Nhược Ngôn, nữ tử đã cứu giúp hạnh phúc cho mình! Quân Lạc Nhi nhìn được biểu tình Cao Mạn Thanh, trào phúng nói: “Như thế nào? Ngươi không tin, hừ, nhìn ngươi đáng thương, bản công chua cho ngươi một con đường, nếu Quân Dật Hiên đã nhớ thương kẻ khác, ngươi cần gì phải một lòng đặt trên người hắn, hơn nữa giả tạo không bằng dùng hành động, những người này của ta cũng không tồi, sẽ không kém nam tử bệnh lao kia là bao, sẽ làm ngươi thực sung sướng, ngươi liền theo bọn họ, cho kẻ phụ lòng kia đội nón xanh, hung hăng trả thù hắn! Ha ha!” Quân Lạc Nhi nói xong, đám thị vệ đã muốn động đến người Cao Mạn Thanh, bàn tay di chuyển trên người cô, cô sợ hãi, sau đó Cao Mạn Thanh nhất thời phục hồi tinh thần lại, vội vàng đối Quân Lạc Nhi nói “Công chúa, ngài muốn đối phó Phong Nhược Ngôn, ta giúp ngài, cầu xin ngài kêu bọn họ tránh ra, cầu ngài!” Hiện tại Cao Mạn Thanh nghe được đã hiểu, Quân Lạc Nhi điên rồi, tuy rằng không biết cụ thể xảy ra chuyện gì, nhưng mà, nàng lại có thể nhận thấy được, nàng ta sẽ đối phó Phong Nhược Ngôn, còn có Quân Dật Hiên, mà mình chính là lợi thế để nàng ta dùng để áp chế bọn họ, mặc kệ như thế nào, chính mình không thể để bị làm nhục, chính mình phải bám trụ Quân Lạc Nhi! Mà Quân Lạc Nhi liếc mắt cũng nhìn thấu Cao Mạn Thanh diễn trò, âm trầm nói: “Như thế nào, ngươi muốn kéo dài thời gian, hừ, thật sự là rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, vốn muốn cho ngươi hảo hảo thoải mái, hiện tại xem ra không cần, hừ, các ngươi vài người cùng tiến lên, làm được nàng chết mới thôi!” Quân Lạc Nhi vừa lòng nhìn thấy sắc mặt hoảng sợ của Cao Mạn Thanh, rồi sau đó lại muốn cái gì, đối với Thủy Vũ Hinh bên cạnh nói: “Thủy Vũ Hinh, tiện nhân Phong Nhược Ngôn sao còn chưa tới, có phải ngươi nghe nhầm, nàng ta thật sự vì nữ nhân này mà đến sao?” Rồi sau đó lại đem ánh mắt trở về trên người thị vệ vây quanh Cao Mạn Thanh: “Phong Nhược Ngôn là một nữ nhân tàn nhẫn, làm sao có thể vì một nữ nhân nhận thức chưa lâu mà để bản thân lâm vào nguy hiểm?” “Công chúa, xin yên tâm, thời gian trước, Phong Nhược Ngôn còn chỉ vì một thị nữ bên người bị ca ca ta giết, huống chi nếu Vũ Hinh đoán không sai, lúc trước Phong Nhược Ngôn tiếp cận Cao Mạn Thanh chắc là có mục đính nào đó, cho nên, nàng sẽ không mặc kệ ngồi xem đâu!” Lời hai người Quân Lạc Nhi nói đều rơi vào trong tai Cao Mạn Thanh, nàng một mặt giãy dụa bàn tay dơ bẩn, trong mắt hiện lên tuyệt vọng cùng không cam lòng, nàng là mang theo mục đích mới tiếp cận chính mình, là vì hắn sao? Mà chính mình lại vì tình địch mà lưu lạc đến bộ dạng này, muốn nàng làm sao cam lòng? Quân Lạc Nhi nghe được Thủy Vũ Hinh nói vậy vẫn như trước nôn nóng: “Tiện nhân kia như thế nào giờ còn chưa tới, chờ, chờ, chờ, phải chờ tới khi nào thì! Bản công chúa hiện tại đã muốn nàng chết!” Quân Lạc Nhi vừa dứt lời, một thanh âm khác vang lên “Như thế nào vẫn dễ xúc động như vậy, không có sự kiên nhẫn còn muốn giết ta, chậc chậc, chẳng lẽ bị Doanh ca ca ngươi dày vò nên đầu óc cũng hỏng luôn rồi!” Thanh âm trào phúng lạnh như băng của Phong Nhược Ngôn vang lên, với đối thủ của mình, nàng từ trước đến giờ chưa từng cho mặt mũi, cho nên lời nói trực tiệp động đến chỗ đau nhất của Quân Lạc Nhi! Đồng thời, ngâm châm trong tay phóng ra, đem đam thị vệ vây quanh Cao Mạn Thanh đánh ngã, khi nhìn đến ánh mắt Cao Mạn Thanh, con ngươi sâu thẳm hơi nhíu lại, trong lòng thoáng sửng sốt, sau ánh mắt hướng Truy Nguyệt ra hiệu, ý bảo nàng đem Cao Mạn Thanh mang đến! Quân Lạc Nhi nhìn thấy Phong Nhược Ngôn chỉ dẫn theo thị nữ bên người, trong mắt nhất thời điên cuồng nổi lên: “Phong Nhược Ngôn, ngươi rốt cục đến đây, ngươi quả nhiên dám đến, chậc chậc, xem ra nữ nhân đã muốn coi ngươi là tình địch này cũng có chút coi trọng!” Nhưng nàng ta vừa nói xong, cũng nhìn thấy Phong Nhược Ngôn liền như vậy trực tiếp đem của người của nàng đánh ngã, trong lòng nhất thời kinh hãi vạn phần, trên mặt lại hiện lên âm độc! Rồi sau đó Thủy Vũ Hinh tiến lên nói nhỏ bên tai Quân Lạc Nhi điều gì, mặt nhanh chóng khôi phục đắc ý! Phong Nhược Ngôn đem biểu tình của các nàng thu vào trong mắt, thần sắc không rõ nói: “Quân Lạc Nhi, Thủy Vũ Hinh, các ngươi quả thật rất thích nhảy nhót, bất quá, các ngươi cũng là muốn chết!” “Ha ha, Phong Nhược Ngôn, ngươi không phải đã quá tự đại đi, cho dù ngươi có lợi hại như thế nào, hôm nay nhất định trốn không thoát lòng bàn tay ta, lập tức ngươi sẽ biết!”
Y Sủng Cuồng Phi Y Sủng Cuồng Phi - Mộc Mộc Tịch Mễ