Thành công có nghĩa là thoát khỏi những nếp nghĩ cũ kỹ và chọn cho mình một hướng đi độc lập.

Keith DeGreen

 
 
 
 
 
Tác giả: Uyên Momo
Thể loại: Ngôn Tình
Biên tập: Jun Đặng
Upload bìa: Jun Đặng
Số chương: 31 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1360 / 5
Cập nhật: 2017-10-08 21:52:05 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 14: Nhật Bản (4)
ả lớp 5A thật sự chấn kinh về Kiều Thư vì tâm địa rắn rết của nhỏ. Còn khuôn mặt hiện giờ của nhỏ sao ư? Đáp án chính là trắng bệch rồi. Miệng thì lẩm bẩm run sợ, nước mắt thì tuôn rơi như sông =)))
Cô hiện giờ thật sự khá kinh ngạc, không ngờ một cô gái xinh đẹp bánh bèo như vậy lại có tâm địa xấu xa như thế. Không nhờ bạn nữ kia vạch trần thì chỉ sợ đêm nay cô phải nằm trong bệnh viện với khuôn mặt bị tạt axit rồi, thật đáng sợ.
Cả người Thiên Lam bây giờ rất sợ, run rẩy đến không ngừng làm cho Dương đang giận nay trở nên căm phẫn hơn. Không thể nào tin được là con nhỏ đó dám làm hại đến vợ tương lai của hắn, cũng may nhờ có người phát hiện ra chứ không là huỷ hoại cơ thể đáng yêu của vợ tương lai hắn rồi. Hừ, lần này Trịnh Gia đừng hòng sống sót!
Cao Dương bây giờ khắp người đều tỏa khí hàn băng làm cho nhiệt độ giảm xuống còn 10ºC. Đưa ánh mắt sắc lạnh liếc nhìn Kiều Thư đang khóc thút thít, sắc mặt trắng hơn cả củ cải trắng.
Hân thì chạy đến đỡ Lam về chỗ ngồi, Quân thì nhanh chóng lấy nước cho cô uống.
Còn quay về phía Kiều Thư thì đang sợ hãi, cô ta không ngờ lại bị phát hiện như vậy. Rõ ràng cô đã xóa mẩu tin đó rồi mà?!. Khoan đã, lẽ nào là….!!!?
– Đoán đúng rồi đấy – cô gái theo phe Lam lên tiếng
– Mày… Mày chính là kẻ giấu mặt đó..?! – cô ta kinh ngạc ngước nhìn cô gái theo phe Lam
– Bingo! – cô gái ấy mỉm cười nhìn Kiều Thư với nụ cười khinh thường.
Không! Không được! Tại sao bây giờ ai cũng nhìn cô với vẻ căm ghét vậy? Tại sao chứ? Tất cả là lỗi của con nhỏ Thiên Lam chết tiệt đó! Phải rồi, là do nó, nếu không phải tại nó thì đáng lẽ hiện tại mình vẫn sẽ làm nữ thần, mình sẽ được mọi người yêu mến, nếu không phải do con nhỏ Thiên Lam đáng ghét xuất hiện!
Nghĩ ngợi xong cô ta liền căm phẫn tiến đến chỗ của Thiên Lam đang ngồi, miệng phát ra tiếng va chạm của răng. Móng tay bấm chặt vào tay chảy máu, con mắt đỏ hằn, tay còn lại giơ quyền chuẩn bị đánh cô.
– A!!!… – cô ta hét lên rồi xong tới chỗ Thiên Lam như người điên, khiến cho 2-3 đứa con trai phải tiến đến can ngăn cô ta lại.
– Tất cả là tại mày, nếu không phải mày thì tao làm gì phải làm việc đó!! Đáng lẽ mày không nên chuyển vào trường này để cướp đi ngôi vị nữ thần của tao chứ??!!!
– Cái gì mà cướp chứ, nực cười. Chính cái trường này tự ý ghép vào tôi thôi cơ mà? Hừ. Nếu bạn muốn thì mình nhường cho bạn đấy, mình không cần đến nó đâu. – Lam đứng trước mặt Thư hùng hổ tuyên bố.
– Thật sự? – nó hỏi.
– Thật. – cô trả lời.
Bỗng nhiên Thư không còn hung hăng gì nữa, miệng có chút mỉm cười
– Tại sao cậu lại nhường cho tôi?
Thư hỏi đúng câu hỏi mà mọi người đang thắc mắc.
– Vì tôi không cần đến nó. – cô lạnh lùng trả lời rồi quay về chỗ ngồi nằm ngủ, để cho mọi người ngây ngốc như thế.
Mọi người thấy chuyện kết thúc rồi nên cũng đi về chỗ, sẵn tiện còn nhìn Thư bằng ánh mắt thương hại. Chậc, chỉ vì cái ngôi nữ thần mà độc ác giả tạo như thế thì tốt nhất là tránh xa nhỏ đó thì hơn.
Thế quay về chỗ ngồi nghỉ ngơi và ngủ. Hôm nay đúng là một ngày mệt mỏi.
Tại thành phố hoa lệ đầy sắc màu, AKIHABARA.
Một cô gái 14 tuổi có khuôn mặt thanh tú với mái tóc màu bạch kim, đôi mắt màu thuỷ bích lấp lánh như những vì sao, đôi môi được phủ bằng cây son màu đỏ đất đậm chất phương tây.
Cô gái ấy mặc một chiếc áo croptop màu xám, chiếc quần short màu trắng cùng với chiếc áo khoác màu đen.
Người con gái ấy đang ngồi tại một quán cafe nhỏ, miệng đang mỉm cười trước chiếc điện thoại của cô. Đang nhắn tin với các fan hâm mộ của mình với cái tên đang rất hot với các bạn trẻ hiện nay.
Guest who? =))) you know this people and often talk with her (=°3°=)
Xin Chào - Thanh Mai Trúc Mã Xin Chào - Thanh Mai Trúc Mã - Uyên Momo Xin Chào - Thanh Mai Trúc Mã