Books are a refuge, a sort of cloistral refuge, from the vulgarities of the actual world.

Walter Pater

 
 
 
 
 
Tác giả: Uyên Momo
Thể loại: Ngôn Tình
Biên tập: Jun Đặng
Upload bìa: Jun Đặng
Số chương: 31 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1360 / 5
Cập nhật: 2017-10-08 21:52:05 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 8: Bạn Bè Tốt
ây giờ hiện tại là 4h30, đúng vào thời gian chuông tan học reo lên luôn, cô chuẩn bị cất sách vở vào cặp để ra về thì bị thằng Quân gọi:
“Lam ơi, cho tớ xin tên facebook của cậu đi”
“Tại sao tớ phải nói cho cậu biết?”
“Bởi vì tớ muốn kết bạn với cậu để hỏi bài”
“Lên lớp hỏi cũng được mà?”
“Thế cậu muốn bị mấy đứa con gái trong lớp liếc mắt không?”
“Xí, làm như mày nổi tiếng lắm í”
“Haha… Thôi đừng giận, cho tớ xin tên facebook đi”
“Được rồi, tên tớ facebook tao là Thiên Lam”
“Tớ gửi lời mời kết bạn rồi đấy, thôi tớ về đây”
“Ừ”
Cất sách vở xong xuôi hết thì cô rủ con Hân đi ăn kem nó bao, sướng hết cả mặt đấy. Cả hai hai đang chuẩn bị đi thì thằng Dương tự nhiên xuất hiện lù lù sau lưng cô làm cô giật mình, tính mắng nó vài câu thì bị nó chặn họng trước rồi
“Lam, nãy thằng Quân nó kêu nói chuyện gì vậy?”
“Hả? Tại sao tớ phải nói cho cậu biết?”
“Cậu không nói tớ méc ba cậu vụ tuần trước làm vỡ bình hoa quý..!”
Trời ơi, sao thằng Dương nó biết hay vậy trời? Cô nhớ cô chôn nó sâu lắm rồi mà. Khổ thân chưa, ba cô mà biết thì có nước nát mông thôi!
“Sao cậu biết được vụ đó chứ?” Nó run run nhìn Dương
“Thì bữa đó tớ qua nhà cậu chơi, mẹ cậu nói cậu đang ở sau vườn nên tớ chạy ra sau, ai dè bắt gặp được việc đó” Dương cười đắc ý, nghĩ lại cảm thấy mắt cười dễ sợ.
Giời ạ có ai giống như Lam chưa, giấu đồ mà còn bị phát hiện thì sau này giấu kẹo biết giấu ở đâu đây, ngốc ơi là ngốc
“Vậy cậu có nói cho tớ biết không?” Nó cố ý gắng từng chữ cho cô nghe, miệng thì cười xếch môi lên
“Nói thì nói… thằng Quân nó xin tớ tên facebook để kết bạn…”
Vừa mới nói xong là mặt của Dương đen như cái đít nồi ấy,trông sợ chết đi được
“Thế cậu đồng ý chưa?”
“Chưa… Tớ tính để tối trả lời”
“Tốt, vậy tối nay cậu xoá lời kết bạn thằng Quân đi”
“Tại sao?”
“Tại không thích, được không?”
“…”
“Cậu không làm tối nay tao qua méc ba cậu…”
“Được rồi được rồi…. Xoá là được chứ gì”
Thế là Dương đã mỉm cười trở lại, còn đưa thêm một hộp sữa cho cô nữa, coi như biết điều đi
“Này hai đứa kia, tụi bây còn quên tớ hả?”
Giọng con Hân y như cái loa phát thanh í sức công phá đến 2m cơ, ghê gớm thật. À quên nó cũng nay giờ đứng với cô kia mà.
“Lam nghe nói cậu chơi facebook hả, kết bạn với tớ đi”
“Tên nick mày là gì?”
“Ngọc Hân”
“…”
“Rồi đó nha”
“Ừm…”
“Mau đi ăn kem ở quán kia đi”
“Cũng được”
“Ủa mà sao Dương ở đây vậy?” Nhỏ Hân thì thầm với thằng Dương
“Canh vợ” nó thản nhiên trả lời
“Canh cho tốt đấy, good luck”
“Ok, thank you”
.
.
.
“Ơ? Dương ơi con Hân đâu rồi?
“Nãy con Hân nói với tớ là nhà nó bận chút chuyện nên về trước rồi”
“Ể?? Nhưng mà nó nói với tớ là bao tớ ăn kem rồi mà”
“Tớ bao cho”
“Thiệt không Dương?”
“Thiệt”
“Yeah! cảm ơn cậu nhiều nha”
“…”
Ai đó không biết mình bị bạn thân bán cho zai mà vẫn cứ vô tư đi chọn kem ăn. Haizz
Đằng xa ấy có một cặp mắt màu nâu căm ghét nhìn họ, miệng thì thầm chửi rủa:
«Hoá ra mày chính là con nhỏ nữ thần cướp ngôi vị của tao sao?»
Xin Chào - Thanh Mai Trúc Mã Xin Chào - Thanh Mai Trúc Mã - Uyên Momo Xin Chào - Thanh Mai Trúc Mã