You can't start the next chapter of your life if you keep re-reading the last one

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: conangcatinh
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 73 - chưa đầy đủ
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 481 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 23:16:20 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 42: Thất Mỹ Thượng Nhân
ăng Lạc Nhân ngẩn ngơ nhìn bầu trời bắt đầu ngã ánh vàng. Cầm trái Đào trong tay nàng cứ xoay đi xoay lại chưa muốn ăn. Đây là thứ mà Hàn Lãnh Thiên cho người mang đến, sợ nàng lại chạy đi trèo cây gặp nguy hiểm.
Nhớ đến lúc trưa, chỉ vì để nàng được trọn giấc, hắn đã ngồi không cử động hơn một canh giờ. Nếu không vì cuộc trò chuyện của Hàn Khiết Luân cùng Triệu Tử Khiêm xảy ra xung đột, hắn còn định bất động đến khi nào?
Thở dài nằm ì ra bàn. Càng ngày hắn càng tập cho nàng bản tính thích dựa dẫm, đến khi chỉ có một mình, phải làm sao đây? Thói quen rất dễ tạo thành, cái khó khăn là làm sao từ bỏ thói quen đó.
Ngồi dậy, tay khẽ chống cằm, Lăng Lạc Nhân nhìn vào vô định. Cái tên Hàn Lãnh Thiên kia đang làm gì nhỉ? Mấy hôm nay đã quen có hắn bên cạnh, giờ chẳng thấy bóng dáng lại nhớ. Nàng thích hắn? Lắc mạnh đầu, không thể nào, nếu sau này trở về hiện đại thì làm sao? Dù đã xem hắn như phu quân, không có nghĩa là đem trái tim tặng đi, khi cách xa...đau lắm đó.
"Này...Vương Phi" Thấy Lăng Lạc Nhân cứ như người mất hồn,Tư Đồ Ngọc có lòng tốt ngồi xuống bên cạnh gọi ba hồn chín vía nàng về. Không biết nghĩ gì mà thất thần như thế? Mặc kệ, chuyện của hắn vẫn quan trọng hơn!
"Ngươi muốn ăn đòn" Đang bay bổng tự dưng bị kéo xuống, cảm giác thế nào ta? Chắc đau lắm. Lăng Lạc Nhân vuốt ngực liếc xéo về cái tên phá rối, hắn có biết như thế rất dễ dàng khơi dậy ngọn lửa bạo lực muốn đánh người của nàng không?
"Không dám, chỉ là muốn hỏi...ta phải làm...những việc gì?" Lời nói ra sao lại khó khăn đến thế? Một Bát vương gia thì chỉ cần sai khiến, giờ lại hỏi người ta cần gì để sai khiến hắn? Bản thân hắn cảm thấy thích tự ngược rồi =.=
"Tùy ngươi thôi" Cầm trái đào ăn một cách tự nhiên. Bắt hắn nô dịch một tháng chỉ là thử thách, mọi việc đã có hạ nhân, nàng cần chi thêm một người nữa? Dù gì cũng là Vương Gia bắc quốc, ít đắc tội để sau còn nhờ vả.
"À, nghe nói ngươi là một trong bảy Mỹ Nam Đệ Nhất Cao Thủ Tứ Quốc?" Đã đến thời không này mà không biết thông tin quan trọng như vậy có phí là một người ưa sắc đẹp? Lăng Lạc Nhân phải tìm hiểu kỹ mới được>"<
"Ngươi nói thử xem? Với phong thái tuyệt mỹ cùng thân thủ cao thâm này, không muốn là rất khó" Tư Đồ Ngọc đứng dậy để hai tay sau lưng ưỡn ngực ngẩng cao đầu, tỏ ra khí phách vương giả. Sự hãnh diện phút chốc tăng đột biến vì...cuối cùng cũng có người nhìn ra điểm hơn người của hắn.
"Ừm, không tệ. Xứng đáng làm tên sai vặt" Rất bình tĩnh tạt cho Tư Đồ Ngọc gáo nước lạnh rồi ăn tiếp, Lăng Lạc Nhân chẳng cần chú ý đến lời nói rất có tính đã kích người khác của mình, đặc biệt là kẻ tự mãn Tư Đồ Ngọc kia.
"Ngươi...hừm" Cảm giác? Tự dưng đang khơi khơi trên mây, bỗng dưng hụt chân té chỏng vó. Chỉ có nữ nhân này mới không nhìn ra sự vượt trội của hắn. Cũng chẳng sao, dù gì chỉ cần có Linh nhi nhận ra là được, những kẻ khác thì tùy.
"Bảy nhân vật là những ai? Người nào là lợi hại nhất?" Một khi muốn biết thì phải đầy đủ thông tin mới được, biết đâu sau này có cơ hội gặp mặt, nàng sẽ xin chữ ký những người nổi tiếng. Khi đó ấn sách thành sản phẩm bán, tiền a tiền, nàng sẽ nhanh chóng giàu có thôi.
"Ngươi chính xác là người Nam Quốc?" Tư Đồ Ngọc ngạc nhiên trợn mắt như nhìn động vật quý hiếm. Nếu không phải thì tại sao không biết thông tin người đứng đầu Thất Mỹ Thượng Nhân? Đây là niềm tự hào của dân Nam Việt mà nàng lại chẳng biết chút gì?
"Cần bẩm báo ngươi sao? Trả lời câu ta hỏi là được" Lăng Lạc Nhân phóng ánh mắt sắc bén, hỏi thì cứ trả lời, có cần phải kinh ngạc như vậy? Không phải thì đã sao? Nàng từ tương lai đến, thông tin ít ỏi cũng là bình thường.
"Người được công nhận đứng đầu bản chính là Hàn Lãnh Thiên, ngươi cũng không biết?" Làm sao có thể? Tư Đồ Ngọc như mất kiểm soát càng thêm nghi hoặc tiến lại nhìn Lăng Lạc Nhân như thấy thứ kinh dị nào đó. Quả thật rất khó tin, chuyện lạ, đúng là chuyện lạ.
Sát khí? Phải...là sát khí.Tư Đồ Ngọc bất ngờ nhanh chóng lắc người xoay mình tránh thoát chiếc lá sắc bén bắn qua gương mặt cách ra một khoảng với Lăng Lạc Nhân nhìn về cửa. Ánh sáng ở cửa đã bị thân hình to lớn che lấp,đến khi người đó tới gần, dùng ánh mắt cảnh cáo, Tư Đồ Ngọc mới lấy lại suy nghĩ.
Tuy chỉ vài ngày ở đây, nhưng hắn có thể nhìn ra sự bá đạo về chiếm hữu của Hàn Lãnh Thiên, chỉ vì cú sốc Lăng Lạc Nhân ban cho, bản thân quên mất khoảng cách hai người, nếu vừa rồi thân thủ kém, chỉ e...danh Mỹ Nam không cánh mà bay.
"Haha, hiểu lầm, nhất định là hiểu lầm" Tư Đồ Ngọc xua tay cười trừ. Cho mười lá gan cũng chẳng dám vọng tưởng nữ nhân của tên 'Sát Vương' này, với lại hắn đã có Linh nhi thì chỉ nhận định với mỗi nàng thôi.
"Thiên..." Thấy người tinh thần phấn chấn có khác. Lăng Lạc Nhân đứng dậy chạy về phía Hàn Lãnh Thiên, vòng tay quấn chặt thắt lưng mà quên rằng vừa rồi tự nhủ sẽ chẳng yêu thương người thời không này. Còn hiện tại, suy nghĩ đó chính xác đã bị đá đến chín tầng mây.
"Nhân nhi...sao vậy?" Bất ngờ vì hành động của Lăng Lạc Nhân, Hàn Lãnh Thiên chẳng màn tính toán với tên Tư Đồ Ngọc. Ôm nhẹ vòng eo mảnh khảnh xoay người ngồi vào ghế, tất nhiên nữ nhân kia đang an tọa trên đùi, vùi đầu vào lòng ngực rắn chắc của hắn.
"Không có ngươi ta buồn chán" Vẻ mặt Lăng Lạc Nhân đáng thương, dường như bị cả thế giới bỏ rơi nàng vậy. Lại nhìn sang tên 'Bóng Đèn" mắt ngó trời xem đất mà mặt đỏ tận tai kia. Hắn là nam nhân sao? Biết e thẹn? Xem ra Dương Tinh Linh có phúc rồi.
"Thiên...ngươi là người đứng đầu Thất Mỹ Thượng Nhân?" Ánh mắt to tròn nhìn gương mặt phu quân của mình. Theo lời Tư Đồ Ngọc nói, nàng đã nhặt được may mắn? Mỹ Nam tuyệt thế trong tứ quốc? Ô ô, thực sự rất có lời nha.
"Ừm" Hàn Lãnh Thiên sủng nịch cúi đầu, tay gạt nhẹ sợi tóc che mặt nữ nhân nhi, chỉ vì bận việc lại để nàng một mình như vậy. Rất may đã nhanh chóng xử lý, hiện tại chỉ cần chờ tin tức từ thuộc hạ. Thời gian còn lại có thể bên cạnh nàng rồi.
"Oa, Thiên, ngươi rất lợi hại, ta thích" Vẻ mặt Lăng Lạc Nhân vì hưng phấn mà nhuộm hồng, đôi tay không chút e dè bám quanh vòng cổ hắn. Cử chỉ tự nhiên kia khiến Hàn Lãnh Thiên rất hài lòng. Bàn tay của hắn siết nhẹ vòng eo nhỏ nhắn, nàng...đã chấp nhận hắn sao?
"Những người còn lại gồm những ai?" Kẻ vô tâm người hữu ý. Lăng Lạc Nhân rất không giữ hình tượng, ngồi trên đùi, tay bá cổ, xem Tư Đồ Ngọc như đứa trẻ không hiểu biết gì về tình cảm nam nữ. Có lẽ một phần vì là người hiện đại, một phần thực sự coi Hàn Lãnh Thiên là phu quân, vợ chồng âu yếm có chi phải e ngại?
"Khụ khụ...người thứ hai chẳng ai khác chính là ta" Gương mặt Tư Đồ Ngọc từ nãy đến giờ vẫn không dám nhìn đôi phu thê chẳng biết điều kia. Ây da, có cần tra tấn tinh thần đến vậy không? Vì sao bọn họ lại tự nhiên ôm ấp khi có người khác như vậy? Nên biết rằng hình ảnh đó tránh cho trẻ em trong sáng như hắn nhìn thấy>"<
"Ngươi?" Nghi ngờ nhìn về Hàn Lãnh Thiên, cái tên kia cũng được đứng thứ hai? Thật sự lợi hại đến như vậy? Lăng Lạc Nhân nghi hoặc trong mắt nàng được hắn giải đáp bằng cái gật đầu khẳng định.
"Ta không thể sao?" Bị người khác phủ nhận tài hoa của mình,Tư Đồ Ngọc nhanh chóng quên đi ngượng ngùng mà phản bác. Tứ quốc phong tặng,nữ nhân này lại nghi ngờ? Mắt không ổn hay não có vấn đề chẳng nhìn ra một người lợi hại như hắn?
"Người thứ ba?" Lăng Lạc Nhân suy nghĩ, không biết có nên làm một bộ sưu tập về hình ảnh cùng chữ kí của những nhân vật phong vân nổi tiếng hay không đây? Nếu đem ra bán trọn bộ, lợi nhuận chắc không thể nhỏ rồi.
"Hàn Ngôn Duẫn với danh 'Hồ Vương',chắc ngươi cũng đã biết?" Đừng nói là không biết nha, cú sốc này sẽ khiến hắn đột quỵ mất. Nhìn vẻ mặt ngu ngơ gật đầu của nàng mà hắn thở phào nhẹ nhõm.
"Thứ tư là Tề Vũ Phong, hoàng đế Đông Quốc" Nét mặt Tư Đồ Ngọc nói đến tên này vừa nể phục vừa hứng trí muốn phân tài cao thấp. Trong tứ quốc được mấy người khiến hắn kính nể? Chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.
"Thứ Năm Nam Cung Dân, thái tử Tây Quốc" Là kẻ may mắn thoát khỏi vạn mũi tên của hắn. Không hổ danh là một trong Thất Mỹ Thượng Nhân, rất đáng khâm phục. Còn một điều nữa Nam Cung Dân có thể xem là một người luôn giữ chữ tín. Nếu không phải sinh ra khác tộc, hắn rất muốn kết giao bằng hữu.
"Thứ sáu Hàn Khiết Luân,Tam 'Bá Vương',cuối cùng là nhân vật nổi tiếng trong giang hồ,thần long thấy đầu không thấy đuôi Triệu Tử Khiêm Nam Việt" Tư Đồ Ngọc âm thầm oán hận. Một Quốc Gia có đến bốn kẻ lợi hại như vậy, không là bá chủ bốn nước mới là chuyện lạ.
Vương Phi! Nàng Háo Sắc Vương Phi! Nàng Háo Sắc - conangcatinh