There is no such thing as a moral or immoral book; books are well written or badly written.

Oscar Wilde, Picture of Dorian Gray, 1891

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 2462 - chưa đầy đủ
Phí download: 34 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1037 / 18
Cập nhật: 2017-09-25 00:15:30 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 968: Chấn Động
hượng Minh Cung có quy củ của Phượng Minh Cung, tuy rằng Phượng Minh Cung, thậm chí toàn bộ thượng cổ Phượng tộc, đều có các tranh đấu gay gắt, hạ độc thủ với thế lực đối địch, ám sát, xa lánh các đệ tử thiên tài của phe đối phương, cướp đoạt bảo vật mà không từ thủ đoạn, nhưng đây đều là thủ đoạn âm thầm, không thể bày ra bên ngoài được, nếu không danh dự của một đại gia tộc sẽ bị tổn hại lớn, tộc quy của thượng cổ Phượng tộc, ở bề ngoài thì không ai có thể vi phạm được.
Thánh Khí Các cấm tư đấu, các đệ tử Phượng Minh Cung tuyệt đối cấm vì tranh đoạt bảo vật mà tự giết lẫn nhau.
Thánh Khí Các khí linh tương đương với cao thủ cảnh giới Thần Quân, tuy rằng nó không có thực thể, nhưng có thể điều khiển các loại đại trận trong Thánh Khí Các, lúc này nó xuất hiện, lập tức trấn áp năng lượng trong cơ thể các đệ tử.
- Hoàng Nhạc Hồng, hai tên nô tài phía sau ngươi là kẻ đầu tiên xuất thủ, dựa theo cung quy, trấn áp ngàn năm! Ngươi không ý kiến chứ?
Thánh Khí Các khí linh nói với giọng lạnh như băng, Hoàng Nhạc Hồng nghe xong những lời này, thiếu chút nữa đã bạo tẩu, nô tài của hắn chỉ có tu vi Thần Hải kỳ Mệnh Vẫn tầng sáu, trong các phàm nhân tại Thần Vực thì cũng coi như không tồi, ở Phượng Minh Cung thì chỉ là tầng lớp cuối cùng, căn bản không có tư cách trở thành đệ tử. Nếu là lúc bình thường, loại nô tài này có sống hay chết thì hắn đều không có cảm giác gì, nhưng hiện tại Lâm Minh ra tay đả thương nô tài của hắn, Thánh Khí Các khí linh còn muốn trấn áp bọn họ, không khác gì hung hăng đánh vào mặt hắn.
Hắn xuất thân tôn quý, ngoài các đệ tử đỉnh cao của Phượng Hoàng Điện ra, đi tới đâu cũng là do hắn giẫm đạp người khác, không có ai có thể làm cho hắn phải chịu thiệt cả.
Nhưng hôm nay, hắn lại không còn chút mặt mũi nào, bị người khác “giẫm đạp” cho thương tích đầy mình!
- Như thế nào, ngươi không phục ư?
Thánh Khí Các khí linh lại lạnh lùng nói, quyết định của nó phù hợp với cung quy, tuy rằng lúc trước Lâm Minh cũng nhục nhã hai tên tùy tùng kia, nhưng bọn hắn cũng mắng Lâm Minh là “tên khất cái” trước, Thánh Khí Các khí linh làm ra quyết định này khiến ọi người không có gì để dị nghị cả.
- Ta không có ý kiến!
Sắc mặt Hoàng Nhạc Hồng âm trầm lại, hắn không phải là kẻ ngu, tồn tại cỡ như Thánh Khí Các khí linh thì căn bản không phải là thứ hắn có thể phản kháng được, đối mặt với tồn tại cường đại hơn mình, Hoàng Nhạc Hồng cũng hiểu được phải ẩn nhẫn.
Chuyện cho tới bây giờ, hắn đã bình tĩnh lại, lúc trước, hắn nói nhiều như vậy chính là đẻ nhận được Phượng Huyết Thương của Lâm Minh, nhưng hiện tại hắn biết rằng mình đã bị Lâm Minh đùa giỡn, ngay từ đầu hắn đã không định bán Phượng Huyết Thương ình, mà chỉ giống như trêu đùa một con khỉ, điều này làm cho hắn cực kỳ oán hận?
Sau khi Hoàng Nhạc Hồng nói xong, một luồng khí tức vô hình từ trong Thánh khí đại trận Các trên bầu trời Thánh Khí bắn ra, bao phủ lấy hai tên nô tài đang nằm bẹp trên mặt đất kia, hai tên nô tài này lập tức biến mất.
Võ giả Thần Hải kỳ Mệnh Vẫn tầng sáu chỉ có tuổi thọ mấy ngàn năm, trấn áp 1000 năm đối với bọn họ mà nói thì chính là một phần không nhỏ cuộc đời rồi.
Hoàng Nhạc Hồng lạnh lùng nhìn nô bộc của mình biến mất, ánh mắt của hắn từ lúc thẹn quá thành giận lúc ban đầu, sau này khi biết mình bị Lâm Minh đùa giỡn thì sát khí bắn ra bốn phía, nhưng đến bây giờ, lại chỉ có vẻ cực kỳ lạnh lùng, mà vẻ lạnh lùng này lại còn kèm theo một tia oán độc.
Sau đó hắn nhìn Lâm Minh một cái thật sâu, giống như muốn nhìn thấu Lâm Minh, sau đó hắn liền nhanh chóng rời đi.
Chỉ để lại Tống Bách Phong câm như hến đứng phía sau Lâm Minh, công tác của hắn chính là trấn thủ Thánh Khí Các, nói trắng ra là chính là hầu hạ Thánh Khí Các khí linh, hiện tại mắt thấy Thánh Khí Các khí linh có vẻ muốn ủng hộ Lâm Minh, trong lòng hắn lại càng sợ hãi hơn, nhớ lại khi nãy hắn vơ vét của đám người Quân Nguyệt Như, hắn thật muốn đâm đầu vào tường mà chết, hiện tại hắn chỉ hận mình không thể là một đống phân, như vậy thì sẽ không bị Lâm Minh chú ý tới nữa.
Tuy nhiên cũng may mà đám người Quân Nguyệt Như không để ý tới hắn, mà Thánh Khí Các khí linh cũng biến mất giữa không trung.
- Lâm Minh, Hoàng Nhạc Hồng nói cũng có chút đúng... Hôm nay ngươi cự tuyệt hắn, coi như đã đắc tội với Hoàng gia, cộng thêm Tiêu gia của Tiêu Cửu Dương, trong ba đại thị tộc của thượng cổ Phượng tộc, ngươi đã đắc tội hai nhà rồi.
Quân Nguyệt Như nhỏ giọng nói, kỳ thật nàng đặt mình vào hoàn cảnh người khác mà suy nghĩ một chút, nếu mình ở vị trí của Lâm Minh, hôm nay chắc gì đã chịu được uy hiếp của Hoàng Nhạc Hồng, tên Hoàng Nhạc Hồng này tuy rằng càn rỡ, nhưng để nhận được Phượng Huyết Thương, những lời của hắn cũng rất có lý, nếu là một người có ý chí không kiên định, thì sẽ thật sự cảm thấy sợ hãi.
Lâm Minh cười cười, nói:
- Quân sư tỷ quá lo lắng rồi, cho dù ta đắc tội với Tiêu gia thì cũng là chuyện sau này, Tiêu Cửu Dương liên quan đến vị trí Cung chủ của một phân cung, như vậy thì trong Tiêu gia cũng có địa vị hết sức quan trọng, tuy nhiên chút thực lực hiện tại của ta căn bản không là gì cả, còn xa mới tới mức được Tiêu gia chú ý. Thiên tài nhận được căn nguyên lực của lão Cung chủ thì trăm năm cũng có vài người trong Phượng Minh Cung chứ? Nhưng trở thành chủ nhân của Phượng Minh Cung thì mấy vạn năm mới có một một, một tên tiểu bối như ta, ở trong mắt Tiêu gia thì còn xa mới quan trọng bằng một cường giả Thần Quân sơ kỳ ủng hộ Phượng tiên tử tiền bối, Tiêu gia lớn như vậy, mỗi ngày đều có vô số chuyện xảy ra, nào có rảnh rỗi tới chú ý một con kiến như ta? Hiện tại ngay cả tư cách đắc tội Tiêu gia thì ta cũng không có.
- Về phần nói đắc tội Hoàng gia, vậy thì càng không thể nào, Hoàng Nhạc Hồng từ đầu tới cuối đều nói rằng mình rất lợi hại, còn nói muốn tiến cử ta với trưởng lão, dường như có nhiều ân đức lắm vậy, kỳ thật ta cho rằng, nếu ta thật sự muốn đầu nhập vào một gia tộc nào đó, với thiên phú của ta thì cũng không cần hắn dẫn tiến, thậm chí hắn dẫn tiến ta vào gia tộc thì còn có công nữa cũng nên! Hoàng Nhạc Hồng quả thật có xuất thân không tồi, nhưng cũng chỉ có thể diễu võ dương oai trong các đệ tử bình dân mà thôi, địa vị thực tế của hắn trong Hoàng gia thì cũng không cao như sư tỷ tưởng tượng đâu, ta làm hắn mất hết mặt mũi, thì cũng chỉ giống như hai đứa bé đánh lộn, các trưởng bối Hoàng gia làm sao có thể vì con cháu nhà mình bị con cháu nhà khác đánh bại mà dồn đứa bé đó vào chỗ chết đây?
Lâm Minh phân tích, Quân Nguyệt Như ngây người một chút, cẩn thận nghĩ lại, quả thật cũng là đạo lý này, Quân Nguyệt Như tiến vào Phượng Minh Cung cũng không dài, bản thân nàng cũng không có xuất thân gì, bởi vậy cũng ít nhiều có chút sợ hãi đối với ba đại thị tộc, luôn cảm thấy rằng tuyệt đối không thể đắc tội với họ được, ba đại thị tộc chỉ tùy tiện phái ra một người thì khí thế đã áp chết các đệ tử bình dân bọn họ rồi.
Dưới tình huống như vậy, Quân Nguyệt Như bị Hoàng Nhạc Hồng vừa mê hoặc, vừa uy hiếp, trong lòng quả thật sợ hãi, nàng cũng thấy lo lắng cho Lâm Minh, nhưng hiện tại nghe Lâm Minh nói vậy, dường như mình có chút lo hão rồi.
- Lâm sư đệ, không nghĩ tới, ngươi từ hạ giới phi thăng, vừa tới Phượng Minh Cung, không có bất kỳ căn cơ nào, tu vi mới là Mệnh Vẫn tầng năm, bị Hoàng Nhạc Hồng uy hiếp một phen, chẳng những không bị dọa mà ngược lại còn căn cứ vào một vài câu của hắn, đã phân tích ra nhiều tin tức như vậy, sư tỷ thật sự là mặc cảm a!
Quân Nguyệt Như cảm thán, một hạ giới phi thăng giả không có bất kỳ bối cảnh nào, vừa đến Thần Vực xa lạ, đối mặt với thế lực khủng bố như vậy, mà vẫn có thể ung dung tự nhiên, vừa không chạm đến điểm mấu chốt của các thế lực lớn, vừa bảo vệ được lợi ích của bản thân, thực lực và đầu óc của hắn không phải ai cũng có được.
Lâm Minh lắc đầu nói:
- Sư tỷ quá khen, tuy nhiên sau này ta quả thật sẽ gặp rất nhiều nguy hiểm, phải cẩn thận một chút, hiện tại ta còn có một thời gian rất dài, Phượng tiên tử tiền bối cũng đủ để che chở cho ta, mà đợi khi Cửu Dương chân nhân và Phượng tiên tử tiền bối tranh đấu gay gắt, ta cũng phải có vốn liếng nhất định để tự bảo vệ mình.
- Lâm sư đệ, mặc kệ nói như thế nào, ta vẫn muốn cảm ơn ngươi ủng hộ Phượng tiên tử sư tôn, nếu là đệ tử không có thiên phú quá cao, có thể được Phượng tiên tử sư tôn thưởng thức thì chính là tạo hóa của hắn, nhưng ngươi vừa có thiên phú, có thực lực, tâm trí cũng cao hơn người bình thường, muốn đầu nhập vào bất kỳ một thế lực nào cũng đều là chuyện rất dễ dàng, nhưng ngươi lại nguyện ý đi theo Phượng tiên tử sư tôn, chuyện hôm nay, ta sẽ bẩm báo sư tôn tất cả, để cho nàng ban thưởng ngươi.
Quân Nguyệt Như cảm thấy phải cảm ơn Lâm Minh, nếu Lâm Minh không duy trì Phượng tiên tử, chuyển sang đầu nhập vào Cửu Dương chân nhân, thì ở trong Phượng Minh Cung sẽ không có nguy hiểm gì, các loại tài nguyên đều sung túc, sau này nếu đầu nhập vào Phượng Hoàng Điện, lại đột phá cảnh giới Thần Hải, vậy thì thật sự có thể đi ngang được rồi.
Nhưng đầu nhập vào Phượng tiên tử thì lại có rất nhiều điều phải bận tâm, đối với Lâm Minh mà nói thì cũng là một lần chịu thiệt.
Lâm Minh nói:
- Quân sư tỷ nói quá lời rồi, Lâm mỗ là người tri ân báo đáp, Phượng tiên tử tiền bối ở Hoàng Thành viễn cổ có ơn tri ngộ với ta, sau đó lại cho ta mệnh hồn ngọc giản, hao phí tu vi chỉ điểm thê tử dưới hạ giới của ta, cuối cùng tự mình hạ giới dẫn ta đến Thần Vực, nếu không có Phượng tiên tử tiền bối, ta sẽ lãng phí rất nhiều thời gian, muốn tới Thần Hải kỳ thì mới có thể phi thăng được.
Lúc trước Lâm Minh ở Thiên Diễn Đại Lục, đạt tới Mệnh Vẫn tầng năm, là phát huy tất cả số mệnh đến mức tận cùng rồi, dưới tình huống như vậy, muốn ở Thiên Diễn Đại Lục tăng lên tới Thần Hải kỳ, thì phải lãng phí rất nhiều thời gian.
...
Chuyện Lâm Minh nhận được Phượng Huyết Thương cũng không giống như Quân Nguyệt Như nghĩ, lan ra như thủy triều, mà ngược lại, rất ít người biết tới nó.
Người biết chuyện này vốn cũng không nhiều, hai tên tùy tùng của Hoàng Nhạc Hồng thì đã bị Thánh Khí Các khí linh trấn áp rồi, bản thân Hoàng Nhạc Hồng thì không cần phải nói, đây là vết bẩn trong đời của hắn, là một lần đả kích nặng nề, đương nhiên hắn sẽ không tuyên truyền ra, hắn vừa về tới cung điện của mình liền lập tức bế quan, ai cũng không gặp.
Về phần Tống Bách Phong thì đã bị dọa tới mức câm như hến, hắn biết rõ Thánh Khí Các khí linh ủng hộ Lâm Minh, làm gì còn dám đi mật báo nữa, đó chính là ngại mạng mình quá dài mà, họa là từ trong miệng mà ra, đạo lý này thì Tống Bách Phong đương nhiên hiểu rõ, mật báo có thể nhận được một chút ban thưởng, nhưng so với việc sau này phải chịu đựng nguy hiểm, thì sẽ chẳng là gì cả, cho nên Tống Bách Phong coi như cái gì cũng không biết, không chỉ vậy, hắn còn cắn răng để cho vài tên đệ tử đi theo Quân Nguyệt Như được tự mình chọn lựa một kiện Thánh khí hạ phẩm.
Nhưng giấy cũng không gói được lửa, rất nhanh, các đệ tử tiến vào Thánh Khí Các đã phát hiện ra Phượng Huyết Thương, một trong chín đại Thánh khí cực phẩm, đã không thấy đâu nữa, mà đổi vào đó là một cây kích, tuy rằng đây cũng là Thánh khí cực phẩm, nhưng phẩm chất kém xa Phượng Huyết Thương.
Nói cách khác, có người cầm đi Phượng Huyết Thương rồi!
Cây thương này đã nằm tại Thánh Khí Các hơn 30 năm, lờ mờ có xu thế là Thánh khí hàng đầu trong Thánh Khí Các, vượt xa Quán Nhật Kiếm và Xạ Nhật Cung, hôm nay đã bị người khác lấy đi rồi!
Tin tức này nhanh chóng được truyền ra, nhưng lại không ai biết rốt cuộc là kẻ nào cầm đi Phượng Huyết Thương.
Những đại nhân vật cảnh giới Thần Quân, các đại Điện chủ, trưởng lão thì cũng không quan tâm tới chút việc nhỏ này, nhưng đệ tử trẻ tuổi của Chu Tước Điện, Phượng Hoàng Điện thì lại trở nên sôi trào.
Vũ Cực Thiên Hạ Vũ Cực Thiên Hạ - Tàm Kiếm Lý Ngưu