A book is a garden, an orchard, a storehouse, a party, a company by the way, a counsellor, a multitude of counsellors.

Henry Ward Beecher

 
 
 
 
 
Tác giả: Hạ Hoa
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 485 - chưa đầy đủ
Phí download: 19 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 783 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 22:22:50 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 330: Ghen Một Chút Cũng Tốt.
ợ Tôi Là Công Chúa
Tác giả: Hạ Hoa
Chương 330: Ghen một chút cũng tốt.
Người dịch: Nữ hiệp
Nguồn:Mê truyện
- Anh cao thật đấy.
An Tri Thủy giơ ô lên, không muốn để Lý Lộ Từ bị ướt, liền giơ ô lên thật cao.
- Để anh.
Nhìn bộ dạng cố sức của cô, Lý Lộ Từ nhận lấy ô, thực ra dáng người An Tri Thủy dáng người thon thả, vóc dáng cao ráo, nhưng con gái cố giơ tay thật cao để che ô, là con trai nếu cứ tự nhiên hưởng thụ như vậy, cũng không tránh khỏi bị người ta ghét.
An Tri Thủy đưa ô cho Lý Lộ Từ, Lý Lộ Từ giương ô giữa hai người, hai vai không ngừng va vào nhau.
Lý Lộ Từ cúi đầu nhìn An Tri Thủy, An Tri Thủy cũng ngẩng đầu nhìn hắn, cả hai đều cười.
Lý Lộ Từ ngoéo ngón tay một cái, muốn nắm chặt tay An Tri Thủy.
An Tri Thủy chạy trốn, nhưng một lúc lại giơ tay ra.
Lý Lộ Từ lại ngoéo tay, An Tri Thủy lại chạy.
Lý Lộ Từ đợi một lát lại nhanh chóng nắm được tay An Tri Thủy, không cho cô chạy.
An Tri Thủy nhìn xung quanh, giống như xung quanh có cảnh gì đó rất đáng để phát hiện, cứ như thể chỉ không phát hiện thấy Lý Lộ Từ đã nắm tay mình vậy.
- Em xem.
Lý Lộ Từ bĩu môi, khiến An Tri Thủy nhìn một đôi tình nhân, hai người một ô, người con trai ôm eo người con gái rất tự nhiên, người con gái nhẹ nhàng dựa vào người con trai.
- Anh dám.
An Tri Thủy rất nhanh đã nắm tay lại dọa Lý Lộ Từ.
- Sau này sẽ dám.
Lý Lộ Từ cười nói, thực ra hôm nay đã có tiến triển rất lớn rồi. Lý Lộ Từ ôm bụng An Tri Thủy, đây là cái ôm thân mật nhất rồi, bước tiếp theo nhất định sẽ là tiến triển càng thực chất hơn.
An Tri Thủy không tiếp nhận cái ôm eo của Lý Lộ Từ, chẳng qua là bởi ở chỗ đông người, huống hồ động tác ôm eo này phát sinh giữa người con trai và người con gái không có quan hệ thân thích nào có vẻ như chỉ có khả năng là hai người yêu nhau. Muốn An Tri Thủy công khai thừa nhận sao? Còn cần Lý Lộ Từ tiếp tục nỗ lực, không phải nỗ lực phát triển tình cảm, mà là mở đường cho An Tri Thủy.
- Sau này cũng không cho, bằng không em sẽ trở mặt với anh.
An Tri Thủy kỳ thực thường xuyên trở mặt với người khác, đặc biệt là nhìn thấy bạn học không tuân thủ kỷ luật, đối phương không nghe theo cô ấy, cô dễ dàng sa sầm mặt mà giáo huấn người ta.
- Lớp trưởng ở trước mặt anh đã không còn uy nghiêm nữa, anh không sợ.
Lý Lộ Từ lắc lắc đầu.
- Anh…anh sau này phải phối hợp với công việc của em, không được hủy uy tín của em.
An Tri Thủy nói rất nghiêm túc, cảm giác có chút giống công đạo đặc biệt, kỳ thực cô đã biết không thể tỏ ra mình là lớp trưởng trước mặt Lý Lộ Từ được nữa, nhưng bởi vì hai người có quan hệ thân mật cho nên Lý Lộ Từ vì quan hệ thân mật này càng nhận được sự chiếu cố đặc biệt từ An Tri Thủy.
- Cái này không có vấn đề gì, nhưng chúng ta nắm tay nhau đi giữa đường như vậy, em nói xem người khác sẽ cảm thấy chúng ta là quan hệ bạn bè bình thường sao?
Lý Lộ Từ thắc mắc.
- Đó là chuyện của người khác, dù sao chúng ta cũng là bạn bè bình thường.
An Tri Thủy thót tim, hóa ra không căng thẳng như mình nghĩ, cũng không có ai dùng ánh mắt kỳ dị nhìn mình và Lý Lộ Từ, có lẽ mọi người đều cảm thấy người con trai và người con gái trẻ tuổi này yêu nhau là chuyện bình thường, nhưng họ không biết thực ra mình và Lý Lộ Từ không hề yêu nhau.
- Câu này nói rất đúng, người khác nhìn thế nào là việc của họ, nếu chúng ta yêu nhau, cũng không cần quan tâm ánh mắt của người khác.
Lý Lộ Từ nhân cơ hội nói.
An Tri Thủy lại không để ý tới lời của hắn, nhưng trong lòng lại đang suy nghĩ câu nói này có lý không.
- Đúng rồi, chủ nhật tuần này…
An Tri Thủy băt đầu ấp úng, kỳ thực là muốn nói với hắn chuyện này, nhưng cảm thấy tự mình nói có chút không cam tâm, muốn xem hắn có biết không.
- Sinh nhật của em.
Lý Lộ Từ đương nhiên biết, quên sinh nhật của một cô gái là một tội lớn, nhất là quên sinh nhật của cô gái mà mình đang theo đuổi, vậy đồng nghĩa với việc tuyên cáo chuyện theo đuổi của mình hoàn toàn không thành công. An Tri Thủy không như vậy, nhưng Lý Lộ Từ cũng không thể làm tổn thương cô.
- Anh biết sao?
An Tri Thủy cười thỏa mãn, nhưng lại cảm thấy mình cười thực quá lộ liễu, bị Lý Lộ Từ vừa nhìn thoáng qua đã nhận ra, chỉ cần hắn nhớ đến sinh nhật của cô, cô liền thấy vui rồi. Không được, con gái không thể ngốc nghếch bị một người con trai nhìn thấu như vậy, nhưng, An Tri Thủy chính là như vậy, những chuyện giả vờ giả vịt An Tri Thủy không am hiểu, cho dù là làm ra vẻ một chút, thường cũng đều là thất bại.
- Đương nhiên là biết, bằng không người nào đó tổn thương thất vọng từ nay về sau không quan tâm đến mình nữa thì sao?
Lý Lộ Từ huých vào vai An Tri Thủy.
- Em không đời nào như vậy.
An Tri Thủy buột miệng, lại bắt đầu ngây ngô.
- Sinh nhật em định thế nào?
Lý Lộ Từ rất giỏi hiểu ý người khác, hướng dẫn từng bước.
- Ở phòng tiệc tầng sáu mươi tám khách sạn Cẩm An. Em vốn dĩ không muốn đi, nhưng cha em muốn em đi, dì Đường cũng bảo em nên nghe lời.
An Tri Thủy không tình nguyện nói, thực ra cô vốn dĩ có rất nhiều rất nhiều việc muốn tổ chức trong ngày sinh nhật, nhưng trong mỗi ý định đều là ở cùng với Lý Lộ Từ, không nghĩ sẽ có người khác.
- Đương nhiên phải đi rồi, sinh nhật hai mươi tuổi là một ngày trọng đại, cha em cũng chỉ muốn chúc mừng em thôi. Anh có thể tham gia cùng không?
Nếu đã là cả một phòng tiệc, vậy là một buổi tụ hội cá nhân rồi, Lý Lộ Từ đi nhất định là không có vấn đề. Đương nhiên hắn nói như vậy chủ yếu vẫn là bởi vì An Tri Thủy muốn hắn đi, nhưng ngại nói ra.
An Tri Thủy gật gật đầu, thật tốt, Lý Lộ Từ đã tự mình nói ra.
- Còn có người anh quen cũng tham gia sao?
Lý Lộ Từ hỏi, phỏng chừng không có, An Tri Thủy đại khái sẽ không mời bạn học.
- Hoa Văn Hiên và Đàm Hồng Kỳ có thể sẽ đi, cha mẹ họ cũng sẽ đi. Còn mấy bạn học cùng trường, nhưng có thể mọi người bình thường đã gặp nhau, chỉ chưa chắc đã quen nhau.
An Tri Thủy đau đầu nói.
- Sinh nhật này không dễ dàng tham dự rồi.
Lý Lộ Từ nhíu mày, thân phận như An Đông Dương, sinh nhật con gái nhất định sẽ không chúc mừng đơn thuần, nói không chừng nhân cơ hội giới thiệu cho con gái mấy anh chàng ưu tú, cho nên có rất nhiều nhân vật tai to mặt lớn đều sẽ đưa con cái đi tham dự.
- Chính là vậy đấy, chán chết, còn có rất nhiều người không quen. Tầng sáu mươi bảy chính là nơi tổ chức diễn đàn thành phố trung tâm tài chính thế giới. Vũ hội sinh nhật của em tiếp ngay sau bữa tiệc diễn đàn thành phố đó, nhất định đều là những người không quen biết.
An Tri Thủy bực mình, sinh nhật như vậy hoàn toàn một chút ý nghĩa cũng không có. An Tri Thủy thà rằng như trước đây, cha gọi điện thoại tới chúc hay nhiều nhất cùng nhau cùng nhau ăn bữa cơm là được rồi.
- Diễn đàn thành phố trung tâm tài chính thế giới?
Lý Lộ Từ vỗ vỗ đầu, mình nghĩ không sai, càng tưởng là dễ dàng thì lại càng dễ dàng chịu thiệt. Lúc đó mình bị Kiều Niệm Nô mê hoặc, tưởng Kiều Niệm Nô đưa ra ý kiến khiến Lý Lộ Từ mời cô ta khiêu vũ, thực ra chỉ là vì ngăn người khác tiếp cận cô ta mà thôi. Bây giờ nghĩ lại điều kiện đó của Kiều Niệm Nô căn bản là nhắm vào An Tri Thủy, hoặc nói cách khác là châm ngòi cho quan hệ giữa Lý Lộ Từ và An Tri Thủy.
Lý Lộ Từ biết diễn đàn thành phố trung tâm tài chính thế giới tổ chức ở Trung Hải, nhưng không biết lúc nào kết thúc, càng không biết ngày kết thúc vừa đúng là ngày sinh nhật An Tri Thủy, càng không ngờ An Đông Dương sắp xếp như vậy.
Phụ nữ quả nhiên đều lòng dạ hẹp hòi. Lúc trước bởi vì Kiều Niệm Nô và Lý Lộ Từ có chút liên hệ cá nhân, An Tri Thủy nhìn thấy một mình Kiều Niệm Nô ăn cơm với người tình, muốn chọc tức Kiều Niệm Nô, Kiều Niệm Nô cũng đối phó một chút với An Tri Thủy, lại còn chuyện khi thi cấp sáu lần trước, bây giờ Kiều Niệm Nô ra chiêu thức ấy, trong vũ hội sinh nhật An Tri Thủy, Lý Lộ Từ cứ khiêu vũ cùng Kiều Niệm Nô. Hầu hết mọi người đều biết quan hệ giữa Lý Lộ Từ và An Tri Thủy, chỉ coi đó là diễm phúc của Lý Lộ Từ, nhưng An Tri Thủy nhất định sẽ điên lên, với tính cách của cô trong trường hợp như vậy sẽ có những hành động kích động, nhưng cũng có khả năng cô sẽ trốn vào chỗ nào đó để khóc.
Dù sao trong lòng An Tri Thủy, dù cho hai người chỉ là bạn bè tốt có cảm giác yêu đương, không phải là người yêu của nhau, nhưng cô cũng không thể tiếp nhận việc Lý Lộ Từ và người khác giới có tiếp xúc thân mật, đặc biệt là cô không có làm chuyện gì với Lý Lộ Từ.
Lý Lộ Từ cũng chưa từng khiêu vũ với An Tri Thủy, sinh nhật An Tri Thủy Lý Lộ Từ từ lại cùng khiêu vũ với một người vừa khác lạ vừa cảnh giác như Kiều Niệm Nô, An Tri Thủy làm sao mà chịu được?
“Kiều Niệm Nô à Kiều Niệm Nô, cô thật là người biết tính toán”. Trong lòng Lý Lộ Từ đang buồn chán không thiết nói, dần dần thả lỏng cảnh giác, cảm thấy tiếp xúc bình thường với người con gái này cũng không có gì, nhưng đến bây giờ cuối cùng phát hiện, rút cuộc cô ta vẫn là căn nguyên phiền phức. Muốn yên ổn sống qua ngày, còn phải lụy đến cô ta, lúc đó cái gì có thể đây, trực tiếp nói thẳng không được sao?
- Không có gì, em chơi với anh, người khác em không quan tâm.
An Tri Thủy tưởng rằng Lý Lộ Từ lo lắng vũ hội không có gì thú vị, một mình đi chẳng có ý nghĩa gì, nên vội vàng nói vậy.
Nếu Lý Lộ Từ không đi, vậy vũ hội sinh nhật này của An Tri Thủy, thực sự một giây dài như một năm vậy, còn phải ứng phó với cha, người không ngừng giới thiệu những tuấn kiệt gì đó mà ông hài lòng.
- Đồ ngốc, không cần như vậy. Đã là sinh nhật thì phải vui, mọi người đều đến chúc em sinh nhật vui vẻ, em không để ý đến người ta sao được? Anh chỉ nghĩ đến một chuyện, cô Kiều có lẽ cũng sẽ tham gia.
Lý Lộ Từ quyết định đánh dự phòng trước với An Tri Thủy.
Quả nhiên phản ứng của An Tri Thủy có chút không đúng, trong ánh mắt cô là một khoảng mờ mịt, sau đó bắt đầu bĩu môi, cúi đầu cầm đôi xăng- đan dùng hết sức giẫm lên một cái túi ni- lông bên đường.
- Túi ni- long không buồn với em đâu.
Lý Lộ Từ rất thích An Tri Thủy ghen như vậy, nhưng nhất định phải giải thích:
- Cô Kiều chỉ nói với anh có một vũ hội cả em và cha em đều sẽ đi, tôi liền nói anh muốn đi, cô ấy có thể mời.
- Muốn mời làm gì?
An Tri Thủy ngẩng đầu lên, vũ hội sinh nhật như vậy không phải ai muốn vào cũng được, nhưng sinh nhật của An Tri Thủy, ai cũng có thể không đến, nhưng không thể không có Lý Lộ Từ:
- Em sẽ xuống dưới đón anh.
- Anh không biết vũ hội kia lại là vũ hội sinh nhật của em. Cô ấy nói nếu anh muốn đi cũng được, nhưng nhất định phải mời cô ấy khiêu vũ làm giao dịch, giúp cô ấy đuổi những kẻ đáng ghét có ý đồ tiếp cận cô ấy đi.
Lý Lộ Từ không muốn nói Kiều Niệm Nô kỳ thực muốn làm An Tri Thủy tức giận, cố sức giải thích rõ ràng, tuy nói chuyện giữa nam nữ không thể giải thích rõ ràng, nhưng thực sự không giải thích không được, huống hồ An Tri Thủy và mình không phải là tình nhân thực sự, nói rõ ra sẽ thích hợp hơn một chút. Giữa những người yêu nhau thường không giảng đạo lý, khi không phải là tình nhân gặp phải chuyện gì lo được lo mất mới muốn nghe đối phương giải thích.
- Người khác cô ấy đều thấy ghét, cô ấy sẽ không chán ghét anh.
An Tri Thủy học rất khá, nắm trọng điểm cũng không tệ. Những người con gái khi đang yêu cũng vô cũng mẫn cảm. An Tri Thủy ngẩng đầu nhìn Lý Lộ Từ, nước mắt đã ướt đẫm, rõ ràng chỉ đang nói về vấn đề Kiều Niệm Nô, tại sao mình lại muốn khóc?
Vợ Tôi Là Công Chúa Vợ Tôi Là Công Chúa - Hạ Hoa