Điều tôi quan tâm không phải là bạn đã thắng hay thua, mà là bạn có sẵn sàng đón nhận thất bại hay không.

Abraham Lincohn

 
 
 
 
 
Tác giả: Hồng Ngọc
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 76 - chưa đầy đủ
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 528 / 2
Cập nhật: 2017-09-24 23:04:19 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 70: Ngày Cuối Cùng
àng thỏa mãn nhìn Như Nhu chật vật đứng lên, đôi mắt đang bắn sắc hận về phía mình môi nàng càng cười rạng rỡ.
-'' Tiệc đã đủ, bổn vương đi trước. Cảm tạ hoàng thượng đón tiếp''
Hắn thật sự chịu không nổi sự ngu dốt của nàng ta, chỉ bị dọa một chút như vậy mà đã sẵn sàng quỳ xuống kêu giống cẩu. Bây giờ ở lại cũng chỉ làm bẩn mắt hắn hơn nữa mục đích của nàng cũng xong.
Hoàng thượng ngồi trên long sàn sắc mặt có chút nhợt nhạt, cười phất tay cho lui.
-'' À nha, hoàng hậu thân ái. Người còn một ngày nha''
Thật sự không cần hỏi cũng biết tiếng nói từ ai, tay dù nắm chặt nhưng khuôn mặt vẫn nở nụ cười hiền từ
-'' Ân, vương phi không lo, ta vẫn nhớ rất rõ'' hai từ rất rõ cuối dường như được nghiết răng mà nói
-'' Vậy thì tốt''
Vốn tiệc này mở ra là vì hai người mà lúc nàng và hắn rời đi cũng là lúc tiệc kết thúc. Hoàng thượng được thái y dìu về tẩm cung dưỡng bệnh. Hoàng hậu sau khi đáp trả lời vương phi Thiên Thần quốc bỗng nổi giận, đập phá hết đồ đạc của Phượng nghi cung. Quận chúa vì nhục nhã đòi tự vẫn may nhờ hoàng hậu khuyên giải giờ đang ở cùng Hoàng Hậu nương nương.
-'' Mẫu thân, người phải giải nhục cho ta. Phải khiến nàng ta nhục nhã cho hàng vạn nam nhân đều có thể cưỡi đều có thể làm chồng''
Như Nhu nói khuôn mặt xinh đẹp bỗng trở nên vặn vẹo, tay cầm thủy chủ nhỏ rạch từng đường lên mặt bàn như hiện tại là khuôn mặt của một người nào đó. Bỗng đôi mắt chợt sáng vụt lên
-'' Mẫu thân, dù sao bây giờ đã đối đầu với Thất vương gia cùng Ám tinh các rồi không bằng đánh cược một ván.''
-'' Ý con là...'' Hoàng hậu tỏ ý sáng tỏ
-'' Vâng. cứ nhờ phụ thân bảo tên nam nhân kia cùng vài chục người võ công thâm hậu một chút ám sát trực tiếp.''
-'' Tốt cứ như vậy. Trước sau gì chúng ta cũng đã đối đầu ''
-'' Mẫu thân đợi con một lát''
Như Nhu đi ra huýt nhẹ, một con bồ câu bay đến, lấy cây trâm từ trên đầu xuống buộc chặt vào chân sau thả bay đi.
Một khắc sau, một nam nhân xuất hiện tại phượng nghi cung, đôi mắt lạnh thẳng đến hai nữ nhân đang ngồi ở điện. Cúi đầu cung kính
-'' Tiểu thư''
-'' Ta có việc ngươi mau đưa thêm khoảng vài chục người võ công cao một chút đến phủ tiểu công chúa sát Thất Vương phi, Thất Vương xong thì sát luôn tiện nhân Ngọc Như đi''
-'' Rõ tiểu thư'' nói xong nam nhân cũng vận khinh công biến mất
Hoàng hậu từ lúc nhìn thấy nam nhân này, tâm bỗng hiện lên một quoái dị. Cảm giác nam nhân này thật quen mắt
-------Đêm phủ Ngọc Như --- ------
-'' Các hạ đến chơi xin cứ tự nhiên'' nữ nhân ngồi trên chủ tọa mỉm cười nói vọng ra ngoài sân, một đám hắc y nhân tay cầm kiếm tỏa ra sát khí
-'' Nếu đã biết, xin đắc tội'' tiếng nói lạnh lùng vang lên '' giết sạch''
Nàng mỉm cười nhàn nhã bước ra khỏi phòng nhìn hắn, Lãnh Độc, Ngọc Như đang ra tay sát đám hắc y nhân. Nghiêng mình tránh kiếm, tay cầm lên Huyết âm kiếm được bọc gọn gàng. Lâu lắm rồi nàng chưa cho nó uống máu thì phải.
'' Keng'' tiếng kim loại va chạm nhau, nàng nghi hoặc nhìn nam nhân chém sượt vai nàng. Đôi mắt này... nàng lùi ra cố giữ khoảng cách nhưng đôi mắt đó lại khiến nàng tò mò, vận khinh công nàng nhanh chóng xuất hiện bên nam nhân vươn tay kéo mũ che xuống, khuôn mặt quen thuộc nhìn thẳng vào nàng
-'' Xin lỗi''
Tĩnh Hàn mấp máy môi nói. Bởi lúc nhìn thấy nàng bước ra cùng mấy người này hắn đã sáng tỏ nhưng hắn không thể không giết nàng. Dù hắn có chút động tâm thật nhưng thù mẫu thân, muội muội hắn. Hắn không thể vì tình cảm nam nữ mà quên. Hắn đang đợi thời cơ. Chỉ mong kiếp sau bồi tội nàng.
Nàng thất thần nhìn nam nhân đang cố giết nàng trong lòng lại nổi lên một tia đau đớn. Đôi mắt kia hắn ta trước kia giết nàng đôi mắt cũng hiện lên như vậy. Đắm chìm vào dòng thời gian suy nghĩ lại không để ý đến kẻ đánh lén
'' phập phập'' tiếng châm đâm vào bả vai nàng, định thần lại tay phải cầm kiếm bỗng chuyển sang tay trái. Đôi mắt đỏ ngầu đầy hận ý. Vươn tay lên sát tên đánh lén nàng sau điểm huyệt của Tĩnh Hàn trọng lúc hắn ta đang thất thần. Thân ảnh nàng nhanh vụt qua mấy hắc y nhân. Tất cả đều chết không kịp hét lên. Cầm Huyết âm kiếm liếm nhẹ vị máu trên thân kiếm. Ánh mắt sắc lạnh quay qua nhìn người cuối cùng còn sống. Tĩnh Hàn.
-'' Mị nhi bình tĩnh. Để ta xem thương thế nàng''
Hắn đâu lòng nhìn vết châm đang còn cắm vào bả vai phải của nàng
-'' Ta không sao, Lãnh Độc đưa hắn vào đây'' nàng cười nhẹ với hắn miệng sai sử Lãnh Độc
Chân bước nhanh về gian phòng khách, tự động xé một mảng áo bên vai xuống rút ra hai ngâm châm độc. Lại nghe giọng hắn rống lên
-'' Mị nhi sao nàng lại ở đây xé''
-'' Tại sao không?'' nàng nghi ngờ hỏi lại, nàng bị châm đụng trúng phì phải xé ra mới rút châm trị độc được
Hắn biết không nói lại nàng đều quay sang mắng mấy người tại đây
-'' Quay mặt không ta móc mắt. hiểu''
Lãnh Độc nhắm mắt an thần, nhìn sang tên Tĩnh Hàn đôi mắt nhìn chằm chằm bả vai nàng, bộc phát nộ khí tay vận chưởng nhắm thẳng tim... dừng lại đột ngột
-'' Muội...muội''
Nàng nhíu mày nhìn kẻ vừa kêu nàng muội muội
-'' Ngươi kêu ta?''
-'' Muội muội, Ngọc nhi, Ngọc nhi''
-'' Thả hắn ra''
Lãnh Độc miễn cưỡng thả hắn ra, Tĩnh Hàn bước chân run rẩy muốn ôm nàng lại bị thanh kiếm vắt ngang cổ. Biết khó tin, hắn lùi ra sau, tay cởi đai áo ngoài lộ ra thắt lưng cường tráng nhưng một bên vai trái có một vết bớt nhỏ hình mặt trăng. Hiểu chuyện gì đang xảy ra, bởi lúc trước mẫu thân từng nói với nàng, nàng có một vết bớt rất xinh đẹp hình mặt trăng. Kiếp trước nó nằm ở bên trái sau xuyên đến đây không thấy đâu ai ngờ lại nằm bên phải vai. Vậy Tĩnh Hàn là đại ca ruột của nàng?
-'' Đại... ca''
-'' Ngọc nhi, đại ca vô dụng. Suýt giết chết muội muội''
Nàng bất ngờ nhìn đại ca mình, lần đầu nàng thấy vẻ mặt đau khổ của hắn vẻ mặt sầu bi này. Chợt nhớ ra trọng điểm nàng hỏi
-'' Đại ca, sao huynh lại đi giúp kẻ giết mẫu thân?''
Tĩnh Hàn nghe xong khuôn mặt tưởng chừng như tuyệt vọng
-'' Ta cần chiếm lòng tin của bà ta''
-'' Đại ca, không cần làm vậy. Huynh giờ cứ ở đây. Ngày mai muội giúp huynh trở lại danh vị thái tử''
-'' Ngọc nhi, biết muội không chết ta rất vui mừng. Giờ còn có các chủ Ám tinh các đây chỉ cần hắn chăm sóc muội tốt là ta đã vui mừng''
-'' Nhưng muội lại không muốn nha. Huynh cứ theo ý muội. Sáng mai chuẩn bị làm thái tử. Báo thù để muội và phong lo. Còn Lãnh Độc giờ ra ngoài tung tin phủ Ngọc Như công chúa có thích khách. Thất vương phi bị thương''
-'' Rõ phu nhân''
Sáng mai sẽ là một ngày rất náo nhiệt nha!
Tướng Công Yêu Nghiệt Đừng Dụ Dỗ Ta Tướng Công Yêu Nghiệt Đừng Dụ Dỗ Ta - Hồng Ngọc