Anyone who says they have only one life to live must not know how to read a book.

Author Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Stefan Wolf
Thể loại: Trinh Thám
Upload bìa: admin
Số chương: 615 - chưa đầy đủ
Phí download: 21 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 16979 / 165
Cập nhật: 2017-09-23 17:37:04 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Tám - Thiên Bất Dung Gian
ới ngã tư đường vào nghĩa trang và thành phố Rottenbach thì Karl gặp được các bạn. Tròn Vo đội mũ thể thao và mặc áo len dày. Trước xe đạp của Tarzan là chiếc đèn pin loang loáng.
Karl hoan hỉ:
- Các bạn ơi. Tao vừa chứng kiến Nappler giấu chiếc Zagato dưới lòng đất. Phù, trong nhà xưởng của lão, vô số ôtô cổ.
Karl vui sướng thuật lại những gì nó đã chứng kiến. Tròn Vo bàng hoàng đến nỗi sút miếng kẹo sôcôla khỏi miệng, còn Tarzan thì cười khoái trí.
- Cuối cùng tụi mình đã đoán trúng phóc. Chỉ đạo vụ ẵm chiếc Zagato chính là lão Priske.
Cả ba đứa đứng ở đầu nghĩa trang, dưới một gốc cây bồ đề lá chưa rụng hết nên ánh trăng không lọt được vào chỗ chúng.
Karl kể chưa hết chuyện thì Tarzan ngạc nhiên chỉ tay:
- Khoan đã. Có người lom khom tiến về chỗ mình kì
Người đó để đầu trần, mặc áo khoác sẫm màu, tay xách một cái can. Karl nói:
- Chính lão Nepppler đó.
Tam quái mở lớn mắt nghía Neppler. Coi, lão khựng lại bên mấy xác xe hơi chất đống. Mùi xăng thốc đến mũi đám trẻ. Trời ạ, té ra lão tưới hết can xăng vào đống rác xe. Sau đó Neppler nhúng sợi dây dài vô chỗ xăng còn lại rồi kéo sợi dây lui từ từ xa xa.
Tròn Vo ú ớ:
- Lão ta... đốt đống xe này. Lão có được phép không hả?
Karl nói:
- Tất nhiên là không vì nếu được phép lão đã làm giữa ban ngày.
Neppler cúi xuống đầu dây khi còn cách đám trẻ 150 mét. Lão quẹt diêm. Ngay tức khắc sợi dây bùng lửa và kéo theo cả đống rác xe hơi phế thải cháy phừng phừng. Trong nháy mắt, toàn bộ những chiếc xe chìm trong biển lửa. Mùi xăng, mùi cao su và mùi sơn khét lẹt.
Neppler cầm chiếc can rỗng chạy trối chết về dinh thự. Lão sập cửa cái rầm. Bây giờ Tarzan mới tỉnh người. Hắn lắc đầu quầy quậy:
- Tụi mình phải ra coi không để ngọn lửa lan sang các khóm cây.
Tarzan bay lên yên xe. Dường như linh tính mách bảo điều gì đó. Hắn đạp hối hả về đống xe đang cháy. Coi, hai chiếc xe đã cháy rụi không còn hình thù, chiếc thứ ba mới bén lửa có lẽ do xăng tưới chưa đủ.
Tarzan thò đầu vào trong chiếc xe. Hắn không thể tin vào cái điều hắn đang nhìn thấy.
Cánh cửa trước chiếc xe phế thải vẫn mở, trong đó thò ra một bàn chân mang giày đàn ông.
Một người đàn ông đang ngủ.
Tarzan quăng xe đạp và lập tức lấy áo dập ngọn lửa đang cố tấn công. Lửa tắt. Hắn vội vàng lôi người đàn ông ra khỏi chiếc xe. Mùi rượu xông lên nằng nặc. Hắn cố gắng xốc lão già xỉn lên vai chạy ra xa đề phòng chiếc xe có thể bị nổ tung bất ngờ nếu xăng còn trong bình.
Tarzan đặt người say trước mặt nhị quái.
Người say vẫn ngáy khò khò.
Tròn Vo trợn mắt:
- Người này là ai vậy?
Máy Tính cũng thốt lên:
- Ổng nằm trong đống xe đó à?
Cả ba đứa quan sát người say. Ông ta ăn mặt tươm tất, trông không phải hạng đầu đường xó chợ, đã luống tuổi.
Đến giờ này người say vẫn chưa mở mắt. Tarzan thấy người ông ta có một chiếc ví, bên trong không có thẻ căn cước nhưng có tiền và thẻ tín dụng mang tên Uwe Neppler
Hắn sững sờ:
- Thực không ngờ. Có lẽ lão Otto Neppler là kẻ bất ngờ nhất. Suýt nữa lão đã hoả thiêu người anh em của mình.
Tao tin chắc lão say này là anh hoặc em của Otto.
Tarzan quay sang quân sư:
- Tao và thằng Kloesen có cớ gõ cửa giang sơn lão Neppler rồi đó. Mày đi lo chuyện kia nhé.
Trước chiếc cổng sắt đóng kín mít, Tarzan dựa lão Uwe vào bờ tường. Lão già bắt đầu lải nhải một điệp khúc vô thức:
- E... hèm, để tiền rượu tao trả, bạn hiền... è è...
Tròn Vo hùng hổ bấm chuông. Mấy giây sau một giọng hằn học vang lên từ loa truyền âm:
- Ai vậy?
- Tụi tôi đem Uwe Neppler về cho ông đây.
- Cái gì? Đợi... đợi tôi một chút.
Tarzan thấy Neppler xô cửa ra, chạy vọt đến cổng sắt. Chiếc áo choàng màu xám đắt tiền của lão bay phần phật. Lão ngó Tròn Vo và Tarzan như ngó hai con vật thời tiền sử.
- Anh... anh tôi đâu?
- Đó!
- Lại quắc cần câu nữa.
- Không chỉ xỉn đâu, ổng gần ngộ độc vì rượu
- Sao các cậu biết?
- Từ nãy đến giờ ông ấy ngất xỉu, không biết gì cả.
- Các cậu thấy anh tôi ở đâu?
- Ổng nằm trong một chiếc xác ôtô đang bốc cháy.
Tarzan chỉ vào lão say và chiếu tướng cái nhìn vào lão Neppler.
Lão nhà giàu như chết sững. Chỉ có cái cằm hơi động đậy.
- Hả? Cháááy ở đâu?
- Ông giả bộ hoài. Ông chỉ cần đứng trên ban công là thấy ngay đống lửa.
Neppler nghẹn lời:
- Thế... thế mà tôi cứ tưởng thiên hạ ban đêm gom lá úa để đốt. Thằng nào cả gan thiệt.
Tarzan nghĩ, chắc đây chỉ là sự hiểu lầm. Neppler không biết có người ngủ trong chiếc xe ôtô.
Hắn nói:
- Chúng tôi biết rõ ai là người đốt đống rác xe đó.
- Cậu trông thấy à?
Tròn Vo nói:
- Thấy rất rõ. Tụi tôi đang đứng ngay dưới gốc cây bồ đề, thấy lão xách một can xăng to t
Neppler nuốt nước bọt và cười một cách đau khổ:
- Các cháu quả là những đứa trẻ ưu tú. Ta rất thích những người như vậy. Các cháu đã cứu mạng anh ruột của ta. Mời các cháu vào nhà để ta có cơ hội hậu tạ, đỡ giùm ông anh ta nào.
Tarzan cười thầm. Tuyệt vời, ai dè lão say Uwe lại là một con ngựa thành Troa đối với Tam quái.
Hắn vồn vã:
- Ồ, không có gì. Chúng cháu sẽ đưa ông ấy vào nhà.
Lão say vẫn chưa tỉnh khi hắn xốc nách. Coi, bên trong dinh thự Neppler thiết kế như hoàng cung, trưng bày mọi thứ từ quý giá đến... dỏm để khoe sự giàu có của chủ nhân.
Neppler chỉ tay vô một chiếc ghế xôpha.
- Các cháu đặt ông ấy xuống đó đi.
Đầu lão say ngoẹo sang một bên. Lão há hốc mồm hớp hớp không khí. Điệp khúc lè nhè lại vang lên.
- Yên tâm bạn hiền, tao sẽ trả tiền, ế ế...
Nụ cười gượng trên môi Neppler tắt ngấm. Lão nói:
- Nào, các cháu định giá vụ này bao nhiêu?
Tarzan lạnh lùng:
- Chúng tôi giúp đỡ người khác không phải để tính tiề
- Không phải. Ta muốn trả công cho sự im lặng của các cháu về vụ đốt xe ấy.
- Ông thấy áy náy à?
- Cũng không hẳn thế. Mẹ kiếp, cái đống nghĩa địa xe đó lù lù ngứa mắt quá. Không đốt chúng cũng uổng. Mỗi cháu 100 mark được không?
Tarzan lắc đầu.
- 200 mark mỗi thằng vậy.
- Ông không mua được chúng tôi đâu.
- Vậy 1.000 mark, chịu chưa?
Nhị quái chưa kịp trả lời thì ngoài cửa có tiếng bấm chuông. Trời đất, chẳng lẽ thằng Karl gọi điện cho cảnh sát quá sớm?
Ngay lập tức Neppler bật dậy. Lão bấm nút nói vào loa:
- Ai đó?
- Chào Otto. Tôi là thám tử Priske đây. Có chuyện cần kíp phải bàn.
- Chuyện gì?
Tarzan thất sắc. Hắn không muốn xảy ra cuộc đụng độ ở đây chút nào. Trong một giây mắt hắn nheo lại nhìn Tròn Vo. Giờ này mà không chuồn thì còn đợi phút nào nữa. Nhưng rõ ràng Neppler chưa cho phép chúng rút lui ngay, lão gào lên:
- Chuyện gì thì nói đi, tôi đang tiếp khách.
- Tôi nói vọng vào nhé. Thế này, sau khi chia ba số tiền ông trả theo đơn đặt hàng thì thằng Siegbert chẳng may bị đánh rơi cái cặp. Nó hận hết cỡ và đòi ông phải trả lương tượng trưng cho nó 100.000 mark, cái khoản và ông trừ vô cái chìa khoá điện chiếc xế hộp ấy. Ông mà không trả nó quậy tá lả. Sao, chúng ta bàn bạc với nhau chuyện này chứ?
- Chó đẻ thiệt. Vào đi, tôi ấn nút mở rồi đó.
Tarzan đứng lên. Hắn búng tay cái chách:
- Hôm khác chúng ta thoả thuận được không, giờ tụi tôi gô đây.
Neppler quay lại:
- Thôi, mỗi chúng mày 1.000 mark, cầm lấy rồi biến.
Đúng vào lúc hai bên đang giằng co thì cửa phòng mở ra. Coi, gã thám tử Priske và hai thằng đàn em mặt cô hồn bước vô đằng đằng sát khí. Cảnh tượng thận mật ì xèo giữa Neppler và nhị quái làm sếp sòng xã hội đen chú ý. Y sững sờ:
- Té ra tụi mày một phe với nhau à?
Thằng mặt khỉ nhảy lên phía trước, gã gào lên:
- Láu cá thật, hai thằng ranh con đã lộ chân tướng là đệ tử của lão già Neppler. Có phải mày đã chỉ đạo cho chúng chặn tước cái cặp của bọn tao không hả thằng già?
Gã nhe răng nghía gia chủ trừng trừng:
- Nhưng mày đã tính nhầm rồi.
Nhanh như chớp, gã tung một nắm đấm trời giáng vào thẳng mặt Neppler. Còn phải hỏi, cú đòn thủ làm lão tối sầm thấy đủ một tỉ ngôi sao và quỵ xuống nằm thẳng cẳng. Tiếng của sếp Priske the thé:
- Pit, thôi đi.
Y cảnh giác hơi muộn màng. Coi, Tarzan chỉ cần phi thân cái vèo lại bệ lò sưởi là có trong tay hai thanh gươm. Hắn thảy một thanh gươm cho Tròn Vo, còn phần mình thì lia lưỡi gươm về hướng Pit.
Thằng khỉ đột quá coi thường đối thủ. Gã ỷ y xách chiếc ghế đi lừ lừ lại chỗ Tarzan.
Tarzan nhứ mũi kiếm vô mặt Pit và nhảy sang một bên tránh chiếc ghế quật xuống. Chiếc ghế vỡ tan nát cùng lúc Tarzan ra đòn. Đó là một quả thôi sơn vào bụng nhưng vì Wratzke quá thấp nên cú đấm quật trúng quai hàm gã. Khỏi phải nói, gã lưu manh này gục đúng ngay chỗ gã vừa hạ Neppler. Hai thằng mềm nhũn ra nằm chồng lên nhau như đôi bạn tri kỷ.
Tarzan giơ gươm lên quát lớn:
- Lùi lại!
Ngoài cửa có tiếng xe đỗ. Có tiếng chuông gõ cửa. Tarzan nói:
- Cảnh sát đã đến rồi. Thằng Karl đã hoàn thành sứ mạng gọi bố già Glockner lẫn ông Luckenkied tới. Bọn ăn cắp chiếc xe bom lúa đời rồi.
Ngay lập tức Priske và hai thủ hạ bị bập còng số 8 vào tay. Lão Neppler cố đòi gặp luật sư riêng của mình nhưng ông này không thể giúp gì lão được.
Priske đã khai tuốt luốt cả việc Neppler thuê tụi lưu manh ăn cắp chiếc Zagato lẫn vụ đánh tráo bảng giả để bắt người vô tội hòng kiếm chắc tiền thưởng.
Sau khi bọn tội phạm bị gi đi thì hai chuyên viên kỹ thuật cùng với thanh tra Glockner và Luckenkeid đi ra chỗ chiếc xe Zagato. Bằng những động tác thuần thục, hai chuyên viên vẽ mìn đã tìm thấy trái mìn trong cốp xe.
Một chuyên viên lắc đầu:
- Lượng chất nổ đủ phá một quả núi nhưng kíp nổ mìn bị lỏng và rơi một bên nên chất nổ có bị dàn xóc cách mấy cũng chẳng bùm nổi.
Trưởng ban chống ăn cắp ôtô Luckenkeid gật gù:
- Song dù trái bom không nổ thì bá tước Finkweiler vẫn sẽ bị truy tố trước pháp luật về tội mưu sát. Có thể ông ta sẽ được chiếu cố về tuổi tác trong việc tình tiết giảm nhẹ...
Tarzan buột miệng:
- Hy vọng chị Petra còn được làm việc cho tới khi ông bá tước... Ông đã 88 tuổi rồi còn gì.
Luckenkeid kết luận:
- Thế là có thể kết thúc công việc được rồi.
Thanh tra Glockner nhắc nhở:
- Này đồng nghiệp, anh đã lấy lời khai của Wratzka và Schnodel về cái cặp tiền bị mất chưa?
Tarzan tươi rói:
- Việc đó TKKG sẽ giải quyết, thưa chú Glockner
Tứ Quái TKKG Tứ Quái TKKG - Stefan Wolf Tứ Quái TKKG