Bạn bắt đầu từ đâu không quan trọng, quan trọng là kết thúc ở chỗ nào.

Dorothy Fields & Coleman

 
 
 
 
 
Nguyên tác: Hương Tình Yêu 7 Dặm
Dịch giả: Mai Hương
Biên tập: Ha Ngoc Quyen
Upload bìa: Ha Ngoc Quyen
Số chương: 67 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 0 / 16
Cập nhật: 2020-10-27 20:20:20 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 14
an Tử La
Lý Kim An
Thầy giáo Phan đặt làm cái bánh ga tô rất cao, mang theo chậu Lan Tử La, thứ hoa nhạc phụ thích nhất, mà thầy đã mua từ mấy hôm trước. Đây là lần đầu tiên thầy chúc thọ nhạc phụ. Tiệc mừng thọ được làm ở nhà, đều là người nhà, không khí thân mật ấm cúng. Nhạc phụ rất vui. Thầy giáo Phan và nhạc phụ sôi nổi bàn luận về loại Lan Tử La. Khi tiệc sắp kết thúc thì một người đàn ông khoảng ngoài ba mươi cầm chai rượu Mao Đài bước vào. Thầy giáo Phan chợt cảm thấy người này mình đã gặp ở đâu, và lập tức nhớ ra. Đó là người bán chậu Lan Tử La mà thầy vừa mua mấy hôm trước. Nhạc phụ giới thiệu: “Đây là đại công tử Đại Hắc, bạn láng giềng của tôi, rất giỏi trồng hoa, và cũng là bạn đánh cờ của tôi”. Thầy giáo Phan chỉ vào bàn trà phía trên có chậu Lan Tử La, thuận miệng nói: “Nhìn kìa, chậu lan này chính là mua ở chỗ ông đấy”. Đại Hắc khách khí nói: “Thật là không phải, nếu biết anh mua để biếu bác thì tôi đâu dám cầm tiền”. Nhạc phụ và Đại Hắc uống mấy chén rồi hai người vào phòng trong đánh cờ, nói là để nghiên cứu sự kỳ diệu trong sách dạy đánh cờ mà Đại Hắc mới mua.
Kết thúc tiệc mừng thọ, thầy giáo Phan và người anh vợ nói chuyện phiếm, tự nhiên nhìn thấy ngoài sân có mấy đứa trẻ đang chơi đùa. Thầy nhận ra trong đó có Hồ Tiểu Thần, học sinh được thầy yêu nhất lớp. Ấn tượng nó để lại sâu sắc cho thầy là bài văn Tôi yêu Lan Tử La. Lan Tử La, tôi đã ở nơi băng tuyết lạnh lẽo nên có thể cảm được hương nồng ấm của bạn. Có lúc bạn lưu luyến từ biệt tôi nhưng lại từng bước, từng bước theo năm tháng, đúng hẹn gặp lại tôi. Bạn thật trung thực và đáng yêu biết bao...”.
Nghĩ đến đây, thầy Phan gọi nó một tiếng, Hồ Tiểu Thần hỏi: “Thầy Phan, sao thầy lại ở đây?”.
Đoạn, nó chạy tới.
Thầy Phan chỉ vào chậu Lan Tử La, nói: “Em xem, chậu Lan Tử La này đẹp không, em có thích không?”.
Tiểu Thần kinh ngạc kêu lên: “Đây là chậu lan em trồng, là giả đấy. Bố em dạy em cách dùng mầm Thạch Nam làm giả”.
“Bố em là Đại Hắc?”.
“Vâng! Hồ Đại Hắc, em và bố em còn học được cách dùng Tước Thiệt Hoàng Dương giả làm Mễ Lan, Cẩu Quýt giả làm Hoa Hồng, Dã Đỗ Quyên giả làm Tây Dương Quyên... Thầy Phan, em không muốn làm thế, bởi nó là không thành thực, nhưng bố em vẫn dạy và bắt em làm, nói là để kiếm tiền”.
Thầy Phan nghe xong lòng nặng trĩu. “Hồ Tiểu Thần, em về nhà trước đi. Mong em nhất định là một đội viên Thiếu Niên tiền phong thành thực”.
Rồi thầy bước vào nhà. Nhạc phụ ra nhận điện thoại để thầy và Đại Hắc chơi cờ.
“Cách giăng bẫy của ông xem ra rất điêu luyện?”. Thầy Phan ướm lời.
“Không, không, mới tiếp xúc một chút với học vấn về đánh cờ thôi. Nhưng nếu ai lạc vào thế cờ của tôi là nhất định thua”. Đại Hắc đắc ý.
“Nhưng giăng bẫy nói chung rồi cũng lộ ra chỗ sơ hở. Ông nhìn quân xe của tôi đây, nếu không ăn quân sĩ của ông thì quân hồi mã của ông sẽ vây quân xe của tôi”.
Sau một ván hòa, thầy Phan chuyển chủ đề bàn luận: “Trồng hoa bán hoa có được không?”.
“Không dễ lắm, song ít nhiều cũng kiếm được chút đỉnh. Mặt nào cũng cần học vấn đấy”.
“Tôi chơi hoa tài tử thôi, nhưng nghe nói, đối với hoa, thông gió và ánh sáng đủ là rất quan trọng. Đúng không? Ông vẫn chưa biết tôi là chủ nhiệm lớp của Hồ Tiểu Thần. Cháu nó là đóa hoa của tổ quốc, chúng ta nay mai phải phối hợp tốt để đóa hoa này lớn lên khỏe mạnh”.
“Thế à, thế à?”.
“Ông cũng không phải người ngoài, tôi nói thẳng nhé. Tại sao ông lại dạy Hồ Tiểu Thần cách làm hoa giả. Như thế không ổn đâu”.
Ai ngờ Hồ Đại Hắc cười ha hả: “Nói hay lắm, hay lắm. Tôi chẳng qua muốn đầu nó linh hoạt lên mà thôi”.
Thầy Phan thấy không thể tìm được tiếng nói chung với con người này, bèn nói lời chia tay: “Ông trồng hoa có thể trồng ngàn vạn bông nhưng chớ để khói than của nhà máy gần đó làm ô nhiễm, nếu không nó sẽ khô héo đấy”.
Đếm đến, thầy Phan mất ngủ. Nhưng thầy không nghĩ chai rượu Đại Hắc mang đến là rượu giả hay thật mà nghĩ đến câu nói trong truyện Hà Mã của Andersen: “Con cái được thừa hưởng ở cha mẹ sự vẻ vang rất ít. Ngược lại nhận được từ họ sự xỉ nhục lại rất nhiều”.
Lời bình của Kiểu Phong: Trẻ con là bông hoa của đất nước, cha mẹ nói đến đâu làm gương đến đó, còn hơn cả nhà trường và sách vở. Ai lại mong con cái mình lấy Cẩu quýt giả mạo Hoa hồng, Tước thiệt hoàng dương giả mạo Mễ lan.
Thực ra Hoa hồng có cái đẹp của Hoa hồng, Cẩu quýt có vẻ đáng yêu của Cẩu quýt, điều quan trọng là nó lớn lên khỏe mạnh, không bị sâu, không khô héo, không thối rữa, loài hoa nào cũng để làm cho phong cảnh đẹp.
Truyện Ngắn Trung Quốc Cực Hay Truyện Ngắn Trung Quốc Cực Hay - Dương Hiểu Mẫn – Quách Lâm Truyện Ngắn Trung Quốc Cực Hay