Books are not made for furniture, but there is nothing else that so beautifully furnishes a house.

Henry Ward Beecher

 
 
 
 
 
Nguyên tác: Hương Tình Yêu 7 Dặm
Dịch giả: Mai Hương
Biên tập: Ha Ngoc Quyen
Upload bìa: Ha Ngoc Quyen
Số chương: 67 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 0 / 16
Cập nhật: 2020-10-27 20:20:20 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 5
ịnh Luật Một - Điểm Của Tĩnh
Hứa Tàm
Tôi có anh bạn học tên Dương, đúng là tiêu biểu của một nhân tài. Dương có một gia đình ưu việt, một giọng ngâm thơ xuất chúng và tài năng thể dục, lại còn có cả năng lực giao tiếp như ý muốn. Tất cả những nhân tố có lợi ấy khiến anh ta lọt được vào mắt xanh của rất nhiều cô gái từ không xinh đẹp đến xinh đẹp, không nhu mì đến nhu mì, không khoe mẽ đến khoe mẽ, không trong sạch đến trong sạch... và nhận được không ít những thổ lộ yêu đương khiến không trái tim nào không rộn ràng. Song, trước tất cả những thứ đó, Dương tuyệt nhiên không để tâm, thậm chí còn tuyên bố là con gái trường này không có ai đáng để anh ta yêu.
Kết luận vội vã và cực đoan quá! Năm thứ ba đại học, chúng tôi ngạc nhiên khi phát hiện vị vương tử này ngày nào cũng chạy đến phòng đọc thư viện, thay vì sân bóng mà trước đó anh ta đến nhiều nhất. Đầu tiên chúng tôi không để ý, chỉ vui khi cho rằng Dương ta muốn nâng cao học vấn của mình. Nhưng về sau lão Thất dò la biết được Dương đến phòng đọc chỉ để ngồi đối diện, hoặc ngồi cạnh cô gái duyên dáng có tên Văn Tĩnh. Hễ Văn Tĩnh cần đọc sách là Dương đưa tay làm bệ đỡ cuốn sách, như yểm hộ một bé gái tập đánh vần vậy.
Sau này, khi thành lập nhóm văn học của trường, chúng tôi mới biết Dương mê cái cô Văn Tĩnh này. Tĩnh hình thức bình thường nhưng phong cách hết sức thanh cao, đáng để mỗi nữ sinh toàn trường tự thấy hổ thẹn. Tĩnh thích đọc, thích viết. Sau khi quen tôi mới biết Tĩnh đã có dăm bảy bài trên báo, trên đài. Chữ Tĩnh viết tôi khổ công luyện đã ba năm mà cũng chỉ đẹp bằng nửa. Thật là một cô gái xuất sắc. Tôi còn rung động, thảo nào Dương chẳng mê tít.
Khi theo đuổi Tĩnh, Dương phát huy hết cỡ mọi ưu thế của mình, tấn công Tĩnh một cách toàn diện, có bài bản. Đầu tiên xin cô chỉ bảo nên đọc loại sách nào, giảng cho những vấn đề khó hiểu khi đọc nó... Để cảm tạ sự giúp đỡ ấy, Dương mời Tĩnh đi ăn kem hoặc xem phim, song mọi nỗ lực của Dương đều công cốc. Dù Dương tỏ ngầm ý hay nói rõ, Tĩnh đều không động lòng, khăng khăng xác định họ chỉ quan hệ trong phạm vi tình bạn, rồi vì Dương có vài biểu hiện quá mức nên Tĩnh dần dần lạnh nhạt, xa cách.
Kiểu chiến tranh này tuy không có lửa song tổn thất cũng lớn, khiến Dương gân cốt rã rời, buồn chán, gầy rộc đi và trở nên bộp chộp, nóng nảy. Rồi Dương tuyên bố không thể chịu đựng hơn, phải đối mặt lần cuối cùng với Tĩnh. Dương thật sự đã làm như vậy. Và Văn Tĩnh từ chối. Văn Tĩnh đã làm Dương ngưỡng vọng, Văn Tĩnh đã làm Dương tuyệt vọng. Đại khái là nhìn bộ mặt bối rối và thất vọng của Dương, Tĩnh cứ do dự nghĩ đi nghĩ lại, rồi nhẹ nhàng bảo Dương, mình thật tình đã thuộc về người khác, và người đó là Cường khoa Cơ khí. Mà Cường thì Dương đâu lạ gì, học tập xem ra còn được nhưng đối nhân xử thế thì cứ như ngậm hột thị. Người như thế Dương đâu thèm để mắt, gọi anh ta là “Cường mọt sách đầu gỗ”.
Sau này, khi kể cho chúng tôi, Dương tỏ ra bình tĩnh. “Lúc ấy, không biết do đâu, từ trước đến nay tớ chưa từng ấm ức ai, ấm ức cái gì, thì bỗng biết thế nào là ấm ức, sinh ra nóng nảy, không ngăn được cái miệng cứ phun ra những lời bậy bạ, kém cỏi nhất từ khi sinh ra, làm tiêu tan tình bạn giữa tớ và Tĩnh”.
Hóa ra khi đó Dương hoàn toàn mất đi phong đô hàng ngày mà xông về phía Tĩnh, trợn mắt thét: “Cô không có mắt à? Sao cô lại để ý đến hắn? Con mọt sách! Đồ đầu gỗ! Cái thằng khờ khạo chẳng hiểu gì cả. Cường sao mạnh bằng tôi? Hình thức này, phong độ này, tài hoa này? Năng lực này? Địa vị này?”.
Còn Tĩnh ư? Mặt Tĩnh trắng xanh ra, lườm Dương một cái rồi ánh mắt lạnh lùng, giọng cũng lạnh lùng nói hai câu. “Hai câu đó cả đời tôi không quên được”, Dương xúc động, cứ lảm nhảm, “cả đời tôi cũng không quên được”.
Tĩnh đã nói gì? Tĩnh thật là một cô gái đặc biệt. Tuy có biến sắc mặt song giọng Tĩnh vẫn bình thản: “Cái khác thì tôi không rõ nhưng tôi biết một điểm anh không bằng Cường. Trong tim, trong mắt tôi, anh chỉ là một bạn học bình thường, còn Cường là người bạn đáng tin cậy nhất, chân thực nhất chứ không tô vẽ. Chỉ một điểm này là đủ rồi”.
Lời bình của Trung Triệu: Rất nhiều lúc, trong rất nhiều trường hợp, tôi đều muốn nói: Hãy trở về thời học sinh, ở đó đọng lại biết bao kỷ niệm đẹp nhất của tuổi trẻ, ngồi trên những chiếc ghế gỗ, lên lên xuống xuống những chiếc giường hai tầng... Tôi tin rằng hạt giống của tuổi thanh xuân được gieo trồng ở nơi này, nảy mầm, ra hoa đẹp như mộng. Qua mỗi ngày, tuổi thanh xuân của chúng ta đều sinh sôi, phát triển. Nhưng hình ảnh đẹp đẽ sâu sắc mà tuổi trẻ giữ lại chính là tình yêu đến từ sóng gió, tồn tại trong bão táp. Chính nơi này làm người ta lưu luyến với đời.
Truyện Ngắn Trung Quốc Cực Hay Truyện Ngắn Trung Quốc Cực Hay - Dương Hiểu Mẫn – Quách Lâm Truyện Ngắn Trung Quốc Cực Hay