You know you've read a good book when you turn the last page and feel a little as if you have lost a friend.

Paul Sweeney

 
 
 
 
 
Tác giả: David Baldacci
Thể loại: Trinh Thám
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: hoang viet
Số chương: 125 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2957 / 61
Cập nhật: 2018-01-16 08:59:45 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 83
rank, Royce, Shaw và Katie ngồi trong một căn phòng xem những hình ảnh từ máy quay video chạy trên màn hình lớn. Giờ thì Katie đã hiểu điều Shaw nói tới trước đây.
"Dọc theo đường cao tốc ở đây đều có các máy quay đặt trên trụ", Shaw giải thích, "chúng dùng để xử lý các vụ tai nạn và ùn tắc giao thông cũng như đóng vai trò các cảnh sát theo dõi, nhưng các máy quay này cũng rất có ích cho việc chúng ta muốn làm".
Trên một màn hình khác là đoạn băng Shaw quay Katie cùng chiếc đồng hồ lúc cô đang nói chuyện với Pender, có thể trông thấy rõ các đèn điện tử trên chiếc đồng hồ.
"OK", Shaw nói. "Bắt đầu cho chạy đoạn bằng quay trên đường cao tốc đồng thời với đoạn băng tôi đã quay Katie và chiếc đồng hồ".
Máy quay bắt đầu chạy còn thời gian bắt đầu nhảy. Vào nửa đêm, vẫn có xe đi lại trên đường thu phí Dulles. D.C đúng là nơi như thế. Nhưng xe cộ không đến nỗi chen chúc nhau.
"Có điểm bắt đầu của việc truy tín hiệu điện thoại di động", Frank trỏ màn hình.
"Có vẻ như các xe đang chạy với tốc độ khoảng một trăm ki-lô- mét một giờ", Shaw ước lượng. "Vậy là mỗi giờ một phẩy sáu cây số". Ông nhìn cảnh quay Katie và chiếc đồng hồ có các đèn điện tử.
Shaw nói với Royce:"Ngay khi Frank nói với tôi rằng họ đã bắt được sóng điện thoại di động trên đường cao tốc và rằng gã đó đang di chuyển, tôi đã bảo Katie ra lệnh 'tấp xe vào rìa đường'. Đến lúc đó cuộc gọi đã kéo dài ba phút ba giây".
Royce gật đầu. "Vậy là quãng đường chạy xe dài chừng năm ki-lô-mét".
"Tôi nghĩ khi ra lệnh cho hắn làm thế, qua điện thoại tôi đã nghe thấy tiếng lốp rít lên", Katie nói. "Cả tiếng còi nữa".
"Chúng ta sẽ xem đoạn cắt băng ở khoảng thời gian đó", Shaw nói. Rồi ông dừng lại. "Năm, bốn, ba, hai".
Ông ngừng lời, mọi người chăm chú xem đoạn băng quay đường cao tốc.
"Kìa!" Royce bật lên. Ông ta đang chỉ làn đường bên trái ngoài cùng, nơi một chiếc Mercedes đen đâm xiên vào làn giữa, suýt lao trúng một chiếc xe bán tải.
Frank nói vào micro gắn ở tai nghe. "Phóng to hình ảnh chiếc Mercedes đen suýt đâm vào chiếc xe tải kia. Sau đó cho hình dừng".
Một lát sau hình ảnh chiếc Mercedes lớn dần lên cho tới khi choán gần kín màn ảnh. Thật không may là góc quay không được tốt, rõ ràng có hình ảnh một gã đàn ông - điều họ đã biết - nhưng lại không hoàn toàn rõ.
"Một tay da trắng", Shaw nhận xét. "Gầy, có chút tóc muối tiêu, nhưng khung cửa lại che mất mặt hắn. Có vẻ như hắn đang nói chuyện điện thoại".
"Có lẽ chín mươi phần trăm người đi trên đường đó cũng làm việc ấy", Katie nói.
Frank lệnh cho nhân viên kỹ thuật, họ thử quan sát từ nhiều góc khác nhau nhưng chẳng đạt được gì.
Shaw nói: "Cứ cho băng tiếp tục chạy. Sau khi Katie bảo hắn đã tấp vào rìa đường. Ta có thể nhìn rõ hắn hoặc biển số xe hắn".
Không may là mọi thứ không được như vậy. Chiếc Mercedes đã tấp vào lề đường, đến điểm rẽ tiếp theo thì ra khỏi đường cao tốc nhưng bất kỳ hình ảnh nào tiếp đó đều bị các xe khác che khuất. Họ không thể trông thấy gã đàn ông hay biển số xe khi hắn rời khỏi đường.
"Đó là chiếc Mercedes S500 màu đen", Frank nói. "Như thế có thể thu hẹp diện xác minh, chúng ta sẽ giả định rằng nó đăng ký ở D.c, Maryland hay Virginia rồi bắt đầu tìm kiếm các hồ sơ đăng ký xe".
Katie lên tiếng: "Đây là khu vực rất giàu có. Tôi nghĩ ông sẽ thấy số xe Mercedes nhiều hơn ông nghĩ đấy. Mà ông mới chỉ giả định rằng chiếc này xe xuất phát từ khu vục ấy. Nó có thể xuất phát từ bất kỳ bang nào bởi chúng ta đâu thấy biển số. Có lẽ ông đang nói tới vài trăm ngàn người rồi".
"Cô ấy đúng đấy", Royce nói.
"Có lẽ chúng ta có cách dễ hơn", Shaw lên tiếng. "Đó là con đường có thu phí.
Frank bẻ ngón tay. "Người ta sẽ lắp một camera ở đó để ghi lại những kẻ không trả tiền phí. Nếu không đóng tiền, chắc chắn hắn sẽ có thiết bị thanh toán điện tử. Như thế chúng ta sẽ có thông tin ghi lại".
"Làm sao ông có thể chắc chắn là hắn thanh toán bằng thiết bị điện tử?" Royce hỏi.
"Một chiếc S500 giá hơn một trăm ngàn đô-la. Khi ông đã vung chừng ấy cho một chiếc xe thì ông sẽ chẳng nhọc công lục túi để tìm ít xu lẻ đâu".
Royce tiếp: "Nhưng chẳng phải có khả năng chiếc xe lạng đi để tránh tai nạn sao? Và nó chẳng hề liên quan gì tới chuyện này thì sao?"
"Rồi lại ra khỏi đường cao tốc đúng lúc Katie bảo gã kia qua điện thoại như vậy. Không, đó là hắn", Shaw nói. "Ông nghe tiếng lốp rít và tiếng còi ré lên, thời gian lại hoàn toàn khớp với đoạn phim tôi đã quay".
"Chúng ta có thể kiểm tra thông qua người bên cơ quan thu phí và sẽ có bảng theo dõi ở trạm đó vào lúc..." Frank liếc đồng hồ, "mười hai giờ bốn phút", ông quay lại xem đoạn phim quay trên đường. "Đó là đại lộ Wiehle giao với đường cao tốc".
"Chúng ta tìm được tay này là xong", Royce nói. "Ta bắt giữ dẫn độ trở lại London rồi tống hắn và đồng bọn vào tù vĩnh viễn".
"Đúng", Frank nhất trí.
Katie lo lắng liếc Shaw. Ông đang nhìn đi nơi khác, vẻ mặt lạnh không.
Tôi không có quan điểm ấy, Shaw nghĩ.
Truy Tìm Sự Thật Truy Tìm Sự Thật - David Baldacci Truy Tìm Sự Thật