Anyone who says they have only one life to live must not know how to read a book.

Author Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: David Baldacci
Thể loại: Trinh Thám
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: hoang viet
Số chương: 125 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2957 / 61
Cập nhật: 2018-01-16 08:59:45 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 9 : 9
atie ngồi dự đám tang và ghi chép rất nhiều, những thứ sẽ ghép thành một bài báo mà cô biết người ta sẽ đọc trong một phút rồi sau đó quên luôn. Lúc rời cổng nghĩa trang, cô chào hỏi vài người chẳng hề quen biết. Danh tiếng Katie xuống thảm hại tới mức chẳng ai nhận ra cô trừ một tay dở người của tờ Thời báo, kẻ dành cho cô cái nhìn vẻ trịch thượng. Tay phóng viên này năm nay bốn mươi tám tuổi, Katie nghĩ gã nên làm trang viết về những người chết, đó là cách tuyệt vời để gã tìm hiểu về những người cùng thời mình. Nhưng có một sự thật phủ phàng là gã ở đây bởi gã muốn thế, còn Katie ở đây bởi cô chẳng còn chỗ nào khác.
Khi đã trở lại phòng khách sạn, cô gõ bài viết của mình. Tiểu sử chính thức của người đàn ông Scotland quá cố đã được lưu từ lâu, như tiểu sử của tất cả những người có chút tiếng tăm dù là ít. Bài viết của Katie chỉ đơn giản nhằm thêm chút không khí và cách nhìn nhận của cô về đám tang. Nhưng chỉ có vài cách để mô tả đám tang ai đó. Người ta đau buồn, người ta than khóc. Người ta trở về nhà và tiếp tục sống, người đã qua đời - điều không thể thay đổi - bị bỏ lại.
Andrew MacDougal có quá trình hoạt động khá dài ở chính trường châu u song đã về vườn được hơn ba chục năm nên từ lâu hình ảnh của ông trong công chúng đã mờ nhạt hẳn. Cả bài báo sẽ dài không quá năm trăm từ, nó cũng sẽ chỉ dài đến mức ấy bởi tay chủ tờ báo của Katie là người Scotland. Nếu có một bức ảnh đi kèm bài viết, chẳng có gì nghi ngờ là nó sẽ chụp người đàn ông đã mất mặc váy truyền thống khi còn ở thời hoàng kim.
Katie lắc đầu khi nghĩ về điều ấy. Chuyến bay dài gần bảy giờ tới London rồi vất vả đi tiếp tới Glasgow (thành phố cổ nằm ở Tây Nam Scotland), đường về cũng bằng ngần ấy. Làm tất cả những việc ấy chỉ vì một người đàn ông đã kết thúc sự nghiệp chính trị của mình từ khi Katie còn là một nhóc con. Trong lúc ấy tác phẩm tầm cỡ thiên niên kỷ đang nằm ngay trước mắt cô.
Tất nhiên cô đã theo sát những diễn biến liên quan tới Konstantin và các vấn đề khác. Thậm chí cô đã gửi cho biên tập viên một email sử dụng những từ ngữ được chọn lọc rất kỹ, gợi ý rằng vì dù sao cô đã quan tâm tới vấn đề ấy, có thể một chuyến đi tới Moscow sẽ xứng đáng. Nhưng tay ấy chẳng thèm trả lời, Katie coi đó là dấu hiệu chẳng tốt đẹp gì.
Tôi viết bài về những người chết trong lúc vấn đề có thể vực dậy sự nghiệp của tôi vẫn diễn ra. Tôi may mắn thế, may mắn thế sao.
Sau khi đã gửi bài viết của mình qua email, thời gian còn lại trong ngày Katie hoàn toàn rảnh rỗi. Hừm, thậm chí cô có thể ở thêm ấy chứ. Không có vẻ gì là cô có nơi nào đó để trở lại. Cô có thể ngao du thành phố cổ Edinburgh, chỉ nằm cách phía đông Glasgow một chút. Glasgow là thành phố lớn nhất Scotland, và chẳng phải miền đất đặc biệt hấp dẫn đối với những kẻ đang dần xa bệnh nghiện rượu bởi nó đầy ắp các quán rượu và câu lạc bộ đầy cám dỗ. Nếu so sánh, thủ đô Edinburgh thanh bình hơn. Mà biết đâu trong lúc cô ở đó, một người Scotland trăm tuổi khác đáng lên trang cáo phó lại lăn đùng ra chết thì sao? Chỉ bằng một trang cô có thể viết về hai người Scotland. Nếu may mắn có thể Katie được trả thêm ấy chứ.
Katie đi vòng để tránh bar của khách sạn và ra phố.
Chưa bao giờ cô ở Scotland lâu. Ireland là trung tâm phát đi mọi tin tức, ít nhất là khi IRA còn hoạt động (Irish Rebuplican Army: quân đội cộng hòa, tổ chức đấu tranh đòi độc lập cho Ireland). Hồi là phóng viên mới chân ướt chân ráo vào nghề, Katie bị mắc lại một trận giao tranh ở Belfast (Thủ phủ của Ireland) kéo dài nửa ngày. Vừa nấp sau một chiếc Fiat gỉ sét và tránh đạn, cô vừa gọi điện tường thuật diễn biến. Sau khi mọi việc kết thúc, cô vào quán bar làm một chầu rồi trở về khách sạn tắm rửa. Lúc ấy Katie mới phát hiện một đầu đạn bẹp dí bám trong tóc. Chắc chắn nó đã bắn trúng chỗ nào đó trước khi đổi hướng. Trong suốt những năm này Katie giữ đầu đạn ấy, coi nó như vật hộ thân. Đúng, cô đã giữ lại nó - thực ra là đeo nó ở cổ, cho dù nó không còn mang lại may mắn cho cô từ lâu, từ lâu rồi.
Katie dừng lại một quán để ăn nhưng khi người ta mang món trà thơm bergamot và kem việt quất tới, cô hầu như chẳng động tới. Cô trả tiền và ra khỏi quán, vẻ thờ ơ như vẫn còn vương lại, như thể từ những hoàn cảnh khốn khổ trong đời Katie, sự mệt mỏi có đủ sức mạnh tạo ra thứ vỏ cứng rắn ở cô.
Katie không muốn rơi vào tình trạng trầm cảm hay chỉ chút xíu là hủy hoại cuộc đời mình lần nữa, có lẽ cô mãi muốn thế. Cô biết mình phải làm rất nhiều để có thể trở lại, không chỉ dừng ở việc tránh xa rượu. Rượu đủ khả năng đè bẹp cô, rõ ràng thế. Nhưng Katie biết rằng những con quỷ thực sự của cô nằm ở bên trong, phần nhiều xuất phát từ cái chết của thằng bé vô tội. Đó là bí mật tội lỗi có sức hủy hoại.
Và lúc nào Katie cũng có thể cảm thấy những con quỷ ấy đang cố gắng kiểm soát cô. Cô bước dọc con phố đông đúc của Glasgow, cảm thấy cô độc hơn bao giờ hết.
Truy Tìm Sự Thật Truy Tìm Sự Thật - David Baldacci Truy Tìm Sự Thật