Mỗi con người có 03 loại tính cách: tính cách anh ta phô bày, tính cách anh ta có, và tính cách anh ta nghĩ anh ta có.

Alphonse Karr

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: hoang viet
Số chương: 1983 - chưa đầy đủ
Phí download: 32 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2406 / 14
Cập nhật: 2016-07-21 23:16:56 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1337 : Thôn Phệ Thánh Đạo.
ừng tay!
Nam nhân trung niên vừa tức giận vừa khó tin. Nam nhân trung niên bị Bắc Đẩu đoàn vây công mà không bùng nổ bởi vì phân tâm nhìn hướng phù văn trận, hạch tâm hội viên liên tục chết bảo gã làm sao tập trung?
Ầm!
Nam nhân trung niên gầm lên rồi bỏ mặc Bắc Đẩu đoàn, gã dốc hết sức công kích phù văn trận.
phù văn trận rung lắc kịch liệt sắp tan vỡ, nhưng không uổng nhờ có phù văn thế giới lữ giả gia cố nên chịu được một kích từ nam nhân trung niên.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Một kích không thành công nam nhân trung niên lại thêm mấy đấm, gã vừa né tránh Bắc Đẩu đoàn công kích vừa điên cuồng đánh vào phù văn trận. Nam nhân trung niên phải nhanh, tiểu tử kia đã điên, quá điên cuồng, giết người không chớp mắt. Người này từ đâu chạy ra?
Cuối cùng nam nhân trung niên đã hiểu tại sao Bạch Trọc kêu gã đích thân ra tay, nếu gã không làm thì còn ai giết được Vu Nhai?
Nếu hạch tâm đoàn đội biết suy nghĩ của nam nhân trung niên sẽ trả lời là:
- Dù sao không phải chúng ta.
Từ câu trả lời thấy tình huống hiện giờ của hạch tâm hội viên là gì, nếu có thể trốn thì bọn họ đã chạy từ lâu.
- Giết giết giết!
Cảm xúc của Vu Nhai bị ý điên cuồng ăn mòn, mục tiêu chỉ có một đó là giết hết kẻ địch. Như Lạc Thiên kiếm linh đã nói, bây giờ Vu Nhai chưa thể hoàn toàn khống chế kiếm đạo mặt ám, dễ mất khống chế cảm xúc trở nên điên loạn.
Sâu trong lòng Vu Nhai còn giữ chút lý trí, chưa đến mức rối loạn thần kinh.
Lại mấy giây sau, hạch tâm hội viên chỉ còn lại chưa đến mười người, nhưng chưa được. Nếu mười hạch tâm hội viên ra ngoài rất dễ có chuyện. Vu Nhai mặc kệ phù văn trận run rẩy, Thôn Thiên kiếm ẩn chứa kiếm đạo mặt hắc ám chém ra.
Keng!
Hạch tâm hội viên phía đối diện cũng cầm huyền binh bản mệnh thần giai, nhưng bị Thôn Thiên kiếm đánh bay ra, đây còn là vì thực lực của đốithủ yếu hơn Vu Nhai. Nếu hai người sức mạnh tương đướng, kiếm va kiếm thì kết quả chỉ có một, huyền kiếm thần giai của hạch tâm hội viên hoặc bị chém đứt, hoặc nứt ra.
- A a a!
Vu Nhai không biết kiếm linh trong tay hạch tâm hội viên đó sợ hãi hét chói tai. Binh linh sẽ ảnh hưởng sĩ khí, binh linh còn sợ thì chủ nhân hăng hái được mới lạ, bởi vậy tính cách binh linh cũng cần được đào tạo.
Độc Cô gia nghiêm khắc, bá đạo với tử tôn, kiếm linh cũng vậy, nên Độc Cô gia mới sừng sững không ngã.
Thần kiếm bị đánh bay, Thôn Thiên kiếm với thuộc tính cắn nuốt nhẹ nhàng đâm vào cổ họng hạch tâm hội viên. Một thiên tài tương lai đã định sẽ hơi nổi danh trên Thần Huyền đại lục chết đi, không còn lại gì. Vu Nhai không thèm nhìn gã một cái, hắn chuyển hướng hạch tâm hội viên khác. Phù văn trận không chống được bao lâu.
Bùm!
Khi trong phù văn trận còn lại bảy người thì phù văn trận vỡ vụn, mảnh vỡ như bông tuyết điêu tàn. Nam nhân trung niên gầm rống đụng bay bông tuyết chém giết Vu Nhai, giải quyết hung thủ này trước rồi tính.
Chỉ còn lại bảy người, bảy người, gã biết ăn nói thế nào với các trưởng lão thần giai? Hừ, lấy mạng Vu Nhai ra giải thích.
Các thành viên Bắc Đẩu đoàn hét to:
- Vu Nhai, cẩn thận!
Bọn họ không kịp chạy vào, làm sao đây? Trong phút chốc không nghĩ ra cách nào, có chạy theo cũng không kịp. Bọn họ chỉ có thể làm như Độc Cô Cửu Tà nói, mù quáng tin tưởng Vu Nhai.
Đám người Nhiếp Võ Tĩnh cảm giác nhặt về một mạng, bọn họ tạm thời không có thời gian cảm thán.
Vu Nhai ngước lên liếc nam nhân trung niên một cái, vẫn hờ hững lao tới gần một hạch tâm hội viên.
Nam nhân trung niên tức giận quát:
- Tiểu tử! Ngươi còn dám...!
Nếu để tiểu tử đỉnh thiên binh sư này giết người trước mắt gã thì không nói nổi. Nam nhân trung niên đâm một thương ra, bóng thương rợp trời, e rằng nguyên hiệp cốc đều bị gã đâm thủng lỗ.
Vào giây phút nguy hiểm, Vu Nhai sắp bị bóng thương cắt nát, Thủy Tinh hét to một tiếng:
- Quái thú, ta lệnh cho ngươi đỡ một tương kia!
Chợt vang tiếng gầm, một bóng đen khổng lồ vọt ra chắn bóng thương tuyệt sát.
Mọi người hét lên:
- Cái gì?
Phe địch hay ta, bao gồm nam nhân trung niên đều ngạc nhiên.
Bọn họ tập trung nhìn lại, đây là quái thú khủng long boss cuối nằm im dưới đất đã chết, tại sao nó cứu Vu Nhai? Phải rồi, quyển trục ma pháp cưỡng chế ma thú nghe điều khiển, trước đó đã dùng với mấy con quái thú lâu la thánh giai.
- A!
Mọi người chưa kịp phản ứng lại thì một tiếng hét chói tai khác vang lên, vẫn đến từ hạch tâm hội viên. Mọi người phản xạ liếc qua. Thì ra lúc trước Vu Nhai hờ hững vì biết quái thú sẽ vùng dậy, hắn vẫn kiên quyết mục tiêu của mình, tức là giết người, giết hết hạch tâm đoàn đội. Mặc kệ xung quanh có thay đổi gì, trái tim hắn vĩnh hằng.
Nam nhân trung niên giận dữ gào thét:
- Tiểu tử, dừng tay! Ngươi còn dám hành động nữa thì ta sẽ giết hết Bắc Đẩu đoàn của ngươi!
Vốn tưởng mọi chuyện thế là xong, ai gờ phát triển đến mức này. Nam nhân trung niên không hiểu sao con quái thú kia chui ra, tiểu tử này tính toán hết tất cả.
Giọng Thủy Tinh to hơn, không còn nhẹ hẫng:
Quái thú, ta lệnh cho ngươi chặn lại nhân loại này.
Giọng Vu Nhai khàn khàn:
- Giết hết Bắc Đẩu đoàn chúng ta? Ha ha ha ha ha ha! Ngươi cũng biết chúng ta là Bắc Đẩu đoàn!?
Trong khi giết người Vu Nhai thừa dịp rảnh trả lời, hắn nhấn mạnh bốn chữ Bắc Đẩu đoàn.
Đám người Độc Cô Cửu Tà gào thét:
- Giết chúng ta? Chỉ bằng vào ngươi? Chúng ta là Bắc Đẩu đoàn!
Trận hình diễn luyện từ bao giờ bày ra đối diện nam nhân trung niên, quái thú khủng long nghe lệnh của Thủy Tinh táp hướng gã. Tiếc rằng mới rồi quái thú khủng long bị thương, máu còn đang tuôn ra, sức chiến đấu lúc nó còn ở đỉnh cao không lợi hại bằng nam nhân trung niên, sợ là nó không đấu lại được.
Nhưng quái thú khủng long dư sức câu giờ, cùng là thánh giai cao đoạn, nó là cửu đoạn, không dễ bị giết.
Mới vào địa bàn boss cuối Thủy Tinh liền tung ra một ấn phù cưỡng chế ma thú, tức là một trong ba phù ấn Vu Thuấn để lại cho hậu nhân, trước đó Vu Nhai đưa cho nàng dùng. Thủy Tinh làm xong ra lệnh quái thú khủng long giả chết chờ giây phút này.
Trong tay Vu Nhai chỉ còn lại một ấn phù cưỡng chế ma thú, dùng hết một khối tại đây là đáng, rất đáng giá. Đối thủ là thánh binh sư cao đoạn, nếu không dù ấn phù cưỡng chế ma thú làm sao ngăn nổi? Bây giờ chẳng những phù văn trận ngăn lại nam nhân trung niên thời gian dài hơn, hạch tâm đoàn đội bị giết còn có mấy mống. Thế cục đã dần dần xoay chuyển về phe Vu Nhai.
Vu Nhai giết hết hạch tâm hội viên là có thể tập trung đối phó nam nhân trung niên, tốt nhất là hoàn thành trước khi quái thú khủng long bị giết.
Bắc Đẩu đoàn cộng với quái thú khủng long dư sức ngăn nam nhân trung niên lại, Vu Nhai tiếp tục giết người. Chớp mắt Thôn Thiên kiếm đâm thủng hai người, chỉ còn lại bốn người, bao gồm Nhiếp Võ Tĩnh, hạch tâm đoàn đội sắp bị diệt sạch. Bốn người Nhiếp Võ Tĩnh chỉ có một ý nghĩ, đó là trốn, chạy trốn xa thật xa. Người trước mắt là ma quỷ.
Triệu Hoán Thần Binh Triệu Hoán Thần Binh - Hạ Nhật Dịch Lãnh Triệu Hoán Thần Binh