Bread of flour is good; but there is bread, sweet as honey, if we would eat it, in a good book.

John Ruskin

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: hoang viet
Số chương: 1983 - chưa đầy đủ
Phí download: 32 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2406 / 14
Cập nhật: 2016-07-21 23:16:56 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 299 : Hoàng Binh Sư
uối cùng, các kỵ sĩ dự bị thương lượng với nhau một chút, lại tranh luận một hồi, mọi chuyện mới được quyết định.
Nếu như đám người Vu Nhai thất bại, vậy sẽ phải đưa ỗi người 20 cái huy hiệu bình thường, lại cộng thêm 5 cái huy hiệu kỵ sĩ dự bị. Nếu như phía bên kỵ sĩ dự bị thất bại, như vậy bọn họ sẽ phải đưa cho đám người Vu Nhai 10 cái huy hiệu kỵ sĩ dự bị. Về phần 10 cái này lấy từ trên người nào, khẳng định không phải là người có thể bước lên sân khấu, mà là mười người yếu nhất trong hai mươi bảy này. Đến lúc đó ai dám phản kháng, hai phe sẽ trực tiếp liên thủ bắt.
Đây là lời Độc Cô Cửu Tà nói. Độc Cô gia ngoại trừ có chút vài người thối nát ra, từ trước đến nay lời bọn họ nói đều có trọng lượng. Đặc biệt là Độc Cô Cửu Tà này, theo nhận xét của Vu Nhai vẫn tính là người phúc hậu, chắc chắn càng không thể là giả.
Như vậy, hai bên chọn lựa năm người đưa ra.
Phía các kỵ sĩ dự bị tràn đầy tự tin. Phải biết rằng, bọn họ sợ chỉ sợ Vu Nhai nhiều người như vậy cùng bao vây tấn công. Chỉ sợ khi bọn họ tách nhau ra, sẽ bị đám người Vu Nhai hạ độc thủ.
Đơn đả độc đấu sao? Nực cười, đơn đả độc đấu thì trong số những người này có mấy người là đối thủ của bọn họ?
Thật ra theo bọn họ thấy, đám người Vu Nhai rõ ràng toàn những kẻ ngu ngốc, còn không bằng liều mạng, hoặc tìm một chỗ phòng thủ trước. Dù sao kỵ sĩ dự bị bọn họ cũng không phải vững chắc như thép. Chỉ cần phòng thủ đến lúc bình minh, số người tổn thất tính là gì.
Đương nhiên, bọn họ không cần thiết phải liều mạng, lại càng không tin Vu Nhai thật sự tìm được nơi phòng thủ.
Nhiều người như vậy, trước lại lấy được nhiều huy hiệu của kỵ vệ Bắc Đấu như vậy, nếu như liều chết đề phòng, trong số bọn họ khẳng định có người không thu thập được 15 cái huy hiệu bình thường. Những lời này tất nhiên bọn họ không có khả năng nói ra, trong lòng đã thầm nghĩ về chuyện chiến thắng trong tương lai. Còn chuyện sau khi chiến thắng, phân chia thế nào, lại phải nội đấu lên một hồi, tranh xem kỵ sĩ nào được nhiều bình thường huy chương hơn, các kỵ sĩ dự bị còn đang suy tính.
- Thế nào, chọn xong người xuất chiến chưa?
Đám người kỵ sĩ dự bị đã chọn lựa xong. Một người trong đó đứng dậy, lên tiếng
- Trận chiến đầu tiên, do ta tới!
Vũ Qua đột nhiên xông tới. Hắn đã sớm nín nhịn một bụng tức. Nếu không phải hiện tại không thể khiêu chiến, hắn và Vu Nhai đã đánh nhau. Bất kể thế nào, một trận chiến này cứ đánh thắng trước rồi nói sau. Trên phương diện khí thế, hắn tuyệt đối không thể thua Vu Nhai.
- Ngươi mới là Binh Sư, đã muốn đánh với ta rồi sao?
Kỵ sĩ dự bị đứng ở giữa nói.
- Hừ, ngươi chẳng qua cũng chỉ mới là Hoàng Binh Sư nhị đoạn mà thôi. Ngược lại ở trước mặt ta Hoàng Binh Sư nhị đoạn chẳng khác nào nằm trong lòng bàn tay.
Vũ Qua lạnh lùng nói:
- Bớt nói nhảm, đến đây đi.
- Hắc hắc, ta muốn cho ngươi biết Hoàng Binh Sư nhị đoạn ta chênh lệch so với thứ rác rưởi như ngươi lớn tới mức nào.
Kỵ sĩ dự bị kia mỉm cười nói. Có thể trở thành kỵ sĩ dự bị, hoặc nhiều hoặc ít cũng hiểu được cực hạn của mỗi đẳng cấp lớn. Mỗi người đều có thể khiêu chiến vượt cấp. Cũng giống như Lãnh Thu Dương từng nghĩ trước đây, thiên tài ở trong đế quốc Huyền Binh không chỗ nào không có mặt.
- Đi tìm chết đi. sấm đánh qua!
Vũ Qua nổi giận gầm lên một tiếng, trường qua trên tay giống như sấm đánh lao ra.
Kỵ sĩ dự bị này cười lạnh vài tiếng, trên tay xuất hiện hai sợi dây mềm. Trên sợi dây có hai thanh móc. Có thể nói là một cận chiến, một đánh xa. Dưới tình huống này, thực lực Vũ Qua còn yếu hơn hai đẳng cấp, trong lúc đó rơi xuống thế hạ phong.
- Vũ Qua quá kích động. Đáng lẽ ra phải ép hỏi mười ba kỵ sĩ về đặc điểm của người này trước mới phải.
Úy Trì Thiên Kinh buồn bực nói.
Mọi người không nói gì, có chút khẩn trương nhìn chằm chằm vào cuộc chiến đấu phía trước. Thật ra Vu Nhai lại vững như núi thái sơn, khiến người ta cảm giác rất an tâm. Xem ra Vu tổ trưởng hình như tràn đầy tự tin. Dường như không có chuyện gì hắn không làm được.
Có trời mới biết suy nghĩ của Vu Nhai lúc này.
Dù sao mình đã tận lực, đến lúc đó chí ít còn có 8 cái huy hiệu kỵ sĩ dự bị có thể phân phối. Tối đa chính là một vài người không được chia mà thôi. Dù sao mình nhất định sẽ có một cái. A, ban đầu nhóm mình bị vây ở thế yếu, có thể đạt tới trình độ này đã là rất tốt rồi, còn muốn yêu cầu gì nữa. Cũng không phải ta nguyện ý làm tổ trưởng.
Nếu như biết được suy nghĩ của Vu Nhai, chắc hẳn rất nhiều chiến sĩ sẽ đập đầu vào tường. Các kỵ sĩ dự bị cũng nhất định sẽ thu hồi đánh giá trước đó, cho rằng Vu Nhai là kẻ ngu ngốc. Các kỵ sĩ giáo quan đang âm thầm quan sát chính thức, không biết có thể trực tiếp đá hắn về nhà hay không.
Vu Nhai đã sử dụng tới hai lệnh bài tổ trưởng, nhưng hắn quả thực không có giác ngộ dẫn đội gì.
Từ khi bắt đầu hành động, thật ra hắn chỉ muốn giành lấy cơ hội nhận được vị trí kỵ sĩ dự bị ình và người bên cạnh mà thôi. Về phần những người khác, không phải ta đã cho các ngươi trang bị tam giai đỉnh phong sao? Không phải tất cả huy hiệu bình thường đều cho các ngươi sao? Ta đã hết lòng quan tâm giúp đỡ các ngươi rồi.
Thật ra Vu Nhai lựa chọn so đấu cũng không có gì đáng trách. Dù sao đây cũng không phải là chiến trường chân chính. Là một tướng lĩnh, có đôi khi cũng phải suy nghĩ tới sự sống chết của các chiến sĩ phía dưới.
Các kỵ sĩ đại nhân âm thầm quan sát đều gật đầu tán thưởng, hình như lại có người kích động tăng điểm cho hắn.
Lại nói, Vu Nhai cũng không phải không có chút phần thắng nào.
Ầm...
- Vũ Qua đột phá!
- Hoàng Binh Sư nhất đoạn.
- Xem ra phía sau lại càng hấp dẫn đây!
Đột nhiên, tình huống bị đột phá. Vũ Qua đang ở trong tình trạng yếu thế, trên người đột hiên có ngọn lửa huyền khí thiêu đốt hừng hực. Ngọn lửa hư ảo này dường như đang ngưng kết ở trên đầu thành một thứ giống với vương miện. Đây chính là dấu hiệu của Hoàng Binh Sư, nhưng cũng không phải nói là Hoàng Binh Sư có thể làm hoàng đế.
Vương miện dần dần tràn ra, chậm rãi biến hóa, hóa thành một con mãnh thú. Đó chính là Binh Linh của Vũ Qua!
Trong nháy mắt khi Huyền Binh Giả đột phá Hoàng Binh Sư, đều sẽ đem toàn bộ huyền khí toàn thân hóa thành hình dạng giống như vương miện. Đến nay cũng không biết tại sao lại có loại hiện tượng kỳ lạ này xuất hiện.
Có người nói thời viễn cổ người sáng chế ra Huyền Binh nhập thể là một vị hoàng đế. Sau khi hắn đạt được Hoàng Binh Sư, hiện tượng kỳ lạ này đã xuất hiện. Đương nhiên, cách nói này bị rất nhiều người phủ định. Thời kỳ viễn cổ đều là hung nhân. Hoàng đế muội hắn à?
Cũng có người nói, sau khi vương miện diễn biến thành Binh Linh, mỗi Binh Linh đều phải có trái tim của một vị hoàng đế, lúc này mới có khả năng ở trong thế giới Binh Linh trổ hết tài năng, nhưng cách nói này lại quá cường đại.
Triệu Hoán Thần Binh Triệu Hoán Thần Binh - Hạ Nhật Dịch Lãnh Triệu Hoán Thần Binh