Tôi chưa từng biết ai phải khổ sở vì làm việc nhiều quá. Chỉ có rất nhiều người khổ sở vì có tham vọng nhiều quá mà lại không có đủ hành động.

Dr. James Mantague

 
 
 
 
 
Tác giả: Hồ Điệp Lam
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 956 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 829 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 18:11:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 256: Mục Đích Chơi Game
ếu Mưu Đồ Bá Đạo chỉ phá kỷ lục phó bản Khe Núi Nhất Tuyến một cách bình thường thì đã không ai quan tâm. Nhưng tất cả công hội lớn đều đoán được đêm nay sẽ là đêm chốt kỷ lục phó bản Khe Núi Nhất Tuyến, ai cũng sẽ không bỏ qua cơ hội vượt lên. Dù Mưu Đồ Bá Đạo từng dính thị phi vụ thuê Quân Mạc Tiếu cày giúp, nhưng điều đó cũng không thể phủ nhận thực lực của công hội. Trong cuộc đua kỷ lục phó bản vẫn có đủ uy hiếp như trước, công hội nào cũng hiểu điều đó, hiện tại, tên Mưu Đồ Bá Đạo lên TV cũng không có gì đáng nói.
Nhưng khi nhìn thấy thành tích của Mưu Đồ Bá Đạo, vẫn không thể không giật mình.
27 phút 41 giây 24.
Mấy hôm nay, phó bản Khe Núi Nhất Tuyến thỉnh thoảng cũng đổi kỷ lục, nhưng đều tính hàng giây. Từ top 1 đến top 5 đều chỉ chênh nhau 5 giây, có thể xem như thành tích kỷ lục đã đạt mức tối đa.
Kỷ lục của Mưu Đồ Bá Đạo như giáng một đòn mạnh vào tất cả công hội lớn.
So với kỷ lục cũ, thành tích này tăng lên phải chừng hai phút.
Đây là Mưu Đồ Bá Đạo ư? Thậm chí có game thủ nghi ngờ, mấy người căng mắt ra dò tên trong top 1, muốn tìm chữ Quân Mạc Tiếu trong đó. Nhưng không thấy. Mưu Đồ Bá Đạo, là Mưu Đồ Bá Đạo thật. Tình báo từ các công hội lớn báo về, năm người công hội Mưu Đồ Bá Đạo trên danh sách kỷ lục đều là những cái tên quen thuộc, là acc chính chủ chính gốc trực quyền công hội người ta.
Nhưng kỷ lục này lại vượt hơn những hai phút đồng hồ.
Bình thường, hiếm có ai đi phá kỷ lục mà lại giữ sức. Dù sao thứ này cũng yêu cầu phải phát huy hoàn mỹ, chỉ cần phạm một lỗi nhỏ là đi tong tất cả. Dù không ai muốn dính lỗi, nhưng thỉnh thoảng vẫn xuất hiện, là nhân tố khách quan không thể kiểm soát. Nên khi có khả năng phá kỷ lục, cả đội sẽ cố gắng hết sức để làm, không ai dám vỗ ngực đảm bảo 100% đội mình lập được kỷ lục trâu nhất hay sẽ vướng sai lầm ngớ ngẩn.
Mà kỷ lục này của Mưu Đồ Bá Đạo đã chứng tỏ bọn họ có thực lực bỏ xa kỷ lục cũ những hai phút, vậy mà lúc trước không lộ ra chút tăm hơi nào. Phải biết chênh lệch hai phút này, dù phạm một sai lầm cũng không thể xóa sạch được. Bây giờ đội của Mưu Đồ Bá Đạo đánh được 27 phút, nếu phạm lỗi cũng đến chừng 28, 29 phút.
Nhưng không có. Trên bảng danh sách kỷ lục lúc trước cũng không có kỷ lục nào nhanh hơn 30 phút.
Quả nhiên Mưu Đồ Bá Đạo không kêu thì thôi, lên tiếng thì lập tức tỏa sáng. Là lúc trước vẫn đánh cầm chừng giữ sức hay bây giờ gặp vận phất lên? Chuyện này người ngoài không biết, mà dù biết cũng chẳng ai quan tâm nữa. Kỷ lục đã bày ra trước mắt, các công hội đương dòm ngó bảng kỷ lục lại có mục tiêu mới.
Sau kỷ lục của Mưu Đồ Bá Đạo hai phút, trên bảng danh sách kỷ lục thật ra cũng có thay đổi. Có hai công hội khác cũng vượt qua kỷ lục cũ, thậm chí một công hội cũng lập được kỷ lục trước 30 phút.
Nhưng so với cái kỷ lục 27 phút 41 giây 24 này hai cái trên vẫn còn chênh hai phút mấy. Tụi này tất nhiên không lên TV được, chỉ lặng lẽ xếp hàng vào vị trí hai, ba. Không ai phủ nhận cố gắng của họ, nhưng cổ vũ tung hoa vẫn luôn dành cho NO.1. Xếp thứ hai, thứ ba, thậm chí cả năm hạng đầu danh sách cũng có tác dụng quảng bá công hội, nhưng vĩnh viễn cũng không thể xếp chung với hạng nhất.
Hạng nhất và hạng nhì có khi chỉ chênh nhau chưa tới một giây, nhiều khi cũng không phân định được ai mạnh hơn ai yếu hơn. Nhưng hạng nhất, hạng nhì. Mỗi cách gọi thôi lại làm người ta cảm thấy cách nhau một trời một vực rồi.
Tất cả công hội đều có nghiên cứu phó bản Khe Núi Nhất Tuyến, quét thế nào, đánh ra sao đã lên kế hoạch cả. Kỷ lục 27 phút 41 giây 24 khó khăn chừng nào ai ai cũng hiểu.
Thành tích Mưu Đồ Bá Đạo vừa tung ra đã có một phần ba đã vào team bỏ cuộc, một phần ba vào team phó mặc cho trời, kỷ lục có lên được chừng đấy không thì không rõ, tất cả đành nhờ vào ăn ở. Ngoài ra còn một phần ba vẫn cố gắng vượt qua kỷ lục này. Cho rằng chuyện Mưu Đồ Bá Đạo làm được không lý nào mình làm không được.
Trung Thảo Đường, Gia Vương Triều, Luân Hồi... liên minh từng chống lại Quân Mạc Tiếu, không nhà nào dễ dàng buông tay. Đây cũng là chuyện tất nhiên. Mấy công hội này cũng biết chuyện mình lao tâm lao lực đi đối phó Quân Mạc Tiếu là tạo cơ hội cho game thủ vãng lai nhưng vẫn cứ làm, cũng hiểu được tụi này chấp nhất với kỷ lục thế nào. Lúc này, làm sao có thể nhẹ nhàng cho qua?
27 phút phải không! Mọi tinh anh công hội dán mắt vào con số này, cố gắng...
“Kỷ lục mới 27 phút 41 giây 24, Mưu Đồ Bá Đạo, có vẻ không tệ!” Kỷ lục vừa lập Đường Nhu đã sang đây nói. Chơi game được ít lâu, cô cũng nhớ được tên mấy công hội lớn. Mới đầu cũng không để trong lòng, nhưng sau nói chuyện với Trần Quả mới biết thì ra những công hội này đều không phải dạng vừa trong game. Về thực lực của các công hội, Trần Quả chơi game nhiều năm khá rành, Diệp Tu đã lâu không ngó tới game, cũng nhiều thứ tới giờ mới biết.
Mưu Đồ Bá Đạo rất lợi hại. Câu này Diệp Tu chưa từng nói, nhưng Trần Quả lại nói với Đường Nhu không ít lần. Dù Đường Nhu nhìn không biết Mưu Đồ Bá Đạo lợi hại chỗ nào, nhưng Trần Quả bảo vậy nên nghe vậy đi...
“Um, cũng tạm được!” Thái độ của Diệp Tu với Mưu Đồ Bá Đạo cũng bình thường.
“Tụi mình có thể cày được bao nhiêu?” Đường Nhu hỏi.
“25 phút a!” Diệp Tu nói.
“Bây giờ đi hở?” Đường Nhu hỏi.
12 giờ khuya là giờ cao điểm cày phó bản, mấy người họ không tiện chen chúc cùng mấy người chơi khác. Người của công hội lớn ở nơi nơi, dù bị bắt được ở chỗ nào, lúc ra cũng có thể chết không toàn thây. Bọn Diệp Tu đến phó bản trễ chừng mười phút, còn chú ý quan sát động tĩnh trong Khe Núi Nhất Tuyến, khi công hội khác xong lượt thứ nhất, cả đám mới đánh được không lâu.
Thấy kỷ lục khá nổi trội của Mưu Đồ Bá Đạo, nhưng Diệp Tu lại không đề cập tới chuyện này, Đường Nhu lại nhịn không được hỏi.
“Tụi mình hả, không cần đâu!” Diệp Tu nói.
“Vì sao vậy?” Đường Nhu hỏi.
“Vì giành phó bản kỷ lục với mấy ổng cũng đâu phải mục đích chính đâu! Nghĩ lại coi em chơi game vì cái gì.” Diệp Tu nói.
“À...” Một câu đơn giản, làm Đường Nhu không khỏi giật mình.
Không phá kỷ lục, Diệp Tu cũng không quan tâm. Phá kỷ lục chỉ là một thủ đoạn để gom vật liệu hiếm thôi, bây giờ đã có thủ đoạn mới để lấy được vật liệu, tất nhiên không nhìn tới mấy thứ này nữa. Cỡ hắn mà còn đi tranh kỷ lục phó bản với người chơi ở khu mới, truyền ra ngoài có thể cười chết người.
Diệp Tu không quan tâm, Tô Mộc Tranh tất nhiên cũng không quan tâm. Kiều Nhất Phàm thì đừng nói, cậu ta sang khu mới, mục đích chính vì được đại thần dạy dỗ. Dùng acc nhỏ 30 cấp theo đại thần mấy hôm mà đã hưởng sái không ít thứ. Chuyện đổi nghề chưa quen tay mấy ngày đầu cũng dần hết hẳn, bây giờ chơi trận quỷ càng lúc càng tốt. Kỷ lục phó bản? Kiều Nhất Phàm cũng không để ý thứ quỷ này, dù trông có vẻ vô hình nhưng dù sao cậu cũng là dân chuyên nghiệp, đến khu mới để nâng cao trình độ. Giành kỷ lục phó bản với người chơi bình thường cũng không thể nâng được bao nhiêu.
Tóm lại, trong đội này, người thực sự để ý với kỷ lục, có lẽ chỉ có Đường Nhu và Bánh Bao Xâm Lấn.
Mà Bánh Bao Xâm Lấn là người khá ngây thơ, thích chơi game, chơi vui là được rồi, tư tưởng vô cùng trong sáng. Trong game chỗ nào cũng có thể tìm được niềm vui, phá kỷ lục này nọ chỉ là một trong số đó, có thêm cũng không nhiều mà mất bớt cũng không ít, không xoắn.
Cuối cùng, người quan tâm chuyện kỷ lục nhất chỉ còn Đường Nhu. Cô em này rất háo thắng, thích cảm giác kích thích khi tranh chấp phá kỷ lục vượt mặt nhau. Quả nhiên, khi kỷ lục của Mưu Đồ Bá Đạo vừa lên sóng, ai cũng không nói gì, Đường Nhu đã bắt đầu trước.
Mục đích...
Sau khi Diệp Tu vứt vấn đề này cho cô, Đường Nhu trở nên đăm chiêu.
“Đánh bại anh.” Sau khi giật mình, Đường Nhu nói. Đây là mục đích ban đầu làm Đường Nhu từ không chút hứng thú với Vinh Quang chơi game đến bây giờ. Trong game có nhiều chuyện xảy ra, nhưng mục đích ban đầu của Đường Nhu vẫn chưa từng thay đổi. Dù là cày phó bản, PK, cô vẫn luôn nhìn về phía Quân Mạc Tiếu của Diệp Tu, chưa từng dừng lại.
Dù càng lúc càng hiểu Vinh Quang nhiều hơn, cảm nhận được sự cách biệt của hai người, nhưng cô chưa từng nản lòng.
Tìm được chỗ khác biệt, nhìn thấy khoảng cách xa xôi chừng nào.
Với cô, đây chỉ mới là bắt đầu. Không ngừng khiêu chiến hòng vượt qua khó khăn, hành vi xốc nổi liều lĩnh này cô đã không làm nữa, hiện tại cô đã có tính toán riêng để thực hiện kế hoạch của mình.
Vừa học hỏi Diệp Tu, vừa nghiên cứu chênh lệch giữa hai người, sau đó bổ sung thiếu sót của mình. Đường Nhu cũng có suy nghĩ của mình, cô không phải Bánh Bao Xâm Lấn, nói đông thì qua đông, nói tây thì sang tây, cả ngày ngây thơ ngốc nghếch ngoác mồm ra cười.
Thái độ của Đường Nhu với game vô cùng nghiêm túc, khác xa kiểu chơi vui của Bánh Bao Xâm Lấn.
Nhưng với Đường Nhu, cũng vì như vậy nên chính cô mới thấy thú vị. Nếu chỉ là một chuyện không cần nghiêm túc, ngược lại cô sẽ nhanh chóng trở nên chán ngán.
Diệp Tu nhắc mục đích chơi game cho Đường Nhu, xong bảo: “Vậy còn phá kỷ lục làm gì?”
Toàn Chức Cao Thủ Toàn Chức Cao Thủ - Hồ Điệp Lam