We read to know we are not alone.

C.S. Lewis

 
 
 
 
 
Tác giả: Trang Ellie
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 88 - chưa đầy đủ
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 483 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 05:12:46 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 68.2: Tôi Là Jersey
ẹ... "
Đầu Nó dần hiện lên hình ảnh của quá khứ... Từng hình ảnh vui đùa... Chọc phá của Nó và Yun... Ellie... Killer... Hình ảnh có Hoàng và Nó cùng nhau thổi nến cho buổi sinh nhật...
" Mọi người... "
Rồi cả trận tai nạn đẫm máu kia cũng ùa về... Nó khụy chân xuống đất... Hai tay ôm lấy đầu...
Hắn từ từ hiện lên trong đầu Nó... Từng ánh mắt... Nụ cười... Đến cả cử chỉ yêu thương mà Hắn dành cho...
" Anh... "
Rồi cả những lúc Nó buồn... Thiên và Gin đều đến an ủi và chọc cho nó cười... Cả hình ảnh Jey lúc nào cũng theo sát bảo vệ Nó...
" Gin... Thiên... Jey... "
Ba Nó đang đi tìm Nó... Hét gọi thật to tên Nó trong tòa nhà Tusaly...
" Ba ơi... "
" Mẹ... Con nhớ rồi... " - Nó mắt đẫm lệ ngước lên nhìn trần nhà...
" Chị ơi... Chị có làm sao không... " - Susu thấy Nó tỉnh mà mừng rỡ nói...
" Em là ai... Sao chị lại ở đây... " - Nó
" Em là Susu... Chị... Chẳng lẽ chị nhớ lại rồi sao... " - Susu
" Anh về rồi... " - Hải Đăng vui vẻ vào trong...
" Kia là ai... " - Nó đưa tay chỉ về phía Đăng đang ngạc nhiên trố mắt nhìn...
" Cô... Nhớ rồi sao... " - Hải Đăng vội chạy vào ngồi cạnh Nó...
" Ừh... Tôi là Jersey... " - Nó lạnh lùng
" Jersey... Cô chẳng phải là con gái của tập đoàn Phan Ngọc chứ... " - Đăng há hốc ngạc nhiên...
" Ừ... Nhưng tôi sao lại ở đây " - Nó cau mày
" Cô bị rơi xuống vực,tôi cứu cô về... Khi tỉnh dậy thì cô đã bị mất trí nhớ... " - Đăng
" Tôi không nhớ được... Tôi chỉ biết một điều... Có người đã đẩy tôi xuống... Sau đó thế nào tôi không biết... Nhưng bây giờ... Tôi đã nhớ lại mọi chuyện rồi... "
" Uh... Nhớ được thì tốt... " - Đăng hơi buồn đứng dậy...
" Cô nhớ nhà không... Tôi đưa cô về... " - Đăng
" Không... Tôi... Tôi không muốn về... Anh có thể cho tôi ở nhờ được không...
" - Nó đứng dậy... Nhẹ nhàng nói...
" Uh... Tùy cô "
*****
" Hoàng... " - Giọng một người phụ nữ vang lên...
" Là ai vậy... " - Hoàng đưa mắt nhìn xung quanh...
" Là mẹ đây... "
" Mẹ... Là mẹ sao... Mẹ đang ở đâu... Jersey nó mất tích rồi mẹ... Con xin lỗi vì đã không bảo vệ được em con... " - Hoàng mắt cay xè
" Không... Nó vẫn còn sống... Ngày mai con hãy đi cùng cậu cháu nội của mẹ đến nơi của Jersey... Khánh Huy biết chỗ... Mau tìm lại em gái của con đi... "
" Mẹ ơi... " - Hoàng hét lên sau đó tỉnh giấc...
" Anh sao vậy... " - Linh lấy khăn lau mồ hôi cho Hoàng...
" Anh... Anh thấy mẹ... Mẹ nói Khánh Huy biết chỗ của Jersey... " - Hoàng
" Khánh Huy chắc đi cùng anh hai nên biết chỗ... Sáng mai chúng ta cùng con đi... " - Linh
" Uh... " - Hoàng gật đầu...
" Bây giờ thì ngủ đi... " - Linh kéo Hoàng nằm xuống... Nhẹ nhàng dúi đầu vào lòng ngực anh...
******
Sáng hôm sau...
" Huy... " - Hoàng lay nhẹ người Khánh Huy...
" Ưm... Cho Huy ngủ thêm một tí đi mà... " - Huy hai tay dụi mắt... Chu cái má phúng phính kia mà chui vào lòng Hoàng ngủ...
" Mau dậy đi... Chúng ta còn phải đi nữa đó... " - Hoàng lại tiếp tục lay nhẹ người Khánh Huy
" Ba... Chúng ta đi đâu... " - Khánh Huy lật người ngồi dậy... Tay dụi mắt...
Gương mặt phúng phính đáng yêu hằng ngày ngước nhìn Hoàng...
" Chúng ta đi tìm gì Jersey về cho cậu Huy chịu không... " - Hoàng bế cậu con trai đặt lên vai
" AAAAA... Đúng rồi... Cậu phải có gì cậu mới khỏe lại được... Huy và ba mẹ đi tìm gì... " - Khánh Huy vui vẻ nói...
" Làm VSCN trước... Sau đó cùng đi... " - Hoàng bế Huy vào phòng làm VSCN...
Xuống nhà...
Linh và Hắn đã dọn sẵn thức ăn... Khánh Huy mang trên vai cái balo hình doreamon xanh nước biển... Cùng bộ đồ hình con nai màu vàng nhạt... Cái mũ dính liền có hai cái tai ở trên...
" Mẹ và Cậu thấy Huy có đẹp không... " - Khánh Huy nhảy tọt vào lòng Hắn...
"... " - Linh và Hắn không đáp chỉ cười...
Khánh Huy kéo tai Hắn vào nói nhỏ: " Cậu... Hôm nay Huy nhất định sẽ tìm gì về cho Cậu... "
" Nè nè... Có nói xấu gì ba mẹ không đó... " - Linh và Hoàng lườm...
" Không có ạ... " - Huy cười xòa sau đó cùng mọi người ăn sáng...
*****
" Đăng " - Nó thấy Đăng đang chuẩn bị đi thì gọi với theo...
" Cô gọi tôi... " - Hải Đăng quay lại...
" À... Tôi thấy anh chưa ăn gì mà đã đi làm... Nên tôi có chuẩn bị... " - Nó nhẹ nhàng đưa cái hộp trên tay cho Đăng...
" Cảm ơn... " - Đăng vội bỏ đi...
" Susu... " - Nó lay nhẹ người
" Dạ " - Susu đang ngủ thì mở mắt tỉnh dậy...
" Đi với chị ra chợ... " - Nó vui vẻ kéo tay Su vào làm VSCN sau đó ra ngoài...
" Chị đi chợ làm gì... Anh hai không cho tiền Su " - Susu rụt rè...
" Chị có... Chị sẽ mua sách cho Susu học... " - Nó véo má Susu...
Sáng nay vô tình lục lại túi áo và túi quần cũ thì phát hiện mình có đem theo ít tiền mặt và thẻ của K.W.T và Phan Ngọc...
" Học hả... Susu rất thích học... Chị dạy Susu học sao... " - Susu vui vẻ nhìn Nó
" Đúng rồi... Chị sẽ dạy Susu học... " - Nó vui vẻ sau đó cùng Susu ra chợ...
" Chợ ở đây không bán sách vở... Mình phải ra thành phố... " - Susu buồn
" Vậy mình ra thành phố... Chị đưa Susu đi... " - Nó vui vẻ dắt Susu đi...
" Nhưng anh hai không muốn Susu đi... Anh hai nói người thành phố sẽ bắt Susu... " - Susu
" Có chị đây mà... Susu sẽ không sao đâu... " - Nó vui vẻ dắt tay Susu đi ngang qua cánh rừng sau đó bắt taxi ra thành phố...
___
" Wow... Thành phố đẹp quá... " - Susu xuống xe... Mắt tròn xoe nhìn dòng người qua lại... Từng tốp tấp nập...
" Susu chúng ta mau vào trong... " - Nó dắt tay Susu vào trong khu mua sắm thuộc chi nhánh của Phan Ngọc
" Chào Tiểu Thư... " - Đám người kia thấy Nó liền cúi đầu... Sau đó là nét mặt ngạc nhiên về phía Susu... Một đứa bé chừng 7-8 tuổi... Mắt to màu nâu... Mặc trên người bộ đồ đậm chất dân chài... Bọn người kia thấy Susu liền coi thường mà châm chọc...
" Lo ình đi... Trước khi tôi cho các người ra đường... " - Nó trừng mắt sau đó dắt Susu vào trong mua sắm...
Nó dắt Susu đến khu quần áo... Mua cho Susu vài bộ... Và mua ình... Rồi mua cho Đăng... Và cả người dân ở làng chài kia...
Nó đưa Susu lên khu thực phẩm... Mua vài món ăn tẩm bổ cho Susu và cả anh chàng Hải Đăng kia nữa...
Cuối cùng là vào khu nhà sách... Mua một vài quyển sách,vở... Dụng cụ học tập và vài cuốn truyện cho Susu...
Hoàng ngồi trong xe... Tay cầm điện thoại mà không biết nên khóc hay cười...
" Con bé này... Lại bày trò sao... " - Hoàng nghĩ thầm trong đầu... Điện thoại anh liên tục nhận tin nhắn ở ngân hàng... Cứ mỗi lần rút tiền và tính tiền là lại một tin nhắn vào máy...
" Anh nghĩ nên quay về... " - Hoàng bật cười...
" Tìm chỗ ở của Jersey trước... Sau đó hãy về... " - Linh đang vuốt ve mái tóc của Khánh Huy đang nằm trên đùi mình mà chơi điện thoại...
"... " - Hắn không nói gì... Chỉ lặng lẽ lái xe...
***
" Về thôi... " - Nó sau khi mua hết những thứ cần dùng thì cùng Susu bắt taxi về cánh rừng rồi đi bộ về nhà...
" Ơ... Kia là ai... " - Ở một góc khuất trong khu rừng có 4 người đang chờ Nó...
" Haha... Chúng ta mau đi thôi... " - Hoàng cười sau đó xuống xe cùng Linh,Hắn và Huy đi theo Nó...
" Theo như em biết thì ở đây chỉ có duy nhất một làng chài thôi " - Linh cầm điện thoại nói...
" Vậy xác định vị trí trên đôi khuyên tai của Jersey đi " - Hắn
" Okay " - Linh cười tít mắt
Suốt đoạn đường đi... Nó và Susu trò chuyện rất nhiều... Nó kể cho Susu nghe toàn là chuyện của Hắn... Và cả đứa cháu bé bỏng Khánh Huy của mình...
" Bất công... " - Hoàng và Linh nắm tay nhau đi trước mang theo một đống ghen tị... Còn Hắn và Khánh Huy thì ung dung đi theo sau...
***
" Anh hai... " - Susu về đến nơi thì chạy đến ôm chầm lấy Đăng
" Cô... Lần sau đừng tùy tiện dẫn Susu đi đâu... " - Đăng nóng nảy...
" Tôi xin lỗi... Nhưng tôi đã mang Susu về nhà an toàn rồi còn gì... " - Nó hậm hực... Thả đống đồ kia xuống bỏ vào trong...
" Cô... " - Đăng
" Anh hai đừng la chị ấy... Sáng nay chị ấy đi mua sách vở với quần áo và thức ăn để tẩm bổ cho anh và Susu đó... " - Susu nhẹ nhàng lôi đống đồ kia lại...
" Anh chỉ lo cho em... Nhỡ gặp họ thì nguy to... " - Đăng
" Cạch "
" Anh vào đây làm gì hả... " - Nó đang khóc sướt mướt thì bỗng quay sang hét vào mặt Đăng...
" Đây là nhà của tôi... Cô đúng là... Có vậy cũng khóc sao... " - Đăng đưa cho Nó tờ khăn giấy...
" Hức... Đáng ghét... " - Nó hậm hực bước ra ngoài thì đụng phải một người mà ngã xuống...
" Tôi xin lỗi... " - Nó cúi đầu mà bỏ chạy...
" Đứng lại... " - Hắn kéo tay Nó lại ôm vào lòng...
" Anh rất nhớ em... "
Tiểu Thư Siêu Quậy Và Công Tử Sát Gái Tiểu Thư Siêu Quậy Và Công Tử Sát Gái - Trang Ellie