Good as it is to inherit a library, it is better to collect one.

Augustine Birrell, Obiter Dicta, "Book Buying"

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1158 - 1159: Các Loại Truyền Thuyết
em chừng, thực lực của Côn Bằng hẳn là cùng mười hai Tổ Vu không sai biệt lắm, so với Thôn Thiên Thử còn lướt qua một bậc.
Đương nhiên, đây chỉ là Tô Triệt căn cứ những truyền thuyết mà mình xem qua suy đoán ra, sự thật như thế nào, sớm đã không thể khảo cứu, chỉ có những Tiên Tôn Tiên Giới, cùng với Thôn Thiên Thử may mắn sống sót mới có thể biết được a.
Tóm lại, hiện ở bên trong Tiên Giới, khẳng định không có không gian cho vị đại thần Côn Bằng này sinh tồn, hẳn là sớm đã bị thiên đạo thu thập hết rồi.
- Tồn tại siêu cấp như loại này, bên trong thiên địa tuyệt đối là độc nhất vô nhị, có một còn sống, cũng không thể dưỡng dục ra con thứ hai.
Tô Triệt cân nhắc nói:
- Chẳng lẽ nói, Côn Bằng đại thần không phục thiên đạo quản giáo sau khi vẫn lạc, Đại Vũ trụ thế giới lại dưỡng dục ra tiểu Côn Bằng thứ hai?
Bên trong quả trứng dưỡng dục ra sinh vật cổ quái giống điểu giống cá, thực đúng là Côn Bằng sao?
Đây chỉ là Tô Triệt và Lão Hắc suy đoán, tạm thời còn không cách nào xác định.
Vì vậy, Tô Triệt gửi đi đưa tin cho Trác Phong cùng Viện Viện, bảo bọn họ tới phòng của mình, đầu tiên là thông qua một mặt thủy kính, phô bày hình thái bên ngoài trứng lớn, hơn nữa cho bọn hắn biết quả trứng này có thể chế tạo ra lĩnh vực thôn phệ sinh mệnh lực phạm vi năm nghìn dặm.
- Biết rõ đây là vật gì không?
Tô Triệt trầm giọng hỏi.
Trác Phong và Viện Viện tinh tế cân nhắc một phen, đều tự lắc đầu, rõ ràng tỏ vẻ: không biết, không biết!
Sau đó, Tô Triệt khống chế thủy kính, khiến cho xác ngoài quả trứng trong kính càng biến càng nhạt, dần dần gần như trong suốt, cho đến khi hiện ra hình Điểu Ngư tổng hợp lại trong đó...
Trác Phong cùng Viện Viện đều là thần sắc trì trệ, vẻn vẹn ba hơi thở sau, trăm miệng một lời hô:
- Côn Bằng!
Tô Triệt âm thầm gật đầu, xem ra, mọi người phán đoán đều là giống nhau, tính chính xác cũng đã rất lớn.
- Quả trứng này, sẽ không phải ở trên tay của ngươi chứ?
Viện Viện động dung nói:
- Nếu có thể ấp nở nó, thuần dưỡng thành Tiên thú, đợi cho nó lớn lên, quả thực chính là tồn tại kinh khủng a!
Tô Triệt lại lắc đầu nói:
- Chỉ là, nó là một cái trứng chết!
- Trứng chết?
Viện Viện sửng sốt một chút, lại hỏi:
- Ngươi xác định nó đã chết rồi?
- Mặc dù không có chết hẳn, cũng là không có dấu hiệu sự sống.
Tô Triệt giải thích nói:
- Nguyên nhân chính là như thế, quả trứng này xuất phát từ bản năng thôn phệ hết thảy sinh mệnh lực quanh mình, là nghĩ muốn cứu sống nó lại. Ta là cho rằng chính là như vậy.
- Cái này là được rồi, cái này chứng minh nó còn chưa có chết!
Viện Viện gật đầu nói:
- Trong truyền thuyết sau khi Côn Bằng biến thân, bởi vì thân hình quá mức khổng lồ, mỗi một lần hô hấp đều phải tiêu hao năng lượng cực lớn. Bởi vậy, nó cần thời thời khắc khắc nuốt trôi hết thảy năng lượng quanh mình để duy trì tiêu hao bản thân. Chỉ cần còn bảo trì loại năng lực này, vậy thì chứng minh, nó còn chưa có chết.
- Nuốt trôi hết thảy năng lượng quanh mình?
Những lời này khiến cho ánh mắt Tô Triệt sáng ngời, vội vàng hỏi:
- Bất luận hình thức năng lượng gì, nó cũng có thể hấp thu tiêu hóa sao?
- Hẳn là như thế.
Viện Viện gật đầu nói:
- Nơi Côn Bằng đi qua, sẽ cấu thành tai nạn thật lớn cho sinh linh thế gian, quả thực có thể nói là nhật nguyệt vô quang, thiên hôn địa ám. Có chút thời khắc, còn sẽ có vô số sinh linh trực tiếp bỏ mạng vì nó. Về sau, thiên đạo muốn lấy đi năng lực thôn phệ của nó, Côn Bằng tự nhiên không phục, cùng rất nhiều Ma Thần đồng dạng mưu toan nghịch thiên. Kết cục đương nhiên là tương đối bi kịch...
Vận mệnh của Viễn Cổ Ma Thần đều là như thế, bởi vì bọn hắn sinh ra trước thiên đạo, quen tự do, quen kiêu ngạo. Tư duy ý thức căn bản không kính sợ thượng thiên giống như sinh linh xuất hiện sau thiên đạo.
Trước có chúng ta, sau mới có thiên, dựa vào cái gì bắt chúng ta phục tùng thiên đạo quản giáo!
Đúng là xuất phát từ loại tư tưởng này, nguyên một đám, tất cả đều gặp phải thiên đạo chế tài.
Tô Triệt cho rằng, thậm chí có khả năng, thiên đạo hoàn toàn không có ý nghĩ hoặc tính toán muốn bọn hắn phục tùng, căn bản không cho bọn hắn cơ hội sám hối và cầu xin tha thứ: được rồi, các ngươi đã vô lễ trước, vậy thì tất cả đều biến mất đi!
Ba ba ba ba...
Viễn Cổ Ma Thần lần lượt vẫn lạc, đơn giản là, thực lực của bọn hắn quá mức cường hãn, thiên đạo cho rằng, những gia hỏa dã tính mười phần này, căn bản không có khả năng ngoan ngoãn nghe lời, chết sớm một chút là tốt nhất.
Thiên đạo đại biểu cho trật tự, nhân tố có thể cấu thành uy hiếp đối với trật tự, nên sớm diệt đi.
Hiện nay, Tô Triệt đại biểu cho thiên đạo vũ trụ khác, ở trên điểm này, đương nhiên là đồng dạng quan điểm.
Lúc này, Trác Phong cũng nói:
- Nếu như nói thế, chỉ cần có thể cung cấp cho nó đủ sinh mệnh lực, là có thể ấp nở nó. Một sinh linh cường hãn như vậy, sớm muộn gì cũng sẽ trở thành một chiến tướng dưới tay ngươi.
- Không sai!
Viện Viện thong thả mà dùng sức gật đầu, thậm chí nheo hai mắt lại, thấp giọng hỏi:
- Chớ không phải là, ngươi đã sớm sinh ra loại tính toán này, mới có thể trắng trợn bán pháp bảo, vô hạn thu mua sinh linh thế giới. Chỉ vì cung cấp cho nó đủ sinh mệnh lực?
Trác Phong nhíu mày, mặc dù không nói gì thêm, nhưng trong lòng phát run: nếu thật như thế, lòng của hắn cũng quá ngoan độc...
- Ngươi nghĩ đi chỗ nào rồi!
Tô Triệt trừng mắt nhìn Viện Viện nói:
- Không nên oan uổng người như vậy được không? Quả trứng này, ta vừa vặn mới bắt đầu nghiên cứu nó, tổng cộng không hơn hai canh giờ, sao có thể ác độc như ngươi nói.
- Vậy ngươi vô hạn thu mua sinh linh thế giới, lại là vì cái gì?
Viện Viện rõ ràng cho thấy không quá tin tưởng.
- Thích tin hay không tùy ngươi!
Tô Triệt đầy bụng oan khuất khoát khoát tay:
- Dù sao, ta tuyệt đối sẽ không vì cho Côn Bằng sống lại, mà cướp đoạt sinh mệnh lực của bất kỳ một người vô tội nào. Hơn nữa, ta căn bản không cần một con Côn Bằng còn sống, tương phản, ta ước gì nó là một Thiên Nhiên Thần Vật!
- Thiên Nhiên Thần Vật?
Viện Viện và Trác Phong yên lặng liếc nhau một cái, hai người có thể đoán được, Tô Triệt không giống như đang nói dối. Còn nữa, nếu ai muốn làm chuyện tàn nhẫn thương thiên hại lý này, đều sẽ lặng yên không một tiếng động vụng trộm mà làm, coi là bí mật lớn nhất che dấu trong tâm, không có khả năng không tâm cơ nói ra như vậy.
Tô Triệt gật đầu nói:
- Đúng vậy, ta cần một kiện Thiên Nhiên Thần Vật có thể hấp thu dung nạp tất cả năng lượng thuộc tính thế gian, lại không sinh ra bài xích hoặc hỗn loạn. Chú ý, phải là một kiện Thiên Nhiên Thần Vật, không cần nó là một vật còn sống.
- Là như thế này...
Trác Phong cùng Viện Viện đều trầm ngâm:
- Côn Bằng còn chưa chết thấu, xem như một Thiên Nhiên Thần Vật sao?
- Không thể giới định phải không?
Tô Triệt cười hỏi:
- Ta chính là nghĩ không ra điểm này, mới có thể thỉnh giáo các ngươi. Đầu tiên, chúng ta có thể xác định, quả trứng này thật chính là trứng Côn Bằng hay không?
- Không sai!
Trác Phong và Viện Viện đều tỏ thái độ.
Tô Triệt tiện đà hỏi:
- Như vậy, nó là tự nhiên dưỡng dục mà thành, hay là Côn Bằng đã từng vẫn lạc kia sinh hạ?
Viện Viện lắc đầu trả lời:
- Loại sự tình này ai có thể biết được, ngoại trừ thượng thiên, hoặc là Côn Bằng chết mất kia, nếu không ai cũng nói không chính xác a.
- Trước đừng nói cái này!
Trác Phong hỏi:
- Tô Triệt, ngươi thật xác định, một Thiên Nhiên Thần Vật, trọng yếu hơn Côn Bằng còn sống sao?
Tô Triệt không chút do dự trả lời:
- Đối với ta mà nói, một trăm Côn Bằng chiến tướng, cũng không bằng thực lực của mình tăng lên.
Trác Phong cùng Viện Viện đều gật đầu, giờ mới hiểu được, những nhu cầu này của hắn, là vì tăng thực lực bản thân lên.
Điều này cũng đúng, thực lực thuộc hạ có mạnh hơn nữa, cũng không trọng yếu bằng thực lực bản thân. Đối với từng Chân Tiên mà nói, nắm quyền lực và tài phú cũng là vì tăng thực lực cá nhân lên. Truy cầu đối với lực lượng, vĩnh viễn không có chừng mực, ngay cả những Tiên Tôn đã lên tới đỉnh phong kia, nguyên một đám cũng đều tìm kiếm biện pháp, làm cho mình có thể lại về phía trước một bước nhỏ, dù là chỉ là cực kỳ cực kỳ nhỏ.
Trong phòng thoáng trầm mặc chốc lát, Viện Viện có phần cẩn thận nói:
- Nói như vậy, ta biết rõ một biện pháp, có khả năng chuyển biến quả trứng Côn Bằng này thành một Thiên Nhiên Thần Vật, chỉ là không biết, nên nói hay không mà thôi…
Không đợi Tô Triệt tỏ thái độ, Trác Phong lại lắc đầu nói ra:
- Không nên nói!
- Làm sao vậy, Trác thúc?
Tô Triệt lập tức không vui, vội vàng hỏi:
- Vì cái gì không thể nói cho ta biết? Chẳng lẽ, loại phương pháp này rất nguy hiểm, ngươi sợ ta tao ngộ bất trắc đúng không?
Trác Phong lắc đầu không nói.
- Thực bị ngươi đoán trúng!
Viện Viện thì vừa cười vừa nói:
- Không phải loại phương pháp này nguy hiểm, mà là chỗ kia cực độ nguy hiểm, ngươi bây giờ, mặc dù có hai người chúng ta bảo vệ. Đi vào trong đó cũng là phải chết không thể nghi ngờ.
- Đó là địa phương nào?
Tô Triệt hiếu kỳ hỏi:
- Mặc dù hiện tại ta không dám đi, nhưng sớm biết phương pháp khả thi, tổng so với ta chẳng có mục tiêu đi tìm tòi bốn phía thì tốt hơn nhiều lắm. Các ngươi không biết, hiện tại ta biết rõ trong Hạo Nguyên thiên thị không có khả năng đụng phải bảo bối như Thiên Nhiên Thần Vật, nhưng mỗi ngày vẫn giống như ma nhập đi dạo khắp nơi.
Trác Phong và Viện Viện không khỏi bật cười, thế mới biết, mỗi ngày hắn chạy tới cửa hàng người khác mò mẫm, cũng không phải là vì học tập kinh doanh chi đạo của người ta, mà là vì cái này...
Sau khi cười xong, Trác Phong mới chậm rãi nói:
- Địa Tiên Vực truyền lưu qua một loại thuyết pháp, nói ở một chỗ trong Vân Tiên Vực, tồn tại một bảo địa tên là Thiên Ý Thần Lô.
- Thiên Ý Thần Lô có công năng tạo hóa không thể tưởng tượng nổi, nghe nói, có thể đem chút hậu thiên chí bảo phù hợp điều kiện, rót vào một tia thuộc tính tiên thiên vô cùng trân quý. Có một tia thuộc tính tiên thiên này, hậu thiên chí bảo liền có thể chuyển hóa thành Thiên Nhiên bảo vật, cũng có thể tính thành Thiên Nhiên Thần Vật mà ngươi chờ mong.
- Đương nhiên, nhân tạo chuyển tự nhiên, trong chuyện này tồn tại xác xuất thành công nhất định, nếu điều kiện bản thân không đủ. Hoặc là thiên ý không vừa mắt ngươi, bảo bối đầu nhập đi vào sẽ hóa thành hư ảo, vốn gốc không về. Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên, bởi vậy xưng là Thiên Ý Thần Lô.
- Thiên Ý Thần Lô...
Nghe đến đó, Tô Triệt âm thầm thán phục:
- Thế gian lại tồn tại bảo địa này, công năng tạo hóa không thể tưởng tượng nổi, cùng không gian chuyển hóa năng lượng của tầng sáu Tiên Ngục có chút xấp xỉ, chỉ có điều, Tạo Hóa Thần Thụ của ta còn không có phát triển đến độ cao này.
Còn nữa, Tô Triệt cho rằng, thế giới Tiên Ngục của mình, giống như không tồn tại khác nhau giữa Tiên thiên cùng Hậu thiên, bởi vì, phương thức hình thành vũ trụ thế giới cực kỳ bất đồng.
Đại Vũ trụ ngoại giới chính là từ khai thiên tích địa hình thành, trước là một mảnh hỗn độn, không thiên không địa, tồn tại lúc đó so với thiên địa càng thêm cổ lão đặc thù.
Tiên Ngục thế giới của mình, hoàn toàn không có thời kỳ hỗn độn, theo từng tầng mở ra, vũ trụ tinh không tự nhiên sinh thành, hơn nữa từng bước mở rộng. Có lẽ, bên trong Tiên Ngục bảo tháp, mình còn không có tiếp xúc đến lĩnh vực sâu hơn, mặt khác cất dấu chút nhân tố Tiên thiên, cũng là có khả năng...
Nghĩ tới đây, Tô Triệt hỏi:
- Như vậy, chỗ Thiên Tứ bảo địa có Thiên Ý Thần Lô kia, sẽ nguy hiểm như thế nào?
Lúc này đổi thành Viện Viện làm ra giải đáp, nàng nói:
- Đầu tiên, không có tu vi Đại La Kim Tiên, căn bản không có tư cách đi vào Vân Tiên Vực, mặc dù thông qua con đường đặc thù nào đó lên tới, cũng sẽ như phàm nhân không thể thích ứng hoàn cảnh tự nhiên của Tiên Giới, nửa bước khó đi, không cách nào sinh tồn.
- Tiếp theo, khu vực của Thiên Ý Thần Lô, bản thân là một tuyệt địa tự nhiên, không có tu vi Tiên Đế, một cái không cẩn thận đi vào, vận khí không tốt mà nói, sẽ phân thân toái cốt, hóa thành hư vô; vận khí tốt mà nói, ha ha...
Viện Viện không khỏi cười nói:
- Vận khí tốt mà nói, sẽ lọt mắt xanh thiên ý, luyện hóa ngươi thành một kiện Tự Nhiên thần vật, vậy thì không nhất định sẽ là cái gì. Có khả năng sẽ biến thành một tảng đá không thể nói chuyện, hay là tự bảo thạch nhiên gì đó…
Tô Triệt âm thầm bĩu môi, trong nội tâm thầm nói: biến thành một tảng đá vĩnh hằng bất hủ, còn không bằng phân thân toái cốt, chuyển thế đầu thai mới thống khoái.
- Còn nữa!
Thanh âm của Viện Viện hơi cao, tính nguy hiểm có quan hệ tới Thiên Ý Thần Lô, vẫn chưa nói xong...
- Còn nữa!
Viện Viện tiếp tục nói:
- Tính nguy hiểm của Thiên Ý Thần Lô tạm không nói đến, khu vực này ở vào lãnh địa tư nhân của Thiên La Thánh Mẫu Tiên Tôn, nếu không có Thánh Mẫu Tiên Tôn đồng ý, ai cũng đừng nghĩ tới gần, cho dù là Tiên Tôn khác muốn lợi dụng Thiên Ý Thần Lô chuyển hóa tự nhiên, cũng phải nói với Thánh Mẫu Tiên Tôn một tiếng mới được...
Trác Phong tiếp lời nói:
- Thiên Ý Thần Lô ở vào độ cao và trình tự mà chúng ta căn bản không tiếp xúc được, phương pháp này đối với chúng ta mà nói, có hay không có đều đồng dạng. Cho nên ta mới cho rằng, chuyện này không nói cũng được.
Tô Triệt không có phản bác gì, chỉ là gật đầu nói:
- Tối thiểu nhất biết rằng có một phương pháp như vậy, mặc dù bây giờ không với tới được, cũng không có cái gì, dù sao chỉ là nghe một chút cũng không có chỗ hỏng gì.
Tuy nói như vậy, Tô Triệt vẫn ghi tạc Thiên Ý Thần Lô ở trong nội tâm, rất nhiều chuyện nhìn như không thể nào, thật sự đi làm, không nhất định là không hề có hi vọng.
Chỉ có điều, Tô Triệt không muốn nói những ý nghĩ này ra làm cho Trác Phong đại thúc lo lắng vô vị mà thôi.
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê