A good book should leave you... slightly exhausted at the end. You live several lives while reading it.

William Styron, interview, Writers at Work, 1958

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 960 + 961: Tầng Sáu Tiên Ngục
ói xong những lời này, Tô Triệt vừa đưa tay hướng nàng yêu cầu:
- Thế nào, đáp án đã nói cho ngươi, đồ vật cầm đến đây đi.
Tuy rằng làm ra động tác này, trong lòng suy nghĩ cũng là: trăm phần trăm, nàng khẳng định sẽ không thực đưa cho chính mình tiên phù kia. Bởi vì, theo như lời của nàng vừa rồi sớm đầu tư cho bản thân, lý do chó má, căn bản nói không thông, tiểu hài tử ba tuổi cũng không tin tưởng.
- Được rồi.
Tuyết Ngọc thoáng do dự một chút, dĩ nhiên gật đầu nói rằng:
- Đã như vậy, vậy liền có thể cho ngươi, thế nhưng, còn có một điều kiện nho nhỏ.
A?
Tô Triệt ngược lại là hơi sửng sốt, vô ý thức mà hỏi thăm:
- Điều kiện gì, ngươi nói đi.
- Ngươi phải phi thường chính thức, đứng đắn hướng về phía ta nói lời cảm tạ, muốn cho ta cảm giác được thành ý của ngươi.
Tuyết Ngọc chính sắc nói rằng.
- Đối với ngươi bày ra thành ý cảm tạ.
Tô Triệt không khỏi cười nói:
- Quá khó khăn! Ngươi hẳn là cũng biết được, cho dù có thành ý, đó cũng là giả tạo, có ý nghĩa sao?
- Ngươi người này, sao lại đáng ghét như vậy...
Tuyết Ngọc hung hăng liếc mắt nhìn hắn, thấp giọng mắng chửi:
- Ta chỉ là cho tìm bậc thang, ngươi hỗn đản này, cần gì phải nói toạc ra như vậy?
- Cái này không phải nói toạc ra.
Tô Triệt sắc mặt nghiêm lại, trầm giọng nói rằng:
- Mà là, ta căn bản không tin, ngươi lại hảo tâm như thế, ta cho rằng, ngươi căn bản là đang đùa giỡn a, không có khả năng thực đem tiên phù đưa cho ta.
- Ngu xuẩn!
Tuyết Ngọc cắn răng, hung hăng mắng một tiếng, sau đó, bá một tiếng, liền từ trong mi tâm triệu ra mai tiên phù kia, ngón tay nhẹ nhàng bấm động, ba một tiếng, trên tiên phù lóe ra một đạo quang mang kỳ dị. Bản thân nàng cũng theo đó kêu lên một tiếng đau đớn, như là phương diện tâm thần gặp phải một chút trùng kích.
Mặc dù nàng không có nói rõ, Tô Triệt cũng là nhìn minh bạch, vừa rồi phen động tác của nàng thẳng thắn lưu loát, dĩ nhiên là...nàng đem mai tiên phù này cùng bản thân có liên hệ chặt chẽ, cứng rắn chặt đứt, cách làm bạo lực như thế, khẳng định sẽ tạo thành một ít tổn thương đối với nguyên thần của nàng.
Ba!
Tuyết Ngọc giơ lên tay ngọc, suýt nữa đem mai tiên phù ôn noãn ngọc nhuận vẫn mang theo hơi ấm cơ thể của nàng ném đến trước mặt Tô Triệt.
May là, bị Tô Triệt tay mắt lanh lẹ, một phát bắt lấy trong lòng bàn tay.
Tiên phù tới tay, Tô Triệt cũng sửng sốt.
Sao lại như vậy?
Điều này sao có thể?
Đồ vật trọng yếu trân quý như vậy, nàng sao có thể cứ tùy tiện như vậy, thực sự đưa cho mình.
Đây vẫn là loại quan hệ đối địch hận thấu xương, bất cộng đái thiên đó sao?
Nàng rốt cuộc là ôm loại tâm tư gì, mới có thể làm ra quyết định quái dị như thế?
Dễ dàng như vậy để bản mạng tiên phù của Tuyết Ngọc bắt được tới tay, Tô Triệt cũng có chút không quá tin tưởng đây là thực, trong lòng suy đoán rằng: không biết nữ nhân này lại đang đùa giỡn trò xiếc gì?
Bất quá, mai tiên phù này vẫn là trước tiên bị Tô Triệt đưa vào trong Tiên Ngục, để lão Hắc đem nó phong bế, không thể cùng thế giới Tiên Ngục bình thường phát sinh tiếp xúc, đồng thời muốn tỉ mỉ phân rõ thật giả, quan trọng hơn là nhất định phải xác định, tiên phù cùng Tuyết Ngọc trong lúc đó còn tồn tại phương diện liên hệ tâm linh hoặc nguyên thần nào hay không.
Trước mặt Tuyết Ngọc cũng là một bộ thần thái sâu xa khó hiểu, vừa cười vừa nói:
- Không cần phải kích động như vậy, ngươi hẳn là rất nhanh sẽ biết được, cái này với ta mà nói, không tính là tổn thất quá lớn.
A?
Tô Triệt có chút không giải thích được, một mai bản mạng tiên phù trân quý cỡ nào, mất đi nó, dĩ nhiên không tính là tổn thất quá lớn.
- Lẽ nào, trong tay nàng còn có càng nhiều tiên phù, căn bản không thèm để ý một cái trong đó, cũng hoặc là...
Tô Triệt trí tuệ từ lâu đã viễn siêu thường nhân, mơ hồ đoán được một ít khả năng.
Quả nhiên, còn không đến mười phút sau, lão Hắc cũng biết được đáp án chân chính.
- Chủ nhân, năng lượng thần thông trong tiên phù đã không còn dư lại bao nhiêu, nếu dùng để thi triển Đại Chuyển Hóa Thuật, phỏng chừng cũng chính là một hai lần nữa, rồi gặp tiêu hao không còn.
Lão Hắc hét lên:
- Nghĩ nửa ngày, đây là một mai tiên phù sắp hỏng, trách không được nàng lại hào phóng như vậy.
- Thì ra là thế.
Tô Triệt cũng là theo đó tỉnh ngộ:
- Tuy nói là một mai tiên phù sắp hỏng, nhưng dù sao cũng là một phần nhân tình, nữ nhân này quả nhiên đánh một bàn tính thật tốt, thế nhưng với ta mà nói, nhiều lắm cũng chỉ là ghi nhớ phần nhân tình này mà thôi, tuyệt đối sẽ không nhớ tình cảm của nàng. Mặc kệ nàng tặng ta loại đồ vật nào, vĩnh viễn cải biến không được loại căm hận của ta đối với nàng.
Nghĩ tới những cái này, Tô Triệt lại là trong lòng hỏi:
- Lão Hắc, mặc dù là một mai linh phù sắp hỏng, đối với chúng ta mà nói, cũng có thể tạo được tác dụng nên có đi sao?
- Có thể!
Lão Hắc trả lời cực kỳ xác định:
- Nói đến, đối với chúng ta mà nói, chỉ là cần hấp thu Đại Chuyển Hóa Thuật thuộc tính thần thông bên trong tiên phù, về phần nó có phải là vật dùng một lần hay không, có phải là sắp hỏng hay không, nhưng thật ra không hề trọng yếu, không có gì khác biệt.
- Cái này tốt.
Tô Triệt trong lòng vui mừng:
- Nói như vậy điều kiện thứ nhất đã thỏa mãn, tầng sáu Tiên Ngục lập tức có thể mở ra?
- Đúng, chủ nhân.
Lão Hắc hắc hắc cười nói:
- Có thể nói, cái này được coi là một lần dễ dàng nhất, so với mở ra tầng thứ nhất cũng phải dễ dàng hơn nhiều lắm.
Mở ra năm tầng Tiên Ngục bảo tháp trước, có thể nói là mỗi một tầng độ khó cũng nhỏ, đều phải để Tô Triệt tiêu hao không ít thời gian cùng khí lực, duy chỉ lúc này đây, điều kiện mở ra vừa mới liệt kê ra, cái này còn không đến hai khắc, cũng toàn bộ thỏa mãn.
- Quả thật là cơ duyên vừa tới, mọi việc thuận lợi.
Tô Triệt trong lòng cảm xúc:
- Có một số việc, thực sự là khó để giải thích.
Đối diện Tuyết Ngọc, đang tỉ mỉ lưu ý thần tình biến hóa của Tô Triệt, lúc này đó là thử hỏi:
- Mai tiên phù kia còn có thể dùng được không?
Bản thân nàng đương nhiên biết rõ, mai tiên phù kia bởi vì sử dụng quá nhiều lần rồi, đã là sắp sửa hỏng mất, đối với Tô Triệt mà nói, còn có hiệu dụng hay không, thật đúng là khó nói chính xác đây.
- Chính ngươi nói đi, còn có thể có bao nhiêu chỗ trọng dụng?
Tô Triệt cố ý toát ra biểu tình rất không hài lòng, đối với nàng bĩu môi nói:
- Dùng một kiện đồ vật sắp hỏng để tặng người, trách không được ngươi lại hào phóng như vậy...
Tuyết Ngọc cũng không có phản bác cái gì, mà là bình tĩnh nói rằng:
- Mai tiên phù này là ta ở ba ngàn năm trước thu hoạch, trong lúc sử dụng đã qua hai mươi lần, cũng từng thay ta hóa giải vài lần cục diện có chút hung hiểm... Tuy nói, năng lượng thần thông của nó gần hao hết rồi, ta đối với nó còn có có tình cảm càng sâu đậm. Dù sao cũng là pháp bảo bản mạng hộ thân của ta mà, nếu thực sự đối với ngươi tác dụng không lớn, ngươi liền trả lại cho ta đi.
- Cố mà dùng đi sao.
Đồ vật tới tay, há có thể trả lại cho nàng, Tô Triệt khoát khoát tay, nhàn nhạt nói rằng:
- Có chút tác dụng, chung quy so với không có mạnh hơn, hiện nay mà nói, trên tay ta xác thực cũng không có thứ nào so với nó càng thích hợp hơn.
Tuyết Ngọc thông tuệ cỡ nào, đương nhiên biết được, Tô Triệt đây là không muốn nợ mình phần nhân tình này, mới cố ý làm thấp đi tác dụng của tiên phù. Bất quá, nàng cũng không có tiếp tục tiếp tục việc này, mà là truyền âm hỏi:
- Thứ ngươi cần, nhất định là Đại Chuyển Hóa Thuật ẩn chứa bên trong tiên phù đúng không? Nói như vậy, ngươi có biện pháp đem loại năng lượng ma hóa này chuyển hóa thành vật chất năng lượng có lợi đối với ngươi, phải không?
- Thông minh như vậy làm gì?
Tô Triệt liếc mắt nhìn nàng, thấp giọng trả lời:
- Nữ nhân quá thông minh, rất khiến người ta chán ghét, có biết không?
Trả lời như vậy, cũng chẳng khác nào đồng ý. Đương nhiên, Tô Triệt trong lòng hiểu rõ, mặc dù chính mình không muốn thừa nhận, một chút sự tình như vậy, lấy trí tuệ của nàng cũng có thể đoán được, tuyệt đối không thể gạt được nữ nhân khôn khéo như quỷ này.
- Mặc kệ nói như thế nào, phần nhân tình này ta sẽ ghi nhớ.
Tô Triệt đột nhiên sắc mặt ngưng lại, ngữ khí trịnh trọng nói rằng:
- Một ngày nào đó, có thể đem ngươi diệt sát, ta sẽ suy nghĩ cho ngươi một lần thống khoái, cũng cho ngươi bảo lưu một lần cơ hội luân hồi chuyển thế làm người.
Luân hồi chuyển thế theo như lời của Tô Triệt, đương nhiên là chỉ luân hồi trong thế giới Tiên Ngục. Không quan tâm nàng luân thế nào, hồi ra sao, vĩnh viễn đều chạy khôngkhỏi chính mình khống chế.
Một địch nhân khó chơi như vậy, quyết không cho phép này ở trong đại vũ trụ thế giới bên ngoài này luân hồi chuyển thế, nói cách khác, sẽ là trảm thảo trừ căn, đem nàng triệt để xóa bỏ, hoặc là tiến nhập Tiên Ngục, hoàn toàn bị nằm dưới khống chế của bản thân, vĩnh viễn không thể có khả năng chuyển mình...
- Tương lai của nàng, chỉ có thể là hai kết cục như thế này!
Tô Triệt trong lòng đã làm ra phán quyết như vậy cho nàng.
Vả lại bất kể nữ nhân này đáng ghét cỡ nào, một người có ý đồ cướp đi Tiên Ngục, đều là tử địch bất cộng đái thiên của chính mình, tuyệt không thể đối với nàng nhân từ.
Nghe được lời này của Tô Triệt, Tuyết Ngọc cũng không nói lời nào, yên lặng quay lại trước kia vị trí kia ngồi xuống, chậm rãi khép lại hai mắt, nhìn không ra tâm tình có ba động nào.
Tô Triệt càng không có hứng thú cùng nàng nói thêm cái gì, lập tức quay lại đến chỗ lúc trước của mình, chuẩn bị mở ra tầng sáu Tiên Ngục.Ba điều kiện đều đã thỏa mãn, tùy thời có thể mở ra tầng sáu Tiên Ngục, tuy nói lúcnày hoàn cảnh vị trí cũng không phải phi thường thích hợp, bất quá, Tô Triệt cho rằngcũng không có trở ngại gì, đồng thời đã sớm dự đoán được, lúc này đây, tốc độ mở rộng củakhông gian Tiên Ngục sẽ so với lần trước nhanh hơn nhiều lắm.
Nguyên nhân là...
- Chủ nhân, lúc này mở ra tầng sáu Tiên Ngục sao?
Lão Hắc theo thói quen lên tiếng hỏi.
- Mở ra!
Theo Tô Triệt ra lệnh một tiếng, tiên phù và Thần Mộc đã sớm chuẩn bị tốt lập tức bị Tiên Ngục bảo tháp thu hút vào để mở ra tầng thứ sáu, đồng thời, một tầng không giantiểu vũ trụ của Tiên Ngục cũng là lập tức bắt đầu lại mở rộng ra.
Hô hô hô...
Quả nhiên không ngoài sở liệu của Tô Triệt, lúc này đây không gian mở rộng, giống như bốn lần trước, tiết tấu cực nhanh, xu thế cường liệt, dự tính sẽ ở trong một thời thần kết thúc.
Lần trước, khi mở ra tầng năm của Tiên Ngục, một tầng không gian Tiên Ngục mở rộng phải cố kỵ đến mấy trăm triệu sinh linh của Khải Nguyên Tinh, không muốn dọa bọn họ, tiết tấu mở rộng mới có thể tận khả năng chậm lại, cả quá trình duy trì liên tục ba ngày.
Thế nhưng lúc này đây, Tiên Ngục một tầng đã trở thành hình thái vũ trụ, tinh không vũ trụ rộng lớn vô biên xuất hiện biến hóa, cũng không đối với tòa tinh cầu nào đó sản sinh quấy rầy quá lớn, nhiều lắm cũng chính là triều tịch và khí hậu trên Khải Nguyên Tinh có chút biến hóa, nhưng ở dưới Tô Triệt và lão Hắc hai chúa tể Tiên Ngục này khống chế, cũng không có khả năng xuất hiện bất cứ thiên tai gì...
Còn không đến một thời thần, tầng một không gian tiểu vũ trụ của Tiên Ngục cũng hoàn thành. Lúc này đây mở rộng dường như Tô Triệt lão Hắc lão Hắc dự đoán trước, không gian vũ trụ quả nhiên mở rộng hơn hai trăm lần, xuất hiện tổng cộng hơn hai vạn khỏa Nguyên Thủy Tinh thích hợp sinh linh sinh sôi nảy nở, mỗi một tinh cầu đều cùng Khải Nguyên Tinh thể tích không sai biệt lắm.
- Hơn hai vạn tinh cầu!
Tô Triệt thân là chủ nhân Tiên Ngục, thân là một chúa tể nắm giữ hơn hai vạn tinh cầu, trong lòng phần cảm giác thỏa mãn và thành tựu đó tự nhiên là khó có thể nói nên lời.
Mặc dù, trừ Khải Nguyên Tinh, những tinh cầu khác đều vẫn là trạng thái cực kỳ hoang vu, không chỉ khuyết thiếu sinh cơ, cũng không có thiên nhiên hình thành thiên tài địa bảo, nhưng chúng đại biểu cho thế giới Tiên Ngục tương lai không thể hạn lượng...
- Đáng tiếc a, đủ loại thiên tài địa bảo, đó là cần thời gian tích lũy và lắng đọng mới có thể tự nhiên sinh thành, hiện tại sao...
Lão Hắc trong giọng nói tràn đầy cảm khái nói:
- Chúng ta như là thổ tài chủ hai tay trống trơn, trừ phiến thổ địa hoang vắng mênh mông bát ngát này ra, không còn tài phú nào khác có thể lấy ra được.
- Thổ địa chính là tài phú lớn nhất.
Tô Triệt trong lòng cười nói:
- Chỉ cần nắm giữ thổ địa, ngươi có thể nghĩ đến bất cứ thứ gì cũng có thể ở trên đó chậm rãi sinh thành, thân là người sáng tạo ra vũ trụ này, chút kiên trì đó, chúng ta phải có.
- Huống hồ ta cho rằng, đến trình độ nhất định, chúng ta sẽ đối với không gian vũ trụ của chính mình nắm giữ càng thêm toàn diện. Nói không chừng, muốn những tinh cầu này biến thành hình dạng như thế nào, chỉ cần một ý niệm có thể trong nháy mắt thực hiện đây.
Tô Triệt cho rằng, loại suy nghĩ này của mình cũng không khoa trương, thân là người sáng tạo vũ trụ thế giới này, cũng chính là tạo vật chi chủ, nên có đủ năng lực này mới đúng.
Ta hi vọng thế giới này xuất hiện loại sinh linh nào, hoặc là loại vật chất nào, nó nên lập tức sinh thành, lúc này mới chân chính gọi là tạo vật chi chủ.
Chỉ là giai đoạn hiện nay còn không có đủ năng lực này mà thôi.
Tầng một Tiên Ngục xuất hiện hơn hai vạn tòa tinh cầu, bất quá, chỉ có một Khải Nguyên Tinh toả sáng sinh cơ bừng bừng, tinh cầu khác vẫn là chốn hoang vu chưa được khai phá, đại lượng đại lượng sinh mệnh.
Tô Triệt biết, mặc dù chính mình không đi quản chúng, mỗi một tinh cầu thích hợp cho sinh linh sinh sôi nảy nở, đều sẽ từ một sinh vật nguyên thủy nhất, nhỏ bé nhất, chậm rãi diễn hóa, chậm rãi tiến hóa, một ngày nào đó, sẽ gặp phải đại lượng Cao Cấp trí tuệ sinh vật.
Chỉ bất quá, cái này cần một quá trình tiến hóa vài tỷ năm, thậm chí là vài chục tỷ năm. Loại sự tình này cấp bách không được, hiện nay mà nói chỉ có thể tạm thời vẫn duy trì trạng thái này.
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê