Books are a refuge, a sort of cloistral refuge, from the vulgarities of the actual world.

Walter Pater

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 517-518: Sát Khí Bên Trong
ếu như chất lượng không đủ, nếu như dùng để chịu tải thực nguyên quá mức cao cấp, sẽ ăn mòn chân nuyên, kinh mạch và đan điền trong cơ thể sẽ ăn mòn dần dần, trở thành phế nhân.
Như vậy, trải qua một phen cường hóa vừa rồi, thể chất hiện tại của Tô Triệt đã có đủ điều kiện có thể chịu tải chân nguyên cao cấp, chỉ cần tu luyện ra số thực nguyên đủ nhiều nữa, có thể dẫn tới sự biến đổi về chất của chân nguyên, có thể dễ dàng tấn chức lên Kim Đan hậu kỳ, thậm chí là cảnh giới Kim Đan hậu kỳ đại viên mãn.
Lọ đã chuẩn bị tốt, bây giờ chỉ cần cung cấp đủ năng lượng mà thôi. Nói cách khác, trước giai đoạn Ngưng Anh, thời gian tu luyện của Tô Triệt chí ít cũng được rút ngắn hai phần ba thời gian.
- Vốn tưởng rằng tấn chức lên Kim Đan hậu kỳ không có thời gian năm năm căn bản không có khả năng, hiện tại xem ra, một năm rưỡi cũng đã đủ rồi...
Tô Triệt âm thầm mừng rỡ:
- Nói như vậy, thời gian tấn chức Kim Đan hậu kỳ vừa kịp thời gian phó ước cùng Thiên Âm.
Lão Hắc cười ha hả nói:
- Chủ nhân, ngươi còn đang muốn để Thiên Âm trở thành quân tốt sao? Ta cho rằng, Thiên Âm đối với người không có ác ý, cũng không có khả năng hại người.
- Ta cũng cho rằng nàng đối với ta không có ác ý. Nếu tồn tại ác ý, nàng hẳn đã sớm hạ thủ đối với ta rồi. Thế nhưng...
Tô Triệt lại nói:
- Ta có một loại cảm giác, hai năm sau lúc gặp lại nàng khẳng định sẽ phát sinh một đại sự, nếu như không đủ thực lực, ta sẽ phi thường khổ sở.
- Ồ?
Lão Hắc lên tiếng, đối với trực giác của Tô Triệt hắn cũng cực kỳ tin tưởng.
Tô Triệt tiếp tục nội thị, đồng thời thì thào tự nói:
- Ngoại trừ thân thể được cường hóa, dường như còn có thứ gì đó thay đổi, thế nhưng ta lại không rõ đó là thứ gì.
Nghe thấy câu nói này của Tô Triệt, khỏa trái tim kia truyền đến một trận ba động tinh thần. Tô Triệt thoáng sửng sốt, nhất thời đại hỷ.
- Năng lực tái sinh?
Bá!
Tô Triệt lấy ra phi kiếm bảo khí, thoáng do dự một chút, rồi lập tức lựa chọn tin tưởng nó. Vì vậy hắn cắn răng một cái, vận chân nguyên, xích một cái, nâng bảo khí tự chặt cánh tay mình.
- Chủ nhân! Người làm gì vậy?
Lão Hắc bị hành động tự hại mình của Tô Triệt làm quýnh lên, thế nhưng, ngay sau đó hắn liền nhìn thấy một màn kinh ngạc không gì sánh được.
Tô Triệt tự đoạn ngón trái mình, nhìn như lỗ mãng, kỳ thực cũng không có gì đáng ngại.
Trong Tu Chân Giới có vài loại linh đan diệu dược có thể tái sinh, có thể làm những bộ phận bị cắt đứt sinh trưởng trở lại, chỉ bất quá, căn cứ vào tu vi cao thấp của người tu tiên, mà có quá trình sinh trưởng nhất định.
Nhưng Tô Triệt hình như không cần phiền phức như vậy, ngón tay vừa mới rơi xuống mặt đất, miệng vết thương tức thì nhúc nhích, trong nháy mắt, có một giẻo xương ngón tay đỏ như máu thành hình, sau đó, da thịt tái sinh bắt đầu xuất hiện, bao trùm lên nó...
Trong vài lần hô hấp, một ngón tay hoàn toàn mới xuất hiện, ngay cả một cọng lông nhỏ trên ngón tay cũng không thiếu, so với ngón tay vừa rơi xuống mặt đất không có gì khác nhau.
Tô Triệt hoạt động ngón tay cảm nhận một chút, không hề có dị dạng, linh hoạt giống như ngón tay ban đầu.
- Năng lực tái sinh?
Lão Hắc sợ hãi than:
- Chủ nhân, năng lực này quá mạnh mẽ a, từ sau này, cho dù là cái chết cũng không làm khó được chủ nhân sao?
- Vì sao lại có khả năng đó a?
Trong lòng Tô Triệt cười nói:
- Đây chỉ là một loại năng lực tự lành tương đối cường hãn mà thôi, rất nhiều Yêu tu đều có năng lực tái sinh trời sinh. Chỉ là, trên thực tế, nếu như mục tiêu bị tổn hại là trái tim và đầu, thì vẫn có thể chết đi: Kim Đan, Nguyên Anh hoặc Nguyên Thần đã bị thương nặng, nếu như bị như vậy chỉ sợ còn có thể bị phế bỏ. Không nói tới thế gian, cho dù Chân Tiên trên Tiên Giới, cũng tồn tại bất tử chi thân chân chính, tùy thời đều có khả năng bị giết chết.
Truyền rằng, thân thể Tiên nhân mặc dù bị đánh thành những mẩu vụn, thế nhưng trong nháy mắt có thể ngưng tụ ra thân thể hoàn toàn mới, thế nhưng, đây chỉ là bất tử chi thân tương đối mà thôi. Trong Tiên giới, Tiên nhân trong khi chiến đấu, có rất nhiều loại phương pháp có thể triệt để diệt sát đối phương.
Tô Triệt cho rằng, năng lực tái sinh bản thân hắn vừa mới thu được, kỳ thực chính là năng lực tự lành tăng mạnh mà thôi, lúc thụ thương, tốc độ khôi phục của hắn so với trước đây tăng gấp trăm lần, thậm chí ngàn lần. Chỉ là, cái này cần phải tiêu hao một số khí huyết cùng sinh mệnh lực.
Cũng may, thứ bản thân hắn không thiếu nhất chính là khí huyết và sinh mệnh lực, điều này có nghĩa là, năng lực sinh tồn của hắn so với Nguyên Anh tu sĩ cường hãn hơn nhiều lần. Ví dụ như, đồng thời cùng là một loại thương thế, Thái Võ là Nguyên Anh sơ kỳ, cần một tháng mới có thể khỏi hẳn, nếu đổi lại là chính hắn chỉ cần một buổi là có thể sinh long hoạt hổ ngay.
- Loại năng lực này đối với ta mà nói, chỗ tốt khẳng định vô cùng nhiều.
Trong lòng Tô Triệt thầm nghĩ:
- Tối thiểu, khi ta phóng thích Phá Diệt quyền, không cần phải chịu khổ như vậy nữa. Trong nháy mắt đánh ra mấy trăm quyền, phỏng chừng cũng không thành vấn đề.
- Đa tạ..
Tô Triệt hướng về phía khỏa trái tim thật lớn kia khom người thi lễ, chân thành nói lời cảm tạ.
Khỏa trái tim này huy vũ huyến quản to như cành cây, nhẹ nhàng đụng vào cánh tay Tô Triệt, dường như muốn nói rằng, không cần phải khách khí.
Sau đó, không cần Tô Triệt chủ động đưa ra yêu cầu.
Sưu!
Một đạo hồng quang bắn ra, trong vòng mấy tức, Tô Triệt thông qua nội thị liền nhìn thấy bên trong cơ thể hắn lại có một giọt máu thần bí, thể tích so với giọt máu trước đây lớn hơn, chí ít cũng gấp năm lần, hay nói cách khác, nó lại cho hắn năm giọt máu.
Tô Triệt lại một lần nữa nói lời cảm tạ, hắn cũng quyết định, sau khi rời khỏi Phong Lôi tuyệt địa sẽ trở lại sư môn.
Đang muốn nói lời từ biệt với nó, thế nhưng, khỏa trái tim này lại liên tiếp truyền đến những hình ảnh, Tô Triệt thấy, bên trong sơn cốc bên ngoài Phong Lôi tuyệt địa, Chưởng giáo chí tôn, cùng bốn vị sư tổ đang cùng đám người Thái Hư kịch liệt giao chiến.
Huyệt động này cách mặt đất gần mấy vạn trượng, dựa vào năng lực cảm ứng của Tô Triệt, cho dù trên mặt đất cho bị xới tung lên hắn cũng không cảm giác được. Thế nhưng khỏa trái tim thật lớn này hẳn là chủ nhân toàn bộ Hoang Thần Cốc, nó có thể thấy rõ những điều này, thật ra cũng chẳng có gì lạ.
- Năm vị sư tổ đều tới?
Tô Triệt trong lòng nghi hoặc:
- Bọn họ hẳn là biết, ta có thể thông qua địa đạo Ma Giới dưới lòng đất trở về tông môn, chỉ cần vào Phong Lôi tuyệt địa sẽ không có bất cứ nguy hiểm gì, vì sao bọn họ lại tới đây tranh chấp cùng đám người Thái Hư cơ chứ?
Nghi vấn như vậy vừa mới xuất hiện, chính bản thân hắn cũng nghĩ ra đáp án:
- Mấy người sư tổ hẳn là tới đây thay ta xuất đầu!
Tô Triệt suy nghĩ một lát, cũng quyết định, hắn nói với khỏa trái tim thật lớn kia:
- Ta phải rời khỏi đây rồi, hi vọng lần sau gặp ngươi vẫn khỏe như vậy.
Khỏa trái tim kia huy vũ huyết quản, giống như phất tay nói lời từ biệt.
- Lúc này, ta lại không muốn ngầm rời đi.
Tô Triệt chỉ vào phía trên, nói:
- Ta phải rời đi bằng mặt trên.
Ý của Tô Triệt chính là muốn bản thân mình bay lên, độ sâu năm vạn trượng không tính là cái gì, chỉ cần thời gian hơn mười tức cũng có thể phi lên rồi.
Không nghĩ tới, khỏa trái tim thật lớn này lần thứ hai bắn ra hồng quang, Tô Triệt chỉ cảm thấy trước mắt hoa lên, mở mắt ra nhìn lần nữa thì đã nhìn thấy bản thân mình đã ở trên mặt đất Phong Lôi tuyệt địa, cự ly cách cửa vào chỉ có mấy trăm trượng mà thôi.
- Nó còn có năng lực truyền tống cường đại, đây chính là một loại thần thông sao? Hay là đại đạo thuật càng cao cấp hơn?
- Viễn cổ Ma Thần, có người từng nói đó chính là sinh linh cường đại trên cả Chân Tiên trên Tiên Giới, năng lực bọn họ nắm giữ, chí ít cũng là đại đạo thuật a? Một ngày kia, nếu như ta được truyền thừa tất cả những năng lực này, vậy thì...
Trong lòng Tô Triệt âm thầm sợ hãi than, đồng thời, đối với tương lai của mình lại tràn đầy chờ mong.
Chỉ là, lúc này không có thời gian suy nghĩ về những thứ này, bên ngoài tuyệt địa, Chưởng giáo chí tôn cùng các sư tổ chiến đấu đang tiến vào giai đoạn gay cấn, hẳn là lập tức sẽ phân ra thắng bại.
- Nên qua giúp mọi người một chút. Trong khu vực Phong Lôi tuyệt địa này, sức chiến đấu của ta mới là mạnh nhất!
Tô Triệt cũng không phải là cuồng vọng tự đại, thử hỏi, trong Tu Chân giới này, có ai có thể bằng vào năng lực của bản thân, khiến cho Thái Hư, Huyễn Ma, Huyết Thần, ba vị chưởng môn cùng với bốn đại Nguyên Anh trưởng lão đồng thời đại bại?
Đánh cho bọn họ chạy trối chết, thậm chí còn bắt sống một người tại chỗ.
Ngoại trừ Tô Triệt, dường như không có ai có thể làm ra loại sự tình bậc này.
Trong sơn cốc, Chưởng giáo chí tôn điều khiển một kiện bảo khí hình pháp xuất, phóng ra đạo khí kình, huyễn hóa ra nghìn vạn pháp tướng, có thiên long xoay quanh, có phật đà trợn mắt, có cự hổ tấn công, có phượng hoàng giương cánh, đây chính là trấn phái chi bảo, trung phẩm đạo khí "Vạn Tương Thiên Luân", tụ tập hai đại công năng là kiềm chế và công kích cho bản thân. Lúc này, nó lợi dụng nghìn vạn pháp tương, triệt để chế trụ THái Ất Du Long Kiếm trong tay Thái Hư, khiến cho Thái Hư không thể đi viện trợ những người khác.
Cách đó không xa, Thanh Huyền đại trưởng lão cầm trong tay một bút lông màu vàng kim dài hai xích, đang cùng thủ tịch đại trưởng lão của Thái Ất Môn - Thái Hạo tranh đấu.
Chiếc bút lông màu vàng kim trong tay Thanh Huyền chính là một kiện bảo khí trấn phái chi bảo khác của Thiên Huyền Tông, hạ phẩm đạo khí "Chúng Sinh Diệu Hóa Bút", đầu bút lông kia có khả năng vừa nhu vừa cương, lúc nhu có thể vô cùng mềm mại đến thần kỳ, lúc cương cũng có thể sắc bén vô cùng, không có gì không phá nổi.
Sưu! Sưu! Sưu!
Vừa nói tới cương thì đầu bút lông xuất ra kình khí bén nhọn, khiến cho không khí bốn phía đều bị cắt đứt, không hề nghi ngờ, cây bút lông này có uy năng cường đại có thể cắt không gian.
Trong tay Thái Hạo không có đạo khí đồng cấp để chống lại, cho nên chỉ có thể dùng hết khả năng né tránh hoặc chống đối, trong lòng hắn hiện tại đã âm thầm hối hận: lúc xuất môn không mang theo kiện đạo khí trên người, đây chính là quyết định thất sách cực đại a...
Bên kia, Nghiễm Thú, Mộc Dạ và Tử Tiêu, ba người đang cùng Huyễn Ma giáo chủ, Thánh giáo chủ Huyết Thần Giáo cùng ba vị Nguyên Anh tu sĩ khác dây dưa một chỗ. Tám người này, dường như cũng không có ý đem hết toàn lực, dường như chỉ có ý ứng phó qua loa mà thôi.
Đây chính là bởi vì, Huyễn Ma giáo chủ và Thánh Giáo chủ Huyết Thần Giáo đã nhìn ra năm đại Nguyên Anh của Thiên Huyền Tông chủ yếu nhằm vào Thái Ất Môn, cho nên cũng không có ý tứ liều mạng.
Những Nguyên Anh lão tổ sống được cho tới bây giờ đều vô cùng tinh tế, nếu đã như vậy thì cũng không cần phải liều mạng với đối phương. Cục diện lưỡng bại câu thương ai cũng không nguyện ý thấy, vì vậy, cho nên bọn hắn mới để cho mấy lão gia hỏa Thiên Huyền Tông này phát tiết một phen thay cho Đại đệ tử Thiên Vũ. Kết quả này, nhất định là cũng không giải quyết được gì...
Phải nói rằng, các nàng chỉ đoán đúng phân nửa, mục đích cuối cùng của năm đại Nguyên Anh Thiên Huyền Tông chính là tạo ra cơ hội liên hợp xuất kích, lấy phương thức sấm chớp đánh lén diệt sát Thái Hạo tại chỗ.
Bất quá, bọn họ ẩn giấu rất sâu, tạm thời còn chưa lộ ra. Kế liên thành ẩn giấu sâu đến nỗi Thái Hư chưởng môn cũng không nhận thấy Thiên Huyền ngũ lão ẩn giấu sát khí, thậm chí cũng không lường trước được, bọn họ thực sự dám làm như vậy.
Dù sao, giết chết một vị Nguyên Anh lão tổ của Siêu cấp môn phái, hậu quả nghiêm trọng, mối họa vô cùng, trên cơ bản không có người của môn phái nào có can đảm dẫn đầu làm ra thù hận bực này. Giống như trận trước, Thiên Huyền Tông rõ ràng bắt đuọc Thần Húc của Linh Dược Sơn, Vạn Quỷ Tông sửng sốt, tùy thời đều có thể giết chết bọn họ, thế nhưng cuối cùng lại thả ra.
Vì vậy hôm nay, Thái Hư chưởng môn cũng tưởng như vậy, hắn đang cho rằng, mục đích chủ yếu của Thiên Huyền ngũ lão chỉ là đánh đuổi bọn họ ra khỏi sơn cốc, cứu Thiên Vũ từ trong Phong Lôi tuyệt địa ra.
- Thiên Huyền chưởng môn, làm như vậy không hề có ý nghĩa.
Thái Hư chưởng môn thôi động Thái Ất Du Long Kiếm, bắn ra kiếm khí, cắn nát nghìn vạn pháp tượng trước mắt, nói:
- Ta thừa nhận, quyền sở hữu Cự Phú đã được xác định, đã là vật của Thiên Huyền Tông các ngươi. Thế nhưng hiện tại còn chưa xác nhận sinh tử của Thái Võ, ta tuyệt đối sẽ không rời khỏi đây. Biện pháp duy nhất giải quyết trận phân tranh này chính là gọi Thiên Vũ từ bên trong ra, nói rõ cho chúng ta biết...
Lời còn chưa dứt, thần sắc của hắn liền biến đổi.
Cách đó không xa, Thái Hạo trong một lúc sơ sẩy, rút cuộc đã tạo cơ hội cho Thanh Huyền đại trưởng lão, bút viết như du long, sưu sưu hai tiếng viết ra một chữ "Thấu", ý nghĩa chính là thấu vào bên trong hộ thân kình khí của Thái Hạo.
Chữ "Thấu" này chính là một loại thần thông uy năng - Thấu Tự Quyết, lẽ ra, đối với loại công kích như thế này, Thái Hạo hẳn nên phải né tránh mà không nên ngạnh kháng mới đúng. Thế nhưng, vừa mới nghe được Thái Hư chưởng môn đề cập tới sinh tử của Thái Võ, hắn đột nhiên sinh ra một loại cảm ứng cực kỳ rõ ràng, Thái Võ đã mất. Thái Võ đã không ở nhân thế, không có khả năng gặp lại hắn nữa.
Thái Hạo và Thái Võ, ba trăm năm trước từng có một đoạn tình cảm thầy trò, lại có một trăm năm tình nghĩa sư huynh đệ, đối với sinh tử an nguy của Thái Võ, hắn mới chính là kẻ quan tâm nhất.
Cảm ứng mạnh mẽ trong nháy mắt này, khiến cho trong lòng hắn vốn có một tia hi vọng cũng triệt để tan biến, dưới sự ảnh hưởng đó, cho nên mới có phút sơ sẩy này, bị Thanh Huyền đại trưởng lão cực kỳ nhạy bén bắt được cơ hội.
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê