"True self is non-self, the awareness that the self is made only of non-self elements. There's no separation between self and other, and everything is interconnected. Once you are aware of that you are no longer caught in the idea that you are a separate entity.",

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 332-333: Huyết Ngọc Chi Cốt
im Trùng cùng Triệt nhi có cừu oán sao, vì sao phải như vậy? Hoặc là gia hỏa nam không ra nam, nữ không ra nữ này, tâm lý đã biến thái?
Huyền Cơ Tôn Giả đã âm thầm tức giận.
Đối với giới tính chân thật của Kim Trùng, trong Thiên Huyền Tông cũng chỉ có Tôn Giả của Thập đại chính phong mới chân chính biết được.
Két! Két! Két...
Trên khán đài, Tô Triệt dùng chân nguyên khí kình chống đỡ cho xương cốt gãy vụn, cách làm này nhất định là kịch liệt đau nhức, bất quá, Tô Triệt đã sớm thành thói quen khổ tu, đối với chút đau đớn ấy có thể không thèm để ý chút nào.
Vừa rồi, có một mảnh cốt đâm vào trái tim, vừa vặn đâm trúng tả một giọt máu huyết thần bí trong tâm thất trái kia. Cũng chính là ở Hoang Thần Cốc, trong Phong Lôi tuyệt địa, một trái tim cự đại chôn sâu dưới lòng đất kia thưởng cho Tô Triệt một giọt máu huyết.
Ngày đó, trái tim cự đại này thưởng cho Tô Triệt cùng con Hoang Thần Thử kia một giọt huyết thần bí.
Giọt máu thuộc về Tô Triệt kia, một mực ẩn núp ở trong tâm thất trái, mà con Hoang Thần Thử kia, lại ngủ say ở trong Tiên Ngục, đã mấy tháng rồi, một mực chưa từng tỉnh lại. Không hề nghi ngờ, con chuột này đang ở vào quá trình cường hóa huyết thống và thực lực tấn chức.
Đợi một ngày nó tình lại, không biết sẽ biến thành bộ dáng nào.
Chuyện tình con chuột này ngày sau hãy nói, giờ phút này, giọt huyết thần bí trôi nổi ở trong trái tim kia, đã có động tĩnh!
Bùm! Bùm! Bùm! Bùm...
Giọt máu thần bí này bị một ít xương cốt đâm trúng, phảng phất như bị xúc động, lập tức bắt đầu nhảy lên, thuận theo tần suất tim đập của Tô Triệt, thình thịch bùm, một cổ lực lượng bắt đầu nhúc nhích.
Hình thái của nó cũng sản sinh biến hóa, giống như là một trái tim nho nhỏ trong trái tim lớn, không còn đơn thuần là một giọt huyết nữa.
Két! Két! Két! Két...
Cốt cách toàn thân củaTô Triệt cũng bắt đầu rung động, giống như là đốt một chuỗi pháo bên trong thân thể, thanh âm vang dội đến cực điểm, bên khán đài kia đều có thể nghe được rõ ràng.
Kim Trùng ở đối diện nhíu mày, đương nhiên đoán không ra Tô Triệt đang làm cái quỷ gì.
Không riêng gì Kim Trùng đoán không ra, ngay cả năm vị Nguyên Anh Lão tổ cũng không biết trên người Tô Triệt đã xảy ra loại chuyện nào, thần thức của Nguyên Anh kỳ lại không có cách nào thẩm thấu vào trong thân thể của hắn, bị một loại lực lượng kỳ dị cách trở ở bên ngoài.
- Bí mật của tiểu tử này thật sự là không ít, đào đến đào đi, vậy mà vẫn chưa đào ra hết!
Năm vị Lão tổ đều là cảm xúc rất sâu.
Nói thật, giờ khắc này, ngay cả Tô Triệt cũng không biết, giọt máu thần bí này sẽ làm ra loại biến hóa nào. Đối với lần biến hóa này, Tô Triệt cảm thấy xương ngực vừa mới vỡ vụn thành nhiều đoàn, đã hoàn hảo như lúc ban đầu.
Không riêng gì xương ngực, mặt ngoài của tất cả cốt cách toàn thân, đều bò đầy hồng tuyến dày đặc, hơn nữa là càng ngày càng nhiều, càng ngày càng mật, giống như có vô số bàn tay nhỏ bé phi tốc bện từng kiện từng kiện quần áo huyết hồng, mặc lên cho mỗi một khối cốt cách một bộ áo khoác.
Đúng là loại biến hóa này, làm cho cốt cách toàn thân Tô Triệt phát ra tiếng nổ vang bạo liệt, chỉ mấy hơi thời gian, thông qua tinh thần nội thị là có thể chứng kiến, tất cả xương cốt đều biến thành huyết hồng mà không phải bạch cốt nguyên bản.
Pằng!
Tô Triệt nâng tay phải lên, quyền tùy tiện nắm chặt, một ít không gian phụ cận nắm tay lại sinh ra chấn động, không khí trong suốt xuất hiện vặn vẹo rõ ràng, lại có chút đạo đạo hắc tuyến, phảng phất cả không gian đều kéo ra vết nứt.
- Lực đạo lớn hơn trước, xương cũng cứng hơn trước...
Tô Triệt nhìn quả đấm của mình, thì thào nói nhỏ:
- Một mực ao ước Đại Băng thần quyền của Ngọc Thanh sư huynh, rốt cục, ta cũng có quyền thuật thuộc về mình, gọi nó như thế nào mới tốt đây?
Kim Trùng ở đối diện đã cảm thấy, trên người Tô Triệt tản ra một loại lực lượng cực kỳ quỷ dị, cực kỳ khủng bố.
Loại lực lượng này, lộ ra một cảm giác hủy diệt cực đoan, phá hư cực đoan, giống như là một khí tức không nên tồn tại ở trên thế giới này, làm cho bản năng người ta sợ hãi và bài xích.
Hơn nữa, lại làm cho người ta cảm giác thâm trầm nghiêm trọng, phảng phất đến từ Viễn cổ Hồng hoang...
- Đây là loại lực lượng nào?
Năm vị Nguyên Anh Lão tổ cũng bỗng nhiên biến sắc.
- Chẳng lẽ, hắn lại vừa mới thức tỉnh một loại năng lực nào khác sao?
Đại trưởng lão Thanh Huyền nhìn bốn vị sư đệ truyền âm nói ra.
- Hẳn là vậy.
Chưởng Giáo Chí Tôn trầm ngâm nói:
- Loại lực lượng này, không giống như là công pháp nào đó của Tu Chân Giới có thể tu luyện ra, không có thuộc tính Ngũ Hành, mà giống như là Bổn nguyên chi lực nguyên thủy nhất...
- Viễn cổ Ma Thần, Thiên phú bổn nguyên!
Thần sắc Mộc Dạ Thái thượng trưởng lão lập tức kích động tiếp lời nói ra.
- Chẳng lẽ, Tô Triệt là một vị Cổ Thần chuyển thế trọng sinh?
Quảng Thú Thái thượng trưởng lão ở bên cạnh nói:
- Nếu không, hắn có thể nào một mà tiếp một, không ngừng thức tỉnh năng lực thiên phú?
- Ta cũng đã sớm nói, hắn là một đại nhân vật chuyển thế.
Tử Tiêu lười biếng nói:
- Trừ điều này ra, không có những giải thích hợp lý khác.
- Bị ngươi đoán trúng mà thôi.
Thanh Huyền Đại trưởng lão khẽ nói.
Thanh Huyền Đại trưởng lão rất thích nhằm vào Tử Tiêu, cũng không phải phản cảm hắn, mà là một loại biểu đạt tình cảm. Hơn hai trăm năm trước, chính là Thanh Huyền Đại trưởng lão mang Tử Tiêu còn trong tã lót vào Thiên Huyền Tông. Từ khí bắt đầu có linh trí, tiểu Tử Tiêu đều là nghịch ngợm gây sự trên đầu Thanh Huyền. Thoáng chớp mắt hai người đã là quan hệ sư huynh đệ....
Viễn cổ Ma Thần theo như lời của vài vị Nguyên Anh Lão tổ, cũng không phải là chút ít Ma Thần có ma diễm ngập trời trong Tu Chân Giới kia, mà là lúc Thiên địa mới thành lập, thì đản sinh ra một ít Thượng cổ đại năng.
Bọn họ căn bản không cần tu luyện, trời sinh liền có đủ uy năng nghiêng trời lệch đất, cùng Tổ Vu Vu tộc thuộc về nhân vật cường hãn cùng một thời kỳ. Thậm chí có thể nói, thế gian vạn vật hiện nay, đều là Viễn cổ Ma Thần phân biệt chế tạo nên.
Về sau, bởi vì một ít nguyên nhân cực kỳ phức tạp có quan hệ tới thiên đạo, Viễn cổ Ma Thần vẫn lạc từng người một, dần dần biến mất khỏi sân khấu lịch sử. Đương nhiên cũng có một chút thuyết pháp, nói bọn họ không có khả năng diệt vong chính thức, chỉ có điều chuyển đổi một thân phận khác, tiếp tục tồn tại ở trong thiên địa này...
Tu Chân Giới Hoang Thần Cốc, nghe nói chính là mộ địa của một vị Viễn cổ Ma Thần nào đó, mới có Thiên Phạt chi lực vĩnh hằng trấn áp, phòng ngừa hắn chết đi sống lại, phá hư cân đối và ổn định của thế gian.
- Làm ra vẻ mê hoặc người!
Giờ phút này, bởi vì trong đáy lòng Kim Trùng bay lên một cảm giác sợ hãi bản năng, cảm thấy tức giận không hiểu, đồng tử màu vàng lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Tô Triệt, cố ý dùng ngữ khí khinh thường nói ra:
- Có bản lãnh gì, ta cũng có thể cho ngươi cơ hội thi triển ra, cho ngươi thua tâm phục khẩu phục.
- Chính ta cũng không rõ ràng lắm, đây là loại lực lượng nào, ngươi kiểm tra giúp ta một chút?
Tô Triệt bĩu môi cười nói:
- Hơn nữa, ta còn chưa có đặt tên cho nó…
Lời còn chưa dứt, một quyền đánh ra.
Giữa hai người, cách xa nhau hơn bốn mươi trượng, Tô Triệt tại chỗ vung quyền, cánh tay của hắn có dài hơn nữa, cũng không có thể với tới Kim Trùng.
Nhưng thần sắc của Kim Trùng lại biến đổi, bản thể biến mất vô tung, một đạo kiếm khí nhân hình thẳng tắp lao ra...
Trùng kích vào không đến mười trượng, phốc một tiếng, kiếm khí hình người hóa thành hư không.
Giống như là vô số bọt xà phòng, bị người vô tình đâm phá, trong nháy mắt tiêu tán.
Lập tức, thân ảnh của Kim Trùng từ một vị trí khác hiện ra, nhưng không phải chủ động lộ thân hình ra, mà là bị lực lượng nào đó đánh cho đi ra.
Dù sao cũng là tu vi Kim Đan, Kim Trùng bay vẫn chưa tới cự ly hai trượng, ở giữa không trung ổn định thân hình, đang muốn làm ra phản kích,...
- Phá! Phá! Phá! Phá...
Tô Triệt ra quyền như tia chớp, ba ba ba pằng, trong nháy mắt vung quyền mấy mươi lần, biểu hiện ra ngoài nhìn không thấy hiệu quả sáng rọi hoặc khí kình gì, nhưng bên Kim Trùng kia lại ăn đủ thiệt thòi.
Giữa không trung, Kim Trùng biến thành đạo đạo bóng kiếm, lả tả xoạt bá, không ngừng biến mất, lại không ngừng thoáng hiện đi ra. Mỗi lần thân hình nàng biến mất, thời điểm sắp thi triển Thiên hư chi kiếm, lại có một đạo lực lượng quỷ dị nghiền nát không gian, bức thân ảnh mà nàng vừa mới hư hóa đi ra.
Đối với loại lực lượng cực kỳ lạ lẫm này, hơn nữa, ở sâu trong nội tâm lại tồn có một cảm giác sợ hãi, Kim Trùng tạm thời còn không có ý định ngạnh kháng cùng nó, cho nên, thân ảnh không ngừng thoáng hiện, chỉ có thể tránh né quyền lực quỷ dị của Tô Triệt.
Nàng cho rằng, nhất định là Tô Triệt thi triển bí pháp nào đó, mới có thể bạo phát ra loại lực lượng này, rõ ràng là một loại lực lượng không thuộc về bản thân hắn có.
Tất cả bí pháp bộc phát, đều khó có khả năng bền bỉ, chỉ cần tạm lánh phong mang, đợi đến lúc hắn kiệt lực, lại trở về nguyên hình, biến thành một con kiến hôi nho nhỏ.
Lúc kia lại thu thập hắn cũng không muộn.
Loại kế sách ứng đối này, phải nói là phi thường sáng suốt, bởi vì ngay cả Tô Triệt, cũng không biết giờ phút này, loại lực lượng kia có thể duy trì bao lâu.
Đúng vậy, nó không thuộc về mình, mà là tới từ giọt máu thần bí trong trái tim kia, giờ phút này, loại năng lực nghiền nát không gian này rốt cuộc là mượn tạm thời, hay là một loại truyền thừa huyết thống, Tô Triệt cũng khó có thể xác định.
Cho nên, phải nắm chặt thời gian, rèn sắt khi còn nóng, đánh bại đối thủ!
Một cái có chủ tâm tránh né, một cái thừa cơ tấn công mạnh, giờ khắc này ngay cả năm vị Nguyên Anh Lão tổ cũng không có cách nào kết luận, hai người này rốt cuộc là người nào mới có thể chống được đến cuối cùng.
Giọt máu thần bí trong tim của Tô Triệt đã đình chỉ nhảy lên, giống như đã hoàn thành sứ mạng của nó, thậm chí có thể thấy được thể tích của nó giảm bớt một phần mười, rõ ràng cho thấy hao tổn một bộ phận năng lượng.
Phanh! Phanh! Phanh! Phanh...
Tô Triệt đứng ở tại chỗ, liên tục ra quyền, tốc độ nhanh tới cực điểm, không người nào có thể tính toán tinh tường số lần hắn vung quyền.
Bên kia, thân ảnh của Kim Trùng thoáng hiện ở các vị trí trên lôi đài, một đạo thân ảnh này chưa tiêu tán, một đạo thân ảnh khác lại thiểm hiện ra ở ngoài mấy trượng, khiến cho người xem sinh ra tàn ảnh thị giác, cảm giác giống như Kim Trùng thi triển phân thân thuật vô hạn, ở trên lôi đài chế tạo mấy trăm phân thân, từng phân thân cũng đều là tồn tại chân thực…
Trong Tiên Ngục, lão Hắc tập trung chú ý độ cao, mật thiết quan sát tình huống thân thể của chủ nhân, bởi vì, vừa rồi thừa nhận thần bí chi huyết cải tạo, cũng không dám nói, tất nhiên là chuyện tốt, nhất định sẽ không hề có tai hoạ ngầm. Giờ phút này, cốt cách của Tô Triệt hoàn toàn biến thành huyết hồng, giống như huyết ngọc trong suốt, bày biện ra trạng thái hơi mờ. Cái này nói rõ, tầng áo khoác huyết sắc vừa rồi kia, đã triệt để thẩm thấu cốt cách, không còn là một tầng màng xương đơn giản như vậy.
Huyết Ngọc chi cốt!
- Đầu tiên là máu huyết Vu tộc cường hóa thân thể, thần bí chi huyết lại cải tạo cốt tủy...
Lão Hắc thầm nói:
- Chủ nhân biểu hiện ra thoạt nhìn còn là một nhân loại, nhưng trên thực tế, biến hóa bên trong thân thể, đã hướng về phía trạng thái không thuộc mình đi tới.
Phá Diệt!
Oanh!
Tô Triệt bạo nâng một quyền, như là ngưng tụ một quyền toàn lực, đánh Kim Trùng bay ra ngoài mười trượng, làm cho nàng liên tục quay cuồng trên không trung vài lần, lúc rơi xuống đất, cũng vừa lúc đứng ở bên mép lôi đài.
Sau quyền này, Tô Triệt ngừng lại cúi đầu, thở hổn hển, giống như đang ngẫm nghĩ cái gì đó.
- Như thế nào, không có lực rồi sao?
Kim Trùng nhếch miệng cười, một vết máu chảy xuôi theo khóe miệng dưới xuống, một quyền này, cũng làm cho nàng bị thương không nhẹ. Bất quá, sức chiến đấu có nhận lấy ảnh hưởng hay không, cũng chỉ có chính nàng ta mới rõ ràng.
- Ta suy nghĩ, loại quyền thuật này, sẽ có tên là Phá Diệt.
Tô Triệt ngẩng đầu nói ra:
- Ngươi cảm thấy, danh tự này như thế nào?
- Rất nát!
Kim Trùng khinh thường mà nói.
- Rất tốt, vậy lấy cái tên này.
Tô Triệt gật đầu nói:
- Ta rất yêu mến danh tự rách nát.
Đến hiện tại, Tô Triệt đã lĩnh ngộ ra, Phá Diệt chi lực, cũng không phải mượn tạm thời, mà là một loại thần thông quyền thuật mà mình vừa mới được truyền thừa, một loại truyền thừa đến từ huyết thống.
Biết, chính là biết, trừ khi mất trí nhớ, sẽ không bao giờ mất đi.
Biến hóa Huyết Ngọc chi cốt, Tô Triệt cũng đã thông qua tinh thần nội thị nhìn ra rất rõ ràng, trong nội tâm sáng tỏ, muốn thi triển Phá Diệt thần quyền, nhất định cốt cách phải mạnh mẽ như vậy. Nếu không, tùy tiện đánh ra ngoài một cái Phá Diệt, cốt cách toàn thân của mình đều sẽ vỡ vụn, hơn nữa sẽ nát triệt triệt để để.
Cường hóa cốt cách chính là trụ cột để thi triển thần thông quyền thuật, nhưng mà, thì ý nghĩa cải tạo như vậy, cường độ thân thể của Tô Triệt lại chiếm được tăng lên thật lớn lần nữa.
Huyết Ngọc chi cốt, sẽ không bị một kích tùy tiện của người, lại vỡ thành vài đoạn.
Tựa như Tô Triệt vừa mới nói, này là xương cứng đánh không vỡ!
Tô Triệt ở trên lôi đài, trong quá trình so đấu, lại lần nữa thu hoạch một môn Thần thông, cũng chính là thần thông thứ ba của bản thân.
Phá Diệt quyền.
Lúc này, không còn là thần thông phụ trợ đặc thù, mà là công kích điển hình, có thể nghiền nát không gian, thần thông quyền thuật phá diệt hết thảy, cuối cùng đền bù điểm yếu công kích không đủ lúc trước.
Kim Trùng từ bên mép lôi đài đi trở về khu vực trung tâm, nhìn Tô Triệt có chút thở hổn hển, cười hỏi:
- Ngươi còn có khí lực thi triển loại quyền thuật này sao?
- Khí lực?
Tô Triệt nhàn nhạt trả lời:
- Ngươi cho rằng, loại quyền thuật này tiêu hao sẽ khí lực của ta sao?
Cái này cũng không phải người thường ẩu đả đánh nhau, tại sao lại tiêu hao khí lực chứ, người tu tiên đã ngoài Trúc Cơ kỳ, lúc chiến đấu tiêu hao là chân nguyên bản thân mới đúng.
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê