Nếu bạn nghĩ bạn có thể hay không có thể, cách nào thì bạn cũng đúng cả.

Henry Ford

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1055 - chưa đầy đủ
Phí download: 25 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1290 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:26:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 22-23: Tổn Thương
hương 22-23: Tổn thương
Có lẽ cảm thấy sự kích động của Tô Triệt lúc này, Ngọc Thanh đứng một bên không khỏi nhớ lại mình năm đó, trong nội tâm hiểu rõ ra:
- Đứa nhỏ này tâm chí kiên định, lần thứ nhất tiến vào đại điện, chẳng những không bị khí tức trong đại điện áp chế, ngược lại còn kích phát chút khát vọng trong nội tâm... Trách không được lần đầu nhìn thấy hắn ở Huyết Mạc sơn mạch ta đã sinh ra đồng tình với hắn, nguyên lai, hắn lại cùng một loại người với ta...
Thông thường, tâm chí của thiếu niên vẫn chưa thành thục, lần đầu tiến vào tòa đại điện này, đều bị khí tức mãnh liệt trong đại điện áp chế, đại đa số mọi người sẽ không tự chủ được mà toát ra biểu lộ sợ hãi rụt rè, hoặc là cẩn thận. Chỉ có số rất ít nhân tài mới có thể mới hơn mười tuổi đã có tâm chí kiên định dị thường, không sợ tất cả áp chế, ngược lại sẽ kích phát ra chút gì đó ở sâu trong lòng.
Nhớ năm đó, phản ứng của Ngọc Thanh cũng không khác lắm với Tô Triệt hiện giờ, đây cũng là một loại cộng minh về mặt tinh thần giữa người với người.
Chính vì thế, Ngọc Thanh ngược lại không muốn thay hắn dẫn tiến gì nữa, không phải là nhập môn khảo hạch thôi sao, thế hệ bình thường cũng không chút trở ngại, hắn càng không có vấn đề gì.
- Tô sư đệ.
Ánh mắt Ngọc Thanh ẩn chứa cổ vũ chân thành, giờ khắc này, ngay cả xưng hô cũng thay đổi, rõ ràng đang nói: tiểu gia hỏa, đi thôi, ta có lòng tin với ngươi.
Không cần nói gì quá rõ ràng, Tô Triệt lập tức lĩnh hội ý của hắn, nhẹ nhàng cười cười:
- Tốt, xin Ngọc Thanh sư huynh chờ một một lát.
Xưng hô với hắn, tự nhiên cũng đã thay đổi.
Tô Triệt một đường đi về phía trước, cho đến khi vào chỗ sâu trong đại điện, mới gặp hai quan khảo hạch mặc đạo phục màu tím sậm đang ngồi đó, phi thường nhàn nhã uống trà nói chuyện phiếm.
Trên vách tường ở sau cách họ không xa, lộ ra một đường hầm tối om om, cũng không biết dẫn thông tới đâu.
Bình thường, Thiên Huyền Tông hàng năm sẽ thu nhận hơn hai ngàn tên đệ tử ngoại môn, tính bình quân mỗi ngày có không đến mười người đến khảo hạch, cho nên chức quan khảo hạch này rất nhẹ nhõm.
- Đệ tử Tô Triệt, đến đây khảo hạch.
Sau khi hành lễ ân cần thăm hỏi, Tô Triệt đi đến phía trước, lấy thân phận ngọc phù của mình đặt lên bàn một quan khảo hạch.
Vị khảo quan này đầu vuông mặt to, mặt tương đối hiền lành, hắn cầm thân phận ngọc phù của Tô Triệt lên, đưa chân khí vào kiểm tra điểm cống hiến môn phái và các loại tin tức bên trong, sau khi xác nhận không sai mới lên tiếng:
- Tô Triệt, chúc mừng ngươi đạt được hai hạng yêu cầu nhập môn, chiếu theo quy củ, ta phải nhắc nhở ngươi, khảo hạch cuối cùng này có khả năng bị thương thất bại, thậm chí sẽ vứt bỏ tánh mạng, ngươi xác định mình đã chuẩn bị đầy đủ rồi chứ?
- Đa tạ tiền bối nhắc nhở, đệ tử đã chuẩn bị đầy đủ.
Tô Triệt không biết bối phận của những khảo quan này trong môn phái, chỉ có thể dùng "tiền bối" để xưng hô, đây cũng là thường thức cơ bản của Tu Chân Giới.
- Uh! Vậy được rồi.
Vị khảo quan kia trầm ngâm một tiếng, từ trong ngăn kéo lấy ra một ngọc phù màu vàng, đặt ở bên cạnh ngọc phù màu xanh của Tô Triệt, cổ vũ nói:
- Vậy thì toàn lực ứng phó đi, nếu ngươi thông qua, ta liền đổi cho ngươi, đổi thành ngọc phù của đệ tử ngoại môn.
- Đa tạ tiền bối.
- Đi vào cánh cửa kia!
Khảo quan kia cao giọng, chỉ vào đường hầm sau lưng hắn:
- Đi vào, chiến thắng bất luận một loại yêu ma nào mà ngươi gặp phải, có khả năng là yêu thú, có khả năng là âm hồn, có khả năng là Thiên Ma Ngoại Vực, có khả năng là Ma Nhân... Ngươi hiểu chưa?
- Đệ tử rõ!
Trên đường đến, Ngọc Thanh đã từng nói qua với Tô Triệt nội dung các khảo hạch, tiến vào cửa trường thi, không nhất định sẽ bị truyền tống vào trong một gian phòng nào đó, cũng tựu không nhất định sẽ gặp phải loại yêu ma quỷ quái nào, hoàn toàn là ngẫu nhiên, phải xem vào vận khí cá nhân nữa.
Thiên Huyền Tông sở dĩ an bài như vậy, là vì có người rất có kinh nghiệm đối phó yêu thú, có người am hiểu săn giết âm hồn, có người lại không có nhiều kinh nghiệm ở mặt nào cả, vì để công bằng nên mới dứt khoát dùng đến tùy cơ truyền tống, cũng là một loại khảo nghiệm đối với phúc duyên cá nhân.
Trên con đường tu tiên, Tiên Thiên tư chất, Hậu Thiên cố gắng, phúc duyên, nhân mạch, mỗi một thứ đều rất quan trọng! Nói cách khác, thua ở một hạng nào, đều hợp lý cả, không oán trời không oán đất, chỉ có thể oán mình thôi.
Vốn đã có Ngọc Thanh dẫn tiến, Tô Triệt có thể miễn đi khảo hạch lần này, trực tiếp có được thân phận đệ tử ngoại môn. Nhưng sau khi tiến vào đại điện, lại bị khí tức trong đại điện kích phát ý chí chiến đấu, Tô Triệt quả thật muốn thử một lần, miễn cho bị Ngọc Thanh sư huynh xem thường.
Trước khi tiến vào trường thi, vị khảo quan kia nhắc nhở lần cuối:
- Nhớ kỹ, lúc đối chiến với yêu ma, chỉ có thể dựa vào pháp thuật, võ kỹ hoặc là năng lực thiên phú của bản thân. Không cho phép sử dụng bất luận pháp bảo phù lục gì cả, nếu không, sẽ bị xem là gian lận, vĩnh viễn mất đi tư cách gia nhập phái ta.
- Vâng!
Tô Triệt cao giọng đáp ứng.
Loại quy định này cũng rất hợp lý, nếu người dự thi dựa vào pháp bảo cường đại nhẹ nhõm thủ thắng, thứ thể hiện căn bản không phải là năng lực bản thân, như vậy, cái gọi là khảo hạch cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa.
Chính vì điểm này, Tô Triệt đã sớm luân phiên dặn dò tiểu tháp trong đầu, ngàn vạn không nên nhúng tay vào trợ giúp mình, càng không thể tự chủ trương bắt giam yêu vật, miễn cho bị quan khảo hạch phát hiện ra bí mật lớn nhất của mình.
Chỉ là không biết, mình dặn dò như thế, tiểu tháp có thực sự nghe hiểu không nữa...
Giờ khắc này, Tô Triệt tràn đầy ý chí chiến đấu, không chút do dự đi vào đường hầm đen kịt kia, chỉ cảm thấy có chút cảm giác mê muôi, rất nhanh sau đó lại khôi phục lại bình thường.
Đây là một gian phòng diện tích rộng lớn, dài rộng đều chừng trăm bước, ánh sáng u ám đến từ một ít tinh thạch trên tường, gian phòng này không hề có cửa, gần như ở trong trạng thái hoàn toàn phong bế, sau khi đi vào, làm sao mới có thể đi ra tạm thời còn chưa biết được.
Tô Triệt vừa mới đứng vững, liền gặp được một khối không khí màu xám hơi mờ cách đó không xa bay tới, lao thẳng về phía hắn.
- Vận khí thật không biết nói ra sao, vậy mà gặp phải Thiên Ma Ngoại Vực khó đối phó nhất!
Tô Triệt cười khổ trong lòng.
Mặc dù mới nhìn thấy Vực Ngoại Thiên Ma lần đầu, bất quá, trên các loại sách vở bán công khai trong Huyền Cơ thành thường xuyên nói đến loại ma vật này, có miêu tả rất kỹ đối với đặc điểm hình thái của chúng, bởi vì, loại ma vật này là đại địch của tất cả sinh vật, sự hiện hữu của bọn nó có nghĩa là tai họa cho tất cả sinh linh.
Bình thường thì Thiên Ma không có thật thể, chỉ là một thứ như một cổ khí lưu, nhưng nó có thể huyễn hóa ra hình ảnh của bất cứ sinh vật nào, cực độ chân thật, khó phân thiệt giả.
Chỉ Thiên Ma cấp cực cao mới có thể dựa vào ma diễm ngập trời của bản thân nó để ngưng tụ ra thân thể thật sự. Đương nhiên, loại tồn tại khủng bố cấp bậc Ma Vương như thế, chỉ một ngụm ma khí là có thể phun chết vô số Tô Triệt rồi, không thể nào xuất hiện vào hôm nay, càng không có khả năng xuất hiện ở chỗ này được.
Loại ma vật này rất khó đối phó, bởi vì nó không có thật thể, công kích bình thường không có hiệu quả với nó, phải dựa vào pháp thuật, hoặc là chân khí bản thân khiến nó triệt để bốc hơi thành hư vô, mới có thể chính thức diệt trừ nó.
Đáng sợ nhất, Thiên Ma Ngoại Vực có thể tìm kiếm trong tư tưởng một người, có thể lập tức đào móc ra nhược điểm của bản thân, thậm chí có thể chui vào đầu óc của ngươi, nuốt mất linh hồn của ngươi, chiếm đoạt thân thể của ngươi, sau đó gây họa cho những sinh vật khác.
Một khi bị Thiên Ma nhập vào thân, thủ đoạn công kích thông thường cũng không có hiệu quả nữa, ngươi cũng không thể đập nát đầu mình được a, cho nên, chỉ có thể dựa vào lực lượng tinh thần của mình để chiến thắng nó trong thế giới tư duy, đánh bại nó, triệt để gạt bỏ nó...
Sự khủng bố của Thiên Ma Ngoại Vực, Tô Triệt vẫn hiểu rõ một chút, cho nên, mắt thấy đạo khí lưu này muốn bổ nhào vào trên người mình, hắn vội vàng tránh né, thoát hiểm một phen.
Nhưng mặc dù không bị cổ khí lưu này nhập vào thân, nhưng không biết nó đã thông qua phương pháp nào do thám được tư tưởng của mình, hơn nữa còn là thứ đã ẩn sâu nữa...
Cổ khí lưu kia nhanh chóng nhúc nhích, vòng quanh Tô Triệt nửa vòng, chạy tới phía sau hắn.
Tô Triệt vội vàng quay người, mắt nhìn quá, trái tim lại nhảy dựng lên...
- Hạnh nhi!
Sau lưng, xuất hiện một thân ảnh mảnh mai, dĩ nhiên là tiểu thê tử Hạnh nhi thân mang áo xanh, mang theo chiếc bụng lớn đang nhìn mình.
- Ca...
Một tiếng gọi này của nàng, khiến dưới chân Tô Triệt khẽ động, suýt nữa đã nhào tới...
- Không! Ngươi không phải!
May mắn là lý trí vẫn còn đó, Tô Triệt hô lớn một tiếng, biết rõ nàng là Thiên Ma biến thành, nhưng hai mắt lại không nhịn được nhòe nước mắt.
- Ca, cứu ta, cứu cứu ta...
Thiên Ma Ngoại Vực vẫn đang lợi dụng nhược điểm trong lòng Tô Triệt, mặt mũi tràn đầy bi thương, sợ hãi quơ tay về phía Tô Triệt, quả thật là một tiểu nữ nhân đang vô cùng tuyệt vọng.
- Không!!!!
Tô Triệt rất nhanh lui về phía sau, liên tục tránh né nàng tới gần, mấy lần đưa tay muốn xuất quyền, nhưng lại không vượt qua được lòng mình...
Đánh nàng ở đâu?
Đánh mặt nàng?
Hay là đánh vào cái bụng lớn kia?
Làm sao có thể hạ thủ được!
Nhân tâm, nhân tâm, không nghĩ tới, nhân tâm lại phức tạp như vậy, ngay cả bản tâm của mình cũng không thể triệt để khống chế!
May mắn là gian phòng này tương đối rộng, trốn đi trốn tới, trong lúc nhất thời, Tô Triệt vẫn có thể bảo trì khoảng cách nhất định, không bị nàng nhào đến gần. Nhưng cứ trốn như vậy khẳng định không được, sớm muộn gì sẽ bị nàng tìm được cơ hội, bổ nhào lên người mình phụ thể thành công.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, Tô Triệt vẫn đang kiệt lực trốn tránh.
Hai vị khảo quan ở ngoài tràng giám sát, thông qua thủy kính pháp thuật quan sát tất cả, đối với thủ đoạn của Vực Ngoại Thiên Ma đương nhiên không lạ gì, chỉ cảm thấy người dự thi này thật thú vị, tuổi còn nhỏ lại tìm một nữ nhân lớn tuổi hơn mình, còn khiến người ta lớn bụng nữa, nhìn qua thì tựa hồ còn yêu nhau rất sâu đậm...
- Tiểu tử này vận khí thực chênh lệch, tuổi còn nhỏ, tâm chí không kiên, chỉ sợ không quan được lần này.
Khảo quan có chòm râu dê nhỏ giọng nói.
- Cũng không nhất định.
Khảo quan đầu vuông mặt to, diện mục hòa thiện lắc đầu:
- Ta ngược lại cảm thấy, đứa nhỏ này có chút đặc biệt, không thể nói nguyên nhân cụ thể, chỉ là...
Trong khi đang nói đến đó, trong trường thi đã có biến hóa.
- Hạnh nhi, vợ của ta, tha thứ cho ta!
Tô Triệt hai mắt rưng rưng thì thào nói nhỏ, sở dĩ thỉnh cầu thê tử khoan dung như vậy là vì hắn từng hứa hẹn thủ hộ nàng một đời một thế, lại mắt thấy nàng hóa thành tro bụi, mình thì bất lực, còn lúc này lại sắp xuất thủ với hình ảnh của nàng..
Trên đường tu tiên, hắn phải nhịn đau nhức chém tới một thứ gì đó...
- Ah!
Một quyền phẫn nộ, mang theo chân khí cuồng bạo cùng với bi thống cực độ của một nam nhân, đánh trúng vào ngay cái bụng to của nàng.
Vị trí này, đại biểu cho thê tử và hài tử, đúng là nơi yếu ớt nhất trong nội tâm Tô Triệt.
Oanh!
Một quyền trúng mục tiêu, thân thể tiểu nữ nhân chia năm xẻ bảy.
Ô!
Tô Triệt lòng như đao cắt, một cổ tâm huyết vọt lên, mặc dù cắn chặt răng, nhưng nó vẫn chậm rãi ứa ra từ mũi miệng.
Giờ khắc này, trong lòng hắn đau nhức tột đỉnh.
Một kích bi phẫn, gần như cuồng bạo.
Một quyền này của Tô Triệt không chỉ là đơn giản bắn ra chân khí như vậy, hơi có chút ý tứ phát huy trình độ vượt xa khả năng của hắn, chỉ một quyền này mà đánh nát cái bóng người kia như là đánh nát một cái gương.
- A!
Một tiếng nữ nhân kêu thảm thiết vang lên, thân ảnh chia năm xẻ bảy khuếch tán thành một đạo khí lưu. Nhưng chỉ trong chớp mắt, hình dạng Hạnh Nhi đã tụ hợp lại một lần nữa, lúc này đã chảy máu thất khiếu, bi thương nhìn Tô Triệt, nói với vẻ vô cùng ai oán:
- Ca, ngươi như thế nào lại nhẫn tâm như vậy...
Giả trang rất giống! Nhưng tiếc là một chiêu này đã không có tác dụng rồi.
Vật cực tất phản, một khi thứ gì đó đạt đến đỉnh, trái lại sẽ xuất hiện chuyển biến.
Một quyền vừa rồi của Tô Triệt không chỉ đánh nát thân ảnh Thiên Ma mà còn đánh vào nhược điểm sâu trong nội tâm kia. Sau này, dù có người thi triển mánh khóe này với hắn thì đã hoàn toàn không có hiệu quả.
Bên ngoài trường thi, gã Khảo quan có chòm râu dê kia nhẹ ồ lên một tiếng:
- Hảo tiểu tử, ta thật đúng là đã xem thường hắn.
- Hài tử này không tệ.
Khảo quan có khuôn mặt hòa thiện gật đầu nói:
- Nhanh như vậy đã chém chết một cái Tâm Ma, đủ để chứng minh lòng hắn mạnh mẽ như thế nào, tư chất Hậu Thiên rất không tệ.
- Như thế nào, ngươi muốn thu hắn làm đồ đệ?
Khảo quan có chòm râu dê khoan thai thưởng thức trà.
Khảo quan hòa thiện lắc đầu, đáp:
- Hắn đi cùng Huyền Cơ Phong Ngọc Thanh, đoán chừng đã là người của Huyền Cơ Phong rồi.
- Ân, gần trăm năm nay, danh tiếng Huyền Cơ Phong dần dần tăng lên, trong hàng đệ tử nội môn lại xuất hiện nhiều kỳ tài ngút trời.
Khảo quan có chòm râu dê liếc qua Ngọc Thanh đang đứng thẳng ở lối vào đại điện, thấp giọng nói:
- Nhất là Ngọc Thanh này, tỷ lệ trở thành đệ tử chân truyền xác thực không thấp a.
Khảo quan hòa thiện khẽ gật đầu.
Trong trường thi, Tô Triệt đã triệt để xuống tay, trong nội tâm không còn gút mắc nào nữa, càng không băn khoăn, thi triển quyền đấm cước đá với ảnh tượng Thiên Ma, mặc dù đều là võ kỹ thế tục nhưng chân khí phóng ra ngoài lại không phải là giả dối. Mỗi một quyền mỗi một cước đều mang theo khí kình có khả năng bạo tạc cực kỳ lớn, đánh nát một cự thạch cao hơn người cũng không có vấn đề gì, đủ để nhìn thấy ảnh tượng Thiên Ma bị tổn thương không nhỏ.
Tiên Ngục Tiên Ngục - Chử Tửu Luận Già Phê