Không phải tự dưng kim cương có thể sáng lấp lánh.

Mary Case

 
 
 
 
 
Thể loại: Lịch Sử
Số chương: 449 - chưa đầy đủ
Phí download: 18 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 545 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 01:58:14 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 210: Nhà Có Việc Gấp
ơn hai nghìn kỵ binh ngoài ba trăm kỵ binh tiến từ đông sang tây, thu hút sự chú ý của mọi người, số còn lại xé chẵn ra lẻ, phân tán trú đóng ở các nơi buôn bán muối lậu, từng nhóm tiến về phía sau đại bản doanh, nhưng khi rất ít người chủ ý tới Mã Cương quay về, quy mô một nghìn năm trăm thuộc hạ của hắn đã lớn hơn nhiều, một nghìn với ba nghìn, rất nhiều người chẳng buồn đi đếm từng người một.
Đại đội Lý Mạnh chích thức quay về phủ Lai châu cùng với Mã Cương.
Trên đường quay về, mặc dù quân của Lý Mạnh vẫn cẩn thận, nhưng cho dù là quan quân hay binh sĩ đều trở nên vô cùng thoải mái. cho dù nói thế nào, trận chiến lần này có thể nói là toàn thắng, đầu tiên dùng mối quan hệ của Khổng Tam Đức tung tin giả ở phủ Duyệt châu. Sau đó lợi dụng công văn báo nguy và cầu cứu của huyện Tứ Thủy và huyện Ninh Dương, Mã Cương dẫn một nghìn năm trăm bộ binh vào trong huyện Tứ Thủy, phủ Duyệt châu.
Ngày nay các nơi Đại Minh có tướng quân có thực lực, nơi đóng giữ đều coi như địa bàn nhà mình, giống như Lý Mạnh và Lưu Trạch Thanh có mối thâm thù đại hận, quân đội đối phương vào trong địa bàn của mình, đó là việc khiến người ta lo lắng nhất, hơn nữa lực lượng vây thành gấp chục lần lực lượng thủ thành, dựa vào một nghìn năm trăm binh lính tinh nhuệ do mình huấn luyện, chắc chắn sẽ áp đảo phần lớn quân của đối phương, ít nhất hơn năm nghìn quân chắc là không vấn đề.
Nếu không đánh lại được, Lưu Trạch Thanh chắc chắn sẽ tăng thêm lục lượng. Binh mã xung quanh Tào châu của hắn tất nhiên sẽ được điều đi, dựa vào mạng lưới quan hệ buôn muối lậu xây dựng lên, lúc này có thể hoàn toàn thiết thực rồi. Những thân sĩ đó cũng bị Lưu Trạch Thanh hãm hại khổ không chịu nổi, có người liên lạc, rất nhiều người theo thói quen truyền thống của những cường hào trong vùng, đồng ý phối hợp.
Mấy binh lính canh giữ cổng thành, sau khi điều tra rõ vợ con liền có thể tới thăm hỏi, bạc trắng bóng và tính mạng vợ con người ta trước mặt, mọi người đều rất rõ mình nên làm gì.
Cổng thành mở rộng, hai nghìn kỵ binh nối đuôi nhau vào thành. Những thân sĩ trong thành càng thêm phân rõ hướng gió rồi. Những thân sĩ có quan hệ đặc biệt gần với Lý Mạnh, mấy ngày trước, qua thương phẩm đã vận chuyện hỏa pháo chỗn trong trang viên nhà mình tới.
Phối hợp với doanh Giao châu những thân sĩ này gặp rất nhiều nguy hiểm, nhưng sau khi mọi chuyện thành công, hồi báo lại vô cùng hậu hĩnh. Hôm nay phủ Duyệt châu cho dù không phải Lý Mạnh tới chi phối, quan quân mới tới cùng không thể giống như Lưu Trạch Thanh ở nơi thổ hào kinh doanh nhiều năm này. Nhất định phải dựa vào những người này. Mà họ có Lý Mạnh buôn bán muối lậu và sau lưng ủng hộ, nhất định sẽ trở thành cường hào lớn ở phủ Duyệt châu, sẽ không còn là địa chủ nhỏ khúm núm nữa.
về phần Lý Mạnh, đánh bại Lưu Trạch Thanh kẻ địch luôn rình rập bên cạnh, an toàn của mình ở Sơn Đông tất nhiên không cần nói, phủ Duyệt châu là phủ giàu có đông đúc nhất Sơn Đông, Lý Mạnh buôn bán muối lậu ở phủ Duyệt châu luôn không thuận lợi, lần này tất nhiên là cầu được ước thấy rồi.
Hơn nữa vì lần này đánh nội thành của Lưu Trạch Thanh. Lý Mạnh và thân sĩ Tào Châu và Khổng phủ và các đại tộc đều đã xây dựng liên lạc tương ứng, bản thân mà nói, lần sống mái này mới giống mưu phản, nếu tham dự trong đó, vậy thì đều có thể nắm được chuôi của nhau, nói một cách tương đối cũng chính là hai bên kết hợp càng thêm chặt chẽ.
Cho dù cuối cùng Lý Mạnh có thể trấn thủ phủ Duyệt châu hay không, hắn đều có thể qua quan hệ với những thân sĩ này và thế lực của mình, đạt tới khống chế ngầm, hơn nữa vũ lực và biểu hiện tấn công Tào Châu, cũng dựng lên một Lý tướng quân doanh Giao châu đầy uy nghiêm.
Đương nhiên, lần này Lý Mạnh xem nhu mỹ mãn đạt tới mục đích. Sau khi nha môn tuần phủ Sơn Đông biết chuyện, đã tạm thời cho Lý Mạnh trấn thủ phủ Duyệt châu, hơn nữa sau mấy tháng nữa, Lý Mạnh sẽ có bổ nhiệm chính thức
Lý Mạnh gần như có thể hoàn toàn khống chế phủ Lai Châu, phủ Thanh châu, cũng thầm thấu phủ Đăng Châu vô cùng lợi hại, lần này lại thêm phủ Duyệt châu, Lý Mạnh đã nắm giữ bốn trong sáu phủ ở Sơn Đông, bây giờ hắn là người cầm đầu lớn nhất cả Sơn Đông này.
Lúc rút khỏi Duyệt châu còn ồn, đại quân Lý Mạnh sau khi vào Thanh châu, đội quân doanh Giao châu từ trên xuống dưới đều tràn đầy vui sướng hào khí, hiện giờ cho dù là tiểu binh bình thường nhất cũng biết địa vị hệ thống doanh Giao châu ở Sơn Đông đã khác, đã tăng vọt lên.
Mặc dù là tháng chạp, mọi người đều bận đón tết. Nhưng các địa chủ và cường hào gần phủ Duyệt châu, Thanh châu vẫn biểu hiện ân cần tận khả năng, ở phủ Duyệt châu xảy ra chuyện gì. họ đều hiểu loáng thoáng, cũng biết sau này Lý Mạnh của doanh Giao châu không riêng gì ở phủ Thanh châu phủ Lai châu, e là cả địa giới Sơn Đông cũng xong rồi. Tắt nhiên, họ cũng không để ý tới trong binh mã Mã Cương đưa về phủ Thanh cháu, còn có sự tồn tại của Lý Mạnh.
Mặc dù đại đội hành quân thong thả, hơn nữa còn liên tục có binh mã các nơi tách ra, nhưng chưa bao giờ đứt liên lạc với Giao châu, kỵ binh phóng ngựa tới đội ngũ và đại doanh.
Trong măt Vương Hải và Thang Nhị, Lý Mạnh không quá vui với thắng lợi lần này, nhưng lại có thói quen kỳ lạ, hơn nữa yêu cầu Mã Cương sau khi quay về nơi đóng quân ở phủ Thanh châu cũng theo công việc, triệu tập quan quân bên dưới từ bả tổng trở lên, bàn bạc được mất trong cuộc chiến Duyệt Phủ này, ai cũng có thể nói thoải mái.
Mỗi lần quan quân tập trung bàn bạc, Lý Mạnh đều rất có tinh thần nghe thuộc hạ phát biễu, hơn nữa còn cho người ghi chép lại.
Dự tính cần nghỉ ngơi ba ngày ở phủ Thanh châu, nhưng chiều ngày thứ hai, bên Giao châu lại gửi thư tới, thư tới phòng Lý Mạnh, không lâu sau, các thân vệ thấy Lý Mạnh vội vàng ra khỏi phòng, có chút lo lắng ra lệnh:
“Tiểu Hải, mau triệu tập kỵ binh, nhà có việc gấp”.
Vương Hải và các thân binh khác rất hiếm khi thấy Lý Mạnh gấp gáp như vậy, đều có chút lo lắng, thầm ghĩ rốt cuộc xảy ra chuyện lớn thế nào. Vương Hải và những thân binh đó tố chất tất nhiên cao hơn các binh lính bình thường một bậc, nhanh chóng sắp xếp xong binh khí, ngựa xong mất khoảng nửa canh giờ.
Lý Mạnh cũng mặc áo giáp, vội vàng lên ngựa, nhưng rời khỏi nơi đóng quân, Vương Hải và thân vệ lại có chút kỳ lạ, vì hướng Lý Mạnh đi hoàn toàn không phải phủ Lai Châu,ngược lại là phủ Tế Nam, mọi người càng thêm mơ hồ.
Hướng đi từ Mông Âm tới phủ Tế Nam, trên đường thật không dễ đi, hơn nữa ba trăm thân vệ đều võ trang đầy đủ, chậm rãi ngồi trên đường cùng thật quá gây chú ý, may mà trên đường có nhiều cường hào quen biết, tạo nhiều thuận lợi cho Lý Mạnh cũng chạy tới thành Chương Khâu rồi.
May mà khi Lý Mạnh rời khỏi Giao cháu, cũng mang đủ công văn phòng ngừa, không cần lo lắng bị người ta kiểm tra nhanh chóng lên đường, người ngựa đều cần nghỉ ngơi, vốn tưởng có thể thở ra ở thành Chương Khâu, ai ngờ người bản địa dẫn đường lại tới dịch trạm ngoài thành, vào trong rồi lại nhanh chóng đi ra, Lý Mạnh cũng không vào huyện thành chương Khâu, lại dẫn các vệ binh chạy gấp về hướng Truy Xuyên.
Ngựa chạy đường dài nhất định cần thời gian nghỉ ngơi, Vương Hải và mấy đầu mục đều lo lắng, nếu cứ chạy tiếp như vậy, e là ngựa sẽ không chống đỡ nổi, nếu ngựa chết, mọi người càng thêm mơ hồ, không hiểu Lý Mạnh rốt cuộc muốn làm gì, nhưng đoàn ngựa tăng tốc trên đường từ Chương Khâu tới Truy Xuyên lại chậm dần. Lý Mạnh hình như cũng không nôn nóng nữa, dẫn thân binh với tốc độ rất chậm tiến về trước.
Trên đường đi, tới một nơi gọi là Lịch thôn, cuối cùng Lý Mạnh cũng dừng lại, không tiến về Trước nữa. Theo phán đoán của Vương Hải, thủ lĩnh của mình có thể là muốn tới đây gặp ai đó, nên vừa vào thôn này, ngoài đi bố trí cấm trại bên ngoài ra, còn bố trí phòng ngự rất nghiêm mật. cho tới tối, Lý Mạnh mới gọi Vương Hải tới. Vương Hải kinh ngạc phát hiện ra, Lý đại nhân sát phạt quyết đoán lại có chút do dự, không biết vì chuyện gì, hắn ở đó lại không dám mở miệng, chỉ có thể chờ đợi, cuối cùng Lý Mạnh cũng cất lời, sai bảo:
“Tiểu Hải, lần này chúng ta đi để chặn một đội nhân mã, đích thân cậu đi truyền lệnh cho từng người".
Nghe thấy vậy. Vương Hải vội vàng hành lễ đáp lại, đây chẳng phải chuyện gì ghê gớm. hắn cũng nhẹ nhỏm Hơn, Lý Mạnh lại nói:
“Không được giết người, không được đả thương người, không được lớn tiếng, nếu ai vi phạm, xử theo quân pháp".
Yêu cầu này cũng rất kỳ lạ, nhưng lời Lý Mạnh là quân lệnh, Vương Hải vẫn luôn ghi nhớ, kính cẩn đáp lời, nói tới Đây, Lý Mạnh lại có chút lưỡng lự, rồi mới tiếp tục sai bảo:
“Trước sau giữa trưa mai, tới nơi cách thôn ba dặm chặn lại... um... Tiểu Hải ngươi vào thôn hỏi xem, tìm một cỗ xe ngựa, tìm hai phụ nữ hiểu việc tang lễ. nói là thuê một ngày, tốn bao nhiêu bạc cũng được, trước sớm mai nhất định phải làm xong, nhanh đi đi”.
Vương Hải lúc này hoàn toàn mơ hồ, nhưng thấy không có sai bảo gì khác, vẫn khom người hành lễ rồi vội vàng chạy ra ngoài. Trong thôn nhỏ như vậy, muốn tìm xe ngựa thật không dễ, về phần thuê người, càng khiến người ta mơ hồ, những vẫn nên làm cho nhanh chóng, xe ngựa chắc phải thuê từ thành Chương Khâu về.
Sáng sớm hôm sau, Lý Mạnh và các thân binh đã đợi hai bên đường, Lý Mạnh luôn nhìn về hướng đông, không biết đang chờ đợi điều gì, xe ngựa, phu xe, và hai người phụ nữ đều đứng phía sau. Mặc dù tiền bạc thuê cầm trong tay, nhưng không biết muốn mình làm gì, trong lòng lo lắng.
Tháng chạp, nên đoàn xe ngựa trên đường rất thưa thớt, có đi qua cũng nhìn thấy một đám quân nhân hùng hổ bên đường, vội vàng bước nhanh, sợ sẽ gây phiền phức cho mình.
Khi mặt trời sắp tới chính điểm, một đội xe ngựa xuất hiện trong tầm nhìn của Lý Mạnh....
Thuận Minh Thuận Minh - Đặc Biệt Bạch