Nghị lực và sự kiên nhẫn cần có cho bất kỳ ai, ở bất kỳ vị trí nào.

Theodore F. Merseles

 
 
 
 
 
Tác giả: Thiên Mai
Thể loại: Tiểu Thuyết
Upload bìa: Hoàng Hùng
Số chương: 40 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1436 / 5
Cập nhật: 2018-03-18 01:33:13 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 19: Chương 19
dit: Loveyoumore3112
"Đại phu nhân!" Hoàng Tịch khẽ thi lễ với Đại phu nhân, rồi xoay người tiếp nhận nén nhang trong tay ni cô vái ba vái, sau đó cắm vào trong lư hương.
"Hoàng Tịch!" Đại phu nhân thoáng chút kinh ngạc, mặc dù lúc Tâm Vi gây chuyện chưa từng nói qua với bà ta, nhưng là chuyện con gái mình làm ra, kẻ làm mẹ như bà ta sao có thể không rõ ràng; đoạn đường kia quả thực vô cùng nguy hiểm, nếu không có hộ vệ bà ta cũng không dám đi qua, Mộ Hoàng Tịch bị bỏ lại nơi đó, làm sao lại có thể trở về toàn vẹn không chút tổn hại nào? Trong lòng nghi hoặc, nhưng trên mặt Đại phu nhân cũng không biểu hiện ra ngoài, ân cần bước qua: "Hoàng Tịch cuối cùng con cũng đến rồi, vừa đến nơi này ta mới biết được xe ngựa bị hỏng, các con bị tụt lại ở phía sau, không có việc gì chứ?"
"Đại phu nhân yên tâm, đều không có việc gì cả!"
"Sao có thể không có việc gì chứ? Nghe nói trên đường kia có rất nhiều sơn tặc thường lui tới, các con ba nữ hài tử, chẳng lẽ còn có thể đánh thắng được sơn tặc hay sao?" Đại phu nhân vẻ mặt lo lắng, nói xong liền muốn kiểm tra Hoàng Tịch, lại bị Hoàng Tịch ngăn cản: "Đại phu nhân không tin Hoàng Tịch sao?"
"Đại tỷ, tỷ hiểu lầm rồi!" Mộ Tương Vũ đi tới, nói: "Lục muội đi vào đoạn đường đó đến bây giờ vẫn chưa tỉnh lại, rõ ràng đã bị kinh hãi không nhỏ, Lục muội cũng đã bị dọa thành như vậy, làm sao có thể không có chuyện gì đây?”
Hoàng Tịch không nói gì, xem ra bọn họ muốn nàng nói ra chút chuyện gì đó mới được: "Hôm nay chúng ta quả thật gặp phải sơn tặc!"
"Vậy làm sao?" Trước mắt Đại phu nhân sáng lên, có điều sau đó phát hiện ra thái độ này không đúng, lập tức trở nên nhu hòa, cầm tay Hoàng Tịch: "Hoàng Tịch, rốt cục đã xảy ra chuyện gì vậy? Con nói cụ thể cho nương, nương nhất định sẽ làm chủ cho con!"
Đại phu nhân cho rằng bản thân mình giả bộ không chê vào đâu được, không biết rằng Hoàng Tịch đã sớm thấy rõ những tính toán trong lòng bà ta, nhíu mày nói: "Vừa mới gặp sơn tặc, chúng ta sợ tới mức trốn đến bên mép xe ngựa, ngay lúc sơn tặc xông tới, Hiên vương đột nhiên xuất hiện cứu chúng ta, hơn nữa còn một mạch hộ tống chúng ta đến cổng chùa, nếu phu nhân không tin, có thể đến hỏi Hiên vương!"
"Hiên vương?" Sắc mặt Đại phu nhân cứng đờ, không ngờ tới chuyện còn có thể xảy ra như vậy, bàn tay cầm tay Hoàng Tịch cũng đã trở nên có phần gượng gạo, đành phải vỗ vỗ hai lần nói: "Không có việc gì là tốt rồi! Không có việc gì là tốt rồi!" Nếu Hoàng Tịch dám nói như vậy, nhất định là có mười phần chắc chắn, chẳng lẽ bà còn dám tìm đến đối chất với Hiên vương sao?
"Nương!" Mộ Tâm Vi từ bên ngoài bước vào liền nghe thấy Đại phu nhân nói một câu "Hiên vương", nhất thời tưởng rằng Mộ Hoàng Tịch đang khoe khoang với Đại phu nhân, trong lòng ghen ghét dữ dội, một tay khoác lấy cánh tay Đại phu nhân, cười đến vô cùng sáng lạn: "Nương, vừa nãy con nhìn thấy Hiên vương, chàng còn nói chuyện với con!"
"Thật sao?" Tuy đã nhận được khẳng định từ miệng Mộ Tâm Vi, nhưng Đại phu nhân lại càng để ý tới việc Mộ Tâm Vi và Hiên vương nói chuyện gì, hai người vừa nói vừa khoác tay rời đi; Mộ Tương Vũ mắt lành lạnh nhìn Mộ Hoàng Tịch rồi cũng rời đi theo họ.
Mộ Hoàng Tịch biết chuyện hôm nay liền qua đi như vậy, đang muốn xoay người, lại thấy một sư thái đã khá già đi tới mỉm cười với nàng: "Thí chủ, bần ni hữu lễ!"
Hai tay Hoàng Tịch chắp tay trước ngực trả lễ sư thái: "Sư thái có việc gì sao?"
Sư thái cười yếu ớt lắc đầu, lời nói có phần tùy ý nhưng lại mang hàm ý sâu xa: "Bần ni thấy sắc mặt thí chủ hung tướng, chỉ sợ mấy ngày qua tai vạ không ngừng, thí chủ vốn
Thịnh Thế Đế Sủng: Đích Nữ Hoàng Hậu Thịnh Thế Đế Sủng: Đích Nữ Hoàng Hậu - Thiên Mai Thịnh Thế Đế Sủng: Đích Nữ Hoàng Hậu