They say love is blind…and marriage is an institution. Well, I’m not ready for an institution for the blind just yet.

Mae West

 
 
 
 
 
Tác giả: Ant
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 195 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 745 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:42:33 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 176: Giết Người? Anh Trai, Anh Đừng Nói Là
rường DongDa,
Trong một căn phòng học bỏ hoang, lúc này đang có 10 người học sinh, nam nữ đều có. Tất cả bọn họ đều đang đứng, chỉ có duy nhất một người đang ngồi.
Đây là một người thanh niên,nửa nằm nửa ngồi trên chiếc ghế duy nhất trong phòng nom có vẻ lười biếng. Hắn khoảng chừng 18 tuổi, có một khuôn mặt trông rất nam tính, hai đôi mắt lúc nhắm lúc mở, phía bên mắt trái của hắn còn có hình xăm một con heo. Đúng, chính là một con heo.
_ Thủ lĩnh, ta đã điều tra xong về người đã đặt cược lớp A2 thắng với số tiền là 200 triệu.
Một tên nhóc mập mạp đang đứng chạy tới cầm một xấp tài liệu nói.
_ Hả? Vậy đó là ai?
Người thanh niên lười biếng nằm trên ghế không thèm mở mắt ra hỏi.
_ Chính là tên nhóc mà lần trước thủ lĩnh đã bảo bọn tội chú ý, chính là tên Lâm Quân.
_ Hả? Lâm Quân.
Lần này thì người thanh niên lười biếng đã mở mắt ra, hắn có vẻ hứng thú hỏi lại:
_ Tại sao các ngươi biết là hắn làm?
Tên nhóc đang báo cáo nghe thế thì gãi đầu gãi tai, sau một hồi chần chứ rồi mới đáp:
_ Ách, thủ lĩnh. Bởi vì hắn đã ký tên là “ Lâm Quân “. Mặc dù cô gái nhận đặt cược bảo là không giống nhưng ta nghĩ, tên này thay đổi bộ mặt một chút thôi.
_ Rầm.
Không một tiếng động báo trước. Người thanh niên đang ngồi đột nhiên đứng dậy động thủ với tên nhóc đang báo cáo.
Tên nhóc đó dĩ nhiên là không chút đề phòng, bị ăn một cái tát tới lệch mặt. Hắn bay với tốc độ 100km/ giờ đập thẳng vào tường, làm cho cả cái lớp học bỏ hoang này cũng rung rinh theo một chút.
_ Tao đã nói, mày điều tra cho kĩ. Huynh đệ ta không thể nào mất dạy như vậy được. Hắn chính là người tao kính nể nhất ………
Như bị chạm vào vảy ngược của mình. Người thanh niên điên tiết hét lên.
Tên nhóc bị đánh bay vào tường thì lúc này cũng đã hoàn hồn, cắn chặt đôi môi, hắn tỏ vẻ không phục nói:
_ Ta đã điều tra rất kĩ, mày đừng nói hắn là huynh đệ mày. Thế mày coi bọn tao là cái ** gì?
_ Không nói nhiều, mẹ kiếp. Mày đã xem tao là thủ lĩnh thì đi điều tra đi.
Người thanh niên mặt mũi lạnh lùng nói. Lúc này hình xăm con heo bên mắt trái của hắn có vẻ như chớp tắt liên tục, nhìn cực kỳ quỷ dị và ghê người.
_ Tao……..
Tên nhóc thấy người thanh niên động nộ thì có vẻ hơi do dự. Nhưng lát sau hắn cắn răng nói:
_ Tao đã điều tra rất kĩ, tất cả những gì mày miêu tả về hắn đều đúng, nhưng chỉ phần tính cách là không giống. Đừng nói tao, kể cả 9 người kia điều tra thì kết quả vẫn như vậy.
_ Vậy mày nói hắn tại sao trở nên như thế?
Người thanh niên có hình xăm nghe thế thì hỏi lại, nhưng khuôn mặt vẫn cứ lạnh lùng như trước.
_ Tao không biết…..nhưng có lẽ do nhà hắn bị diệt ………
Tên nhóc mập đưa ra một lý do đã điều tra, nhưng lần này cơ mặt của hắn hơi co giật, hiển nhiên là thằng mập này đang sợ.
_ Bị diệt, bị diệt, cái này mày nói với tao cả chục lần rồi. ĐKM, tao không tin huynh đệ tao lại trở nên như thế ….
Người thanh niên lạnh lùng nói tiếp, trong đôi mắt đã loé lên một chút tàn nhẫn. Nếu tên nhóc không có câu trả lời làm vừa lòng hắn thì bảo đảm hắn sẽ động thủ.
_ Mẹ, huynh đệ mày sao mày không tự đi hỏi đi. Tại sao bắt chúng tao điều tra.
Tại sao huynh đệ tao mà tao không tự hỏi ư?
Người thanh niên nghe thế thì ngẫm nghĩ trong lòng. Sau đó hắn nở một nụ cười tự giễu. Tại sao ư, chính là vì tao đã sai lầm.
Nghĩ tới đây rời người thanh niên cảm giác trong lòng như nặng trĩu, hắn lạnh lùng bước đi, trước khi hắn đi cũng không quên quay sang tên nhóc và cả 9 người đang đứng, nói:
_ Lần tới, nếu không cho tao kết quả thoả mãn. Tao sẽ giết chúng mày ……….
Thấy bóng người thanh niên lười biếng đã đi mất, thì tên nhóc bị đánh mới đứng dậy, nhổ một bãi nước bọt trên mặt đất, trong con ngươi hiện lên vẻ hận thù:
_ Mày đợi đó, nếu không phải thân phận của mày thì tao đã giết mày từ lâu rồi.
_ Thôi, Xa Phong, mày dẹp cái ý nghĩ của mày đi. Đừng lôi cả gia tộc chôn cùng.
Một thanh niên khác thấy thế đứng ra nói.
_ Anh, không lẽ anh bắt em phải chịu nhục thế này hoài.
Xa Phong, chính là tên của thằng nhóc mập mạp này, nếu như Lâm Quân ở đây thì có lẽ sẽ nhớ thằng nhóc này là ai. Chính là con trai thành chủ BaoLoc thành mà lần trước Lâm Quân đã có dịp diện kiến, hay nói đúng hơn là đập thằng mập này một trận.
Sở dĩ, người thanh niên có hình xăm con heo biết tới Lâm Quân cũng chính là nhờ tên Xa Phong này. Lần trước, khi bị Lâm Quân củ hành ột trận thì thằng này tất nhiên là muốn trả thù Lâm Quân. Nhưng hắn biết hắn không mạnh nên phải đi tìm thêm đồng minh chống địch. Lần đó hắn chợt nhớ các anh em trong gia tộc cũng lên đường đến SaiGon thành để học nên hắn vội vàng đi tìm. Ai dè, ngay sau khi đưa ra ký ức châu quay lại cảnh Lâm Quân cho tên thanh niên có hình xăm xem thì không những, tên này không trả thù giúp hắn. Mà còn, cho Xa Phong một trận nên thân nhớ đời.
Sau đó, hắn chính là bị tên thanh niên có hình xăm kia ép phải đến trường DongDa học tập, để mà có thể điều tra Lâm Quân. Tốn biết bao nhiêu công sức thì Xa Phong cũng điều tra được kha khá nhưng lần nào cũng bị người thanh niên này đánh. Từ đó trong lòng Xa Phong cực hận Lâm Quân. Bởi vì, đối với người thanh niên có hình xăm thì Xa Phong biết mình không làm gì được cả.
_ Đàn ông, nhẫn được thì nhẫn. Sẽ có một ngày chúng ta trả lại đầy đủ.
Người thanh niên được gọi là “ anh “ chỉ nhíu mày nói, trong con ngươi của hắn cũng loé lên sự tàn nhẫn. Mặc dù người thanh niên có hình xăm trong gia tộc của hắn có một vị trí rất quan trọng. Nhưng đó chỉ là đối với Việt Quốc thôi, còn Tung Quốc thì ………
_ Vâng, em hiểu rồi.
Xa Phong thấy anh trai mình nói thế thì gật đầu một cái. Đoạn hắn hỏi tiếp:
_ Vậy theo anh chúng ta nên làm gì đây? Tiếp tục đi điều tra?
Anh trai của Xa Phong nghe thế thì tỏ vẻ suy nghĩ, sau khi đánh mắt hội ý với 8 người còn lại thì hắn lạnh lùng cười nói:
_ Chúng ta sẽ không điều tra, mà chính là ………
_ Là gì hả anh?
Xa Phong tỏ vẻ thắc mắc hỏi. Nếu không điều tra thì hắn phải làm cái gì.
_ Giết người ………
Anh trai của Xa Phong phun ra hai chữ. Đúng lúc, bên Tung Quốc cũng đã cử người tới.
_ Giết người? Anh trai, anh đừng nói là ……….
………………………………
Hai tiếng sau,
Sân khấu hình tròn lơ lửng của trường DongDa,
Lúc này xuất hiện những học sinh cuối cùng biểu diễn của ngày hôm nay, chính là lớp A7 thuộc khối quân sự.
Từ khi đám Lâm Quân đi thì mọi tiết mục đều trở nên có vẻ rất tẻ nhạt, và điểm số của lớp Lâm Quân cũng chính là điểm tối đa nên mọi người không mặn mà lắm. Nhưng sở dĩ, họ chưa đi khỏi chính là vì mong chờ vào lớp A7, mong chờ vào một màn nóng mắt nhất đêm nay.
Sở dĩ họ mong chờ như thế là vì lớp A7 năm nay rút được đề mục “ múa nguyên tố “, à tức là nam tạo ra các nguyên tố như lửa, nước, gió…., còn nữ thì đứng múa. Mà năm nào, hễ lớp nào đạt được cái đề này thì dân tình đều sẽ xem tới no cả mắt.
Bởi vì, trong cái màn múa nguyên tố này, cho dù chọn bất cứ một nguyên tố nào để múa thì cũng có một hấp dẫn riêng. Như múa lửa thì các cô gái đều ăn mặc rất mát mẻ, như múa nước thì các cô gái bảo đảm cô nào quần áo cũng ướt sạch, dễ dàng hiện ra những đường cong cơ thể. Hay như, múa kim loại thì sẽ có các cây cột hiện ra, và múa nguyên tố sẽ chuyển thành múa cột ………….
Nói chung, đã là đàn ông thì không thể nào bỏ qua một màn này ……….
_ Và cuối cùng, trong đêm diễn ngày hôm nay. Xin mời lớp A7 lên sân khấu.
Đúng hẹn lại lên, Trương Văn Long thấy sau khi ban giám khảo đã chấm điểm cho lớp A6 thì lão vội vàng tiến lên nói.
_ Bis, bis, các người đẹp, mau xuất hiện ………..
_ Hoan hô, hoan hô, các cô em, anh yêu các em, yàaaaaaaaa húuuuuuuuuuuu …………..
_ Các cô gái, mau xuất hiện cho bọn anh chiêm ngưỡng nào ………..
…………………………
Mọi học sinh nam trong trường vừa nghe thế thì điên cuồng như một con sói thực thụ, hú hét khắp mọi nơi. Có mấy thằng không biết lôi từ đâu ra chiêng hoặc trống gõ tùng tùng xèng xèng, làm không khí bỗng chốc trở nên thật náo nhiệt. Đây mới đúng chất là một buổi dạ tiệc.
Nhưng, Trương Văn Long, người hiệu phó đáng kính là người đau khổ hơn cả. Trong lòng lão thầm hận. Lúc nãy, khi lớp A2 diễn xong thì có một đám học sinh toan rời khỏi, vì cảm giác các tiết mục đằng sau chả ra gì đâu. Lúc đầu thì chỉ có vài người, nhưng càng ngày học sinh cảm giác càng chán nên rời khỏi rất nhanh.
Thấy các học sinh dần dần rời đi thì Trương Văn Long trong lòng chợt phát lạnh. Bởi vì, nếu mà rời khỏi hết thì chắc chắn hoạt động hôm nay có vẻ gọi là nhàm chán và nhạt nhẽo. Nếu tới khi Lê Dũng về mà biết chuyện này thì chắc chắn là Trương Văn Long sẽ không yên với lão.
Sau cùng, vì quá bí nên Trương Văn Long đành chơi liều. Lão phải cất công đi dụ dỗ đám A7, chuyển sang đề mục “ múa nguyên tố “, để mà câu kéo các học sinh nam ở lại. Sau đó lão còn phải tìm người đi tung tin đồn này ra ngoài.
Nhìn cái cảnh học sinh khắp nơi hoan hô vang cmn dội thì có vẻ kế hoạch của Trương Văn Long đã thành công. Nhưng có trời mới biết chỉ trong 2 tiếng đồng hồ thì lớp A7 có múa được không. Và cũng chỉ có lớp A7 mới biết, Trương Văn Long đã tốn bao nhiêu tài sản để dụ dỗ lớp A7 đổi tiết mục …………….
Nghĩ tới số của cải đã tiêu thì trong lòng Trương Văn Long cực kỳ đau đớn, nhưng đã đâm lao thì phải theo lao thôi. Lão hy vọng ngày hôm nay A7 sẽ múa được. Để mà có một cái kết thúc vang cmn dội cho ngày hôm nay
Thiên Long Lệnh Bài Thiên Long Lệnh Bài - Ant