Bạn chỉ có thể thắng nếu bạn dám đương đầu với thất bại.

Rocky Aoki

 
 
 
 
 
Tác giả: Ant
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 195 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 745 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:42:33 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 119: Ta Có Nên Chuồn Không Đây
_ Đơn giản thôi, thừa dịp bọn hắn ngủ chúng ta sẽ lẻn vào phòng bọn hắn. Nếu là con trai thì trùm mền quánh ột trận tơi bời. Nếu là con gái thì chúng ta sẽ đi bắt một ít chuột gián sâu bọ ném vào trong giường mấy đứa nó. Hắc hắc hắc, ta không tin là có đứa nào có thể ngủ được.
Đặng Tùng cười âm hiểm giải thích sơ bộ cái kế hoạch thâm độc của hắn.
Ừm, thật inh. Cách này cũng nghĩ ra được à?
Bọn Ngọc Tú đứng xung quanh nghe thế thì cũng hứng thú bừng bừng. Kế hoạch tuy đơn giản nhưng thâm độc vô cùng. Cả con gái mà thằng này cũng không tha.
_ Được, vậy bây giờ chúng ta đi bắt chuột gián trước đi. Hehehe.
Lâm Quân là người đầu tiên hưởng ứng, sau đó làm đầu tàu gương mẫu chạy ra phía sau của trường. Đám Đặng Tùng cũng đi theo sau.
Phía sau trường DongDa chính là một khu rừng toàn cây cối và thực vật. Đây chính là một nơi diễn ra các cuộc thi thực chiến trong rừng của học sinh. Mặc dù ma thú trong rừng thì không có mấy nhưng các động vật nhỏ như chuột gián thì có rất nhiều nên Lâm Quân mới có ý tưởng bắt ở đây.
May mắn là giờ phút này không có cuộc thi nào nên trong khu rừng này cũng không có một bóng người. Càng tiện để đám Lâm Quân bắt đầu công cuộc săn bắt chuột.
Lâm Quân vừa tiến vào rừng, không nói không rằng lấy một cái ghế và bàn ra ngoài ngồi xuống tại chỗ, sau đó lấy thêm một ít đồ ăn vặt ra.
_ Này, ngươi đi du lịch hay làm gì thế?
Đặng Tùng khó hiểu hỏi. Thằng này tính chơi trò gì thế, hắn cho rằng đang đi du lịch à. Nếu không động thân thì làm sao bắt được chuột chứ.
_ Ầy, các ngươi không hiểu gì cả. Mấy cái thứ đó còn cần anh làm sao?
Lâm Quân cười hehe rồi vung tay lên. Nhất thời trên mặt đất xuất hiện thêm 11 con ma thú đằng đằng sát khí. Đây chính là những con pet Lâm Quân đã thu phục được từ trước tới nay. Kể cả Tiểu Lâm chính là 12 con ma thú. Yếu nhất trong đám này chính là U Ảnh Linh Hầu mà Lâm Quân thu phục được lúc trước, bây giờ chỉ mới có cấp 6. Còn mạnh nhất thì chính là Tiger và Cougar, đã đạt tới cấp 8 đỉnh phong. Chẳng mấy chốc sẽ lên cấp 9.
Thấy cả đám ma thú hiện ra thì cả đám Đặng Tùng đều rất mừng rỡ, bọn hắn hiểu là Lâm Quân tính làm gì rồi. Phải muốn bắt gián chuột thì cần gì phải tự làm, chỉ cần đám ma thú này chui vào trong rừng kéo một phát là ra thôi. Dù gì đẳng cấp của bọn hắn cũng khá cao, bắt mấy con thú vớ vẩn thì tất nhiên là cực kỳ dễ dàng rồi.
_ Các ngươi, lâu rồi không gặp. Mạnh lên trông thấy ha?
Lâm Quân thấy đám ma thú xuất hiện thì tươi cười nói.
_ Nhờ có chủ nhân cả. Chúng thuộc hạ có mạnh như thế nào thì vẫn là pet của chủ nhân.
Tiger hiện giờ chính là thủ lĩnh của binh đoàn ma thú do Tiểu Thần Đèn lựa chọn nên nó có quyền lên tiếng.
_ Ừ, rất tốt. Các ngươi cứ làm tốt đi. Sau này ta có thành thần thì chắc chắn các ngươi cũng sẽ là thần thú. Ta nói được, làm được.
Lâm Quân hiểu là lâu rồi không gặp nên bồi dưỡng tình cảm thoáng một phát. Tuy đám này đều là pet của hắn nhưng nếu có tình cảm thâm hậu thì mới chính thức là không sợ gì.
_ Cảm ơn chủ nhân. Chúng thuộc hạ sẽ cúc cung tận tuỵ cho tới lúc chết.
Tiger quỳ 4 chân xuống nói, trong lòng bọn nó cũng tràn đầy hy vọng không gì sánh được. Nên nhớ là ma thú tu luyện tốc độ cực kỳ chậm rãi, một con ma thú từ cấp 8 lên tới cấp 9 chắc cũng vài chục năm. Còn bọn nó, chỉ đi theo Lâm Quân mấy tháng mà bọn hắn đã sắp lên cấp rồi. Tiết kiệm biết bao nhiêu là thời gian.
Bọn chúng cũng đã kiến thức qua sự mạnh mẽ của Tiểu Thần Đèn rồi. Một linh hồn mạnh như thế còn làm thuộc hạ cho Lâm Quân thì xá gì bọn nó.
Nếu sau này cực lực đi theo Lâm Quân thì chắc hẳn thành thần cũng không có gì lạ
_ Ừ, rất tốt. Giờ bắt đầu đi, hê hê, nếu các ngươi hoàn thành tốt thì hôm nay ta đãi một bữa thịt nướng.
Lâm Quân dụ dỗ nói. Hắn biết cái đám ma thú này rất là tham ăn nên toàn đem đồ ăn ra dụ dỗ chúng nó.
_ Vâng, thuộc hạ xin phép được xuất phát.
Tiger nói mà thiếu điều nước miếng muốn chảy ra. Bọn nó đúng là có chút nghiện các món ăn mà Lâm Quân làm ra rồi.
_ Ừ, xuất phát đi.
Lâm Quân gật đầu rồi ngồi xuống tại chỗ, trong đầu đang nghĩ cách làm món nướng theo kiểu nào.
…………………………………………..
Tối hôm đó.
Một đêm trời trăng gió mát. Sau khi đã ăn uống xong xuôi bữa thịt nướng thì cũng đã 12 giờ đêm.
_ Này, chúng ta bắt đầu chưa?
Đặng Tùng ngồi trên tảng đá, cầm bầu rượu hỏi Lâm Quân.
_ Ừ, giờ bắt đầu đi. Cứ theo kế hoạch đã đặt ra mà làm. Theo như Ngọc Tú đã điều tra thì lớp A2 chúng ta có tổng cộng là 19 phòng ngủ, cứ 4 người một phòng. Mặc dù chúng đều nằm ngẫu nhiên nhưng ta đã đưa số phòng cho các ngươi rồi. Nhớ đừng đi nhầm phòng đó.
_ À, 19 phòng, ta lo 4 phòng còn các ngươi mỗi người lo 3 phòng. Không có ý kiến gì chứ?
Lâm Quân nói lại kế hoạch một lần rồi hỏi. Đáng ra chiều hôm nay là lúc bọn hắn nhận phòng nhưng vì quá mãi mê ăn uống nhậu nhẹt nên nhất thời quên mất.
_ À, không có vấn đề gì. Hắc hắc.
Đặng Tùng đáp với một vẻ mặt tà ác.
_ Ừ, vậy bắt đầu đi. Ta cho 2 con ma thú biến nhỏ lại đi theo các ngươi. Nhớ là đừng để lộ.
Lâm Quân nói rồi phất tay, lấy ra thêm một đống ống sáo đưa qua cho bọn Đặng Tùng.
_ Đây chính là sáo cầu cứu. Nếu các ngươi có vấn đề gì thì cứ thổi lên. Ta sẽ tiến qua chi viện ngay.
_ Ok.
_ Mã đáo thành công.
Cả bọn chúc nhau một câu rồi bắt đầu lên đường. Ai nấy đều như một con u linh hoà vào màn đêm.
Thấy cả đám đã xuất phát thì Lâm Quân cũng không ở lại làm gì. Sau khi phất tay thu lại các thứ thì hắn tiến vào trạng thái tàng hình. Ra lệnh cho Eagle bay lên không trung cảnh giới rồi Lâm Quân bắt đầu hành động.
Khu ký túc xá nữ nằm kế bên rừng cây này, rất gần với vị trí của hắn. Mục tiêu đầu tiên của hắn chính là phòng số 1202, trong phòng này chính là 4 người con gái nhưng không biết rõ là ai.
Vì đây là phòng của con gái nên Lâm Quân cũng không cần thiết phải đánh nhau. Chỉ cần bò vào bỏ một đám sâu bọ là hoàn thành.
Lâm Quân như một bóng ma di chuyển trong màn đêm. Chẳng mấy chốc hắn đã tới được mục tiêu cần thiết. Chỉ thấy dãy ký túc xá cũng có 2 tầng, bao quanh bằng một kết giới cực kỳ to lớn, ở cổng vào còn có một số lính đứng canh.
Biết sao được, đây là ký túc xá nữ nên được chiếu cố rất đặt biệt. Phải canh phòng các bạn nam đi hái hoa ngắt cỏ chứ. Nếu không thì ký túc xá nữ chắc chắn sẽ đổi tên thành bệnh viện sinh đẻ cho các bà bầu.
Kết giới này chỉ là một kết giới tầm thường dùng để báo động nên Lâm Quân không coi vào đâu. Rất nhẹ nhàng, Lâm Quân nhờ có mắt thần nên lẻn vào không tốn một chút công sức nào.
Lâm Quân không dừng lại mà tiếp tục chạy đi. Hắn muốn tìm cho ra cái mục tiêu cần thiết. Sau khi dò xét hết một lượt thì cũng đã tìm ra mục tiêu cần thiết. Chỉ thấy đây là một phòng ốc rất bình thường nằm trên tầng 2 của dãy nhà, ngoài lan can còn có một dây sắt để treo đồ và một vài chậu cây cảnh.
Vừa nhìn thấy trên dây treo đồ có gì thì Lâm Quân sém chút nữa xịt máu mũi. Chỉ thấy trên đó toàn là các thứ như áo yếm, quần xịp…………Làm cho Lâm Quân không khỏi tưởng tượng lung tung một lát.
Nhưng vì nhiệm vụ nên Lâm Quân cố gắng nhịn xuống, tiến sát vào cửa sổ, gé tai áp vào cửa sổ để nghe. Hắn muốn chắc chắn người trong phòng đã ngủ rồi thì mới ra tay.
_ Này, sao cô chưa ngủ? Lại nhớ hắn à?
Một giọng nói vang lên từ trong phòng. Hiển nhiên là chủ nhân của căn phòng này chưa ngủ. Nhưng mà Lâm Quân nghe giọng nói này thì có vẻ quen quen nhưng nhất thời không nhớ ra là ai.
_ Hừ, ai thèm nói chuyện với cô. Ta chính là bà lớn.
Một giọng nói tràn đầy tức giận vang lên. Làm Lâm Quân đứng phía ngoài lập tức toát mồ hôi. Đây chính là giọng nói của cô mập mạp mà.
Ta ngất, sao lại xui thế này.
_ Này 2 người đừng có tranh nhau nữa được không? Để yên cho ta ngủ.
Một giọng nói uể oải khác lại vang lên.
_ Cô cứ ngủ đi. Ta không chơi với cô. Cô dám ghét hắn.
Cô mập mạp trong phòng như tức giận chuyện gì đó hét lên.
_ Ặc, thì tính sao. Nếu có thể ta sẽ băm hắn ra cho cẩu ăn.
Giọng nói có chút tức giận lại vang lên. Nhưng người tức giận không phải là cô mập mạp.
_ Hừ, cô cứ đợi đó. Nếu cô dám làm thế với hắn thì ta sẽ giết cô.
_ Gì, có giỏi thì chơi đi. Ta sợ cô chắc. Hắn ta giết chắc rồi.
_ Xem ai sợ ai, chơi thì chơi.
……………………
2 người trong phòng không hiểu chuyện gì mà cãi nhau om sòm, ẩn ẩn đã có xu thế như muốn liều chết liều sống với đối phương. Nhưng ngay tại lúc hai cô đang khẩu chiến chuẩn bị chuyển sang nắm đấm chiến thì lập tức một giọng nói nhẹ nhàng mang theo một chút mệt mỏi vang lên:
_ Ta xin đi, các cô muốn chém muốn giết thì đi ra ngoài. Có cho người ta ngủ không thế?
Ặc, là Kim Linh.
Vừa nghe thấy giọng nói này thì Lâm Quân như bị sét đánh đứng trơ ra tại chỗ. Chuyện quái gì thế này, cô mập mạp ở chung với Kim Linh. Còn có cả Nhật Hạ, còn một giọng nói còn lại thì Lâm Quân nghe quen tai nhưng nhất thời là không nhớ nghe ở đâu. Nhưng chắc chắn là cô gái đó biết hắn và cực kỳ thù ghét hắn.
Ặc, sau cái phòng đầu tiên toàn người quen thế. Ta có nên chuồn không đây.
Thiên Long Lệnh Bài Thiên Long Lệnh Bài - Ant