No man can be called friendless who has God and the companionship of good books.

Elizabeth Barrett Browning

 
 
 
 
 
Tác giả: Khai Hoang
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1697 - chưa đầy đủ
Phí download: 30 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1130 / 4
Cập nhật: 2017-09-25 06:46:26 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1402: Nguyên Tĩnh Tán Nhân. (2)
ông Thủ dở khóc dở cười, nghĩ rằng ngươi ở thời điểm này còn có tâm tư nói với ta những chuyện đó?
Nhưng trong lòng cũng hơi có vài phần hiếu kỳ, không biết Long Ảnh có thể đến tầng thứ mấy.
- Chớ xem thường cái Tam Thập Tam Thiên trận này, đây là Hi Tử lưu lại, sao có thể đơn giản như vậy. Năm đó lúc chư giáo vây công, còn nhiều thêm một vị Từ Bi đạo quân cũng đồng dạng là ổn áp mọi người một bậc, Tú Quan kia cũng giống như bây giờ là một mình chống đỡ. Hôm nay đã qua vạn năm, vị Chí cảnh đệ nhất nhân này, chiến lực chỉ biết là càng mạnh hơn lúc trước. Không có Từ Bi áp trận, lần này Chí cảnh xuất thủ, mặc dù là vượt qua lần trước, lại hơn phân nửa là không làm gì được hắn. Trong lúc này thủ đoạn của Thanh Huyền tuyệt không chỉ như thế. Mà mấy vị ở phía trên kia cũng không xuất toàn lực.
Long Ảnh nói đến đây, giọng nói trầm tĩnh đạm mạc, không mang theo nửa điểm nôn nóng.
- Còn không biết hư thật của bọn hắn, bất quá có cái Tam Thập Tam Thiên trận này ta đã biết đại khái, có thể ra tay rồi. Sau khi ta vào trận, sẽ toàn lực bảo vệ kim tháp, không thể quản hết được, ngươi phải coi chừng chính mình.
Sau khi nói xong, liền cũng bước lên thiên không. Một đạo Long hình kiếm khí loáng thoáng bảo hộ toàn thân trái phải của hắn. Kiếm thế bộc phát, thình lình ở trong không trung chống lại bảy vị Chí cảnh, lại là một đường đột phá, đã đến nhị thập tam tầng Thượng Thiệt Nguyễn Nhạc Thiên.
Khiến cho ánh mắt của mọi người đều liên tục trông lại. Thanh Huyền là không ngạc nhiên chút nào, chỉ lạnh lùng nói:
- Long Ảnh, ngươi thực muốn tranh đoạt vũng nước đục này sao. Vì Thương Sinh Đạo mà lấy hạt dẻ trong lò lửa, tới cùng ngươi được ích lợi gì? Nếu như hôm nay Thương Sinh Đạo thất bại, Long Ảnh ngươi nhất định có kết cục bị phong cấm!
- Ngụy Húc đối với ta có ân thành toàn, không thể không trả lại! Sinh tử còn không để ý, huống chi đã là bất tử chi thân.
Ngôn ngữ của Long Ảnh ngắn gọn, sau khi đáp xong, không nói một lời liền đi vào bên trong kim sắc cự tháp.
Trong nháy mắt vô số chân long chi ảnh lập lòe hiện ra ở bốn phương.
Mà toàn bộ Thương Sinh khung cảnh cũng lại vững chắc một lần nữa.
Vết rách trên mặt đất cũng đã từ từ khép lại. Những thời không kẽ nứt kia cũng đã biến mất.
Khiến cho tất cả tu sĩ của Thương Sinh Đạo đều cảm thấy áp lực nhẹ đi.
Tông Thủ cũng ẩn ẩn có điều ngộ ra, biết được nguyên do ba người Long Ảnh ở lúc bắt đầu không cùng ra tay.
Ở trong hạch tâm đại trận, lấy thân phận ngoại nhân xem sự tuần hoàn vận chuyển của Vạn Tiên đại trận.
Như thế mới có thể biết được sự kỳ diệu đến tận cùng, thi triển hết khả năng.
Sau Long Ảnh, thì là Nguyên Tĩnh tán nhân. Mà Lâm Huyền Tĩnh lúc này cũng từ trong Học cung chính điện đi ra.
Ánh mắt là không hề có nhiệt độ nhìn về mọi người ở phía trên một cái, dưới chân nàng bỗng nhiên sinh ra một đóa hoa sen, nâng thân ảnh của nàng nổi lên.
- Thương Sinh Đạo ta hiện nay lại không phải như 8000 năm trước. Ở trong Thương Sinh khung cảnh đã không phải chỉ có một người là Tú Quan sư huynh, tại sao lại không thể chống đỡ được? Ngược lại là chư vị khách quý, hôm nay chưa hẳn là có thể toàn thân trở ra! Thương Sinh khung cảnh không thể bị khinh phạm, chư vị tổng là nên lưu lại mấy thứ gì đó làm cái bàn giao!
Lúc này ở phía dưới, tất cả tu sĩ Thương Sinh Đạo đều là nín thở.
Biết được một trận chiến này đã đến lúc mấu chốt nhất.
Ở bên ngoài khung cảnh mặc dù có mấy triệu người đang chém giết. Ở trong khung cảnh, 17 vạn tu sĩ Thương Sinh Đạo cũng đã đem hết toàn lực.
Nhưng mà lại đều là râu ria không đáng kể, chính thức quyết định thắng thua đấy, vẫn là mấy vị cường giả Chí cảnh này.
Mà mấy người Thanh Huyền cũng lạnh lùng nhìn xuống.
Vị Nguyên Tĩnh tán nhân này tự nhiên cũng đồng dạng là ở trong tính toán.
Chỉ là một nữ tử có đạo cơ không đầy đủ, thậm chí chưa chân chính bước vào Chí cảnh, lại có thể có năng lực lớn bao nhiêu?
Mà Vô Thượng Nguyên Ma Lý Biệt Tuyết, trong mắt càng là lộ ra vẻ chê cười.
Trước đây không lâu nàng này đã cùng một cỗ hóa thân hàng lâm của hắn giao thủ.
Một tên Chí cảnh lại chỉ miễn cưỡng mới hơn được được hóa thân có nửa thành lực lượng ý niệm của hắn, há lại không đáng thương?
Mà cái thiên chướng của Tam Thập Tam Thiên này, đối tượng không chỉ là những người từ bên ngoài đến như bọn hắn, đồng dạng là ngay cả mấy vị địa chủ như Tú Quan, Nguyên Tĩnh cũng bị hạn chế.
Nhưng sau một cái chớp mắt, chỉ thấy Nguyên Tĩnh tán nhân kia đúng là không tốn chút sức nào đã đột phá dệ nhị thập tầng thiên chướng.
Thiên biện hoa sen ở phía dưới lại vẫn còn muốn đi lên phía trên.
Lý Biệt Tuyết lập tức ngạc nhiên, chẳng lẽ mấy ngày trước đó, cô gái này vẫn còn lưu thủ hay sao?
Đúng là một mực bay lên đến đệ nhị thập nhất tầng --- Thái Hoàng Ông Trọng Thiên, lúc này hoa sen kia mới dừng lại.
Sắc mặt của Thanh Huyền, giờ phút này cuối cùng cũng tái nhợt một mảnh. Như là nghĩ tới điều gì đó, tức giận hừ lên một tiếng trầm thấp:
- Ngao Khôn!
Có thể lên đến nhị thập nhất tầng, không chỉ có ý nghĩa là Nguyên Tĩnh tán nhân đã có thực lực của Chí cảnh bình thường.
Thậm chí càng tiến thêm một bước, ở lúc mới sơ nhập Chí cảnh, lại có tiến triển.
Tuy là địch không lại bọn hắn, nhưng dựa vào Tam Thập Tam Thiên trận, lại đầy đủ có thể tùy ý chế trụ một người trong bọn hắn.
Mà càng nghĩ, thế gian này có thể bổ khuyết đạo cơ của Huyền Tĩnh, thì duy chỉ có một đầu Nghiệt Long kia.
Mà ở dưới kim tháp kia, trong đại điện Học Cung quả nhiên cũng truyền ra một tiếng cười to của Ngao Khôn-
- Đổ ước năm đó, là nghĩa đệ kia của ta thắng. Ngao Khôn đã không phải là đồ đệ của Thanh Huyền ngươi, tự nhiên muốn lấy hết tâm tư để trả mối thù năm đó. Năm đó ngươi ra tay che chở cho Hoa Vân kia, đem Ngao Khôn ta phong ấn, nên nghĩ đến sẽ có ngày hôm nay.
Lại lặng lẽ nói:
- Ta hôm nay kiệt lực liền không thể đi lên được rồi. Tu vi không đủ, không muốn mất mặt xấu hổ. Chỉ là các ngươi, cũng lại đừng ở phía trên té xuống. Khí huyết của Ngao Khôn ta mặc dù lỗ lã không ít, nhưng lại liều mạng đánh tới lại cũng khó nói, có thể hủy đạo cơ của các ngươi một hai!
Chươgn 1012: Mầm tai họa của Long tộc
Ngao Khôn dù chưa hiện thân, nhưng thanh âm thanh lãng kia lại truyền đi khắp nơi trong khung cảnh.
Sắc mặt mấy người Thanh Huyền, Thái Hoàng đều trì trệ một chút không thể nhận ra.
Có thể vì Nguyên Tĩnh tu phục đạo cơ, Tồn tại cùng Tiêu vong chi đạo của bản thân Ngao Khôn nhất định cũng đã bổ toàn.
Bình thường tự nhiên không sợ, nhưng lo là sau đại chiến, thời điểm lực tẫn.
Nói không cố kỵ, đó là giả dối.
Một khi một bộ phận tu vi bị Ngao Khôn xóa sạch, nhẹ thì cảnh giới ngã xuống, nặng thì không còn hi vọng tiếp tục hợp đạo thành chân.
Ngao Khôn cố nhiên sẽ dùng tính mạng làm đạo giá, cái tên điên này đã vì tiện nhân Ngao Bích kia mà móc đi hai mắt của chính mình. Như vậy ai có thể biết được người này hôm nay có thể hay không vì trả thù Thanh Huyền mà liều mạng?
Thần Hoàng Thần Hoàng - Khai Hoang