Always read something that will make you look good if you die in the middle of it.

P.J. O'Rourke

 
 
 
 
 
Tác giả: Moon
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 42 - chưa đầy đủ
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 186 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 02:12:02 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 30
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~
*Phòng của Miki:
Hiro chạy vào 1 cách vội vã, thở hồng hộc, gương mặt đẫm mồ hôi, thể hiện sự lo lắng tột cùng....
- Miki đâu roy` nhox? - Hiro lấy tay quệt mồ hôi trên trán, way sang thằng nhox - em của Miki đang ngồi bệch dưới sàn nhà.
- Chị... chị Miki bỏ nhà đi roy`! - thằng nhox thút thít.
- Nhưng... sao lại thế đc? - Hiro hok tin vào tai mình, thật tình thì hắn chẳng thể nào nghĩ ra bất cứ lí do ji` để "cô bạn thân" của hắn làm vậy, chỉ vì wa' vô tâm....
Cùng lúc nài, Amy và Yamada cũng đến.
- Nhox, lá thư của chị Miki đâu? - Amy hỏi.
- Dzạ đây.
Amy đón lấy lá thư từ tay thằng bé, chần chừ 1 chút, nó đưa nó cho Hiro.
- Miki gửi cho cậu đấy.
Nó thật sự tò mò về nội dung của lá thư, nhưng nó bik, những tình cảm mà Miki dành cho Hiro, nó đừng nên bik, nếu Miki hok mún.
Đôi mắt màu vàng ánh kim bỗng sáng lên, một chút hi vọng khiến nó đẹp rực rỡ. Hiro nhận lá thư từ tay Amy.
Những dòng chữ thân wen của "cô bạn thân" lâu năm đập vào mắt, từng chữ, từng chữ như những mũi tên đâm vào trái tim, đau lắm, sao vậy nhỉ? Vì đã làm tổn thương "bạn thân" hay là vì chính mình đã làm ng` mình iu đau lòng?....
Chào anh!
Đã lâu lắm roy` em mới chào anh như vậy, thường thì chỉ cần 1 nụ cười là cũng đủ thay cho lời chào. Và hình như cũng lâu lắm roy` em mới vik thư cho anh như thế nài. Có wa' nhiều điều mà khi đối diện với anh em chẳng thể nào nói thành lời, thoy thì vik thư vậy.
Anh rất ngốc nghếch, anh hok hề hĩu đc ý nghĩa của bài hát mà emthường hát mỗi khi anh chở em về trong suốt ngần ấy năm. Anh đã từnghỏi em tên bài hát đó và em đã hok nói. Em sợ khi nói ra thì ướcnguyện của em sẽ hok thành hiện thực, nhưng bây giờ chiện đó cũngchẳng còn wan trọng nữa roy`.
"Nếu anh và em là 1 bộ phim thì anh là ng` thix hợp còn em là cô bạnthân - ng` mà anh sẽ iu mến. Kết thúc bộ phim, chúng ta sẽ cùng nhaucười vui vẻ, ngắm hoàng hôn, màn hình hiện tên chúng ta trong giaiđiệu hạnh phúc..." Có lẽ bây giờ điều nài đã hok thể thành hiện thựcnữa roy`....
Dạo này em thấy anh có nhiều thay đổi lắm, anh cười nhìu hơn trước, thường hỏi em những câu hỏi về tình iu và, em nhận ra: anh đã iu 1 ai đó. Thật xin lỗi khi em đã vô tình nhìn thấy anh và Hana hôn nhau, hok cần anh nói ra thì em cũng hĩu ng` anh iu chính là Hana. Hĩu điều đó và nó khiến trái tim em đau, đau lắm, những vết thương vẫn đang rỉ máu....
Nói điều nài, có thể anh sẽ hok tin và cười em, nhưng ít nhất 1 lần trong cuộc đời, anh hãy tin điều nài là sự thật: Em iu anh. Iu anh từ lâu lắm roy`, em đối diện với tình cảm của chính mình hàng ngày và khi nhận ra rằng anh chỉ xem em là một ng` bạn thân, hok hơn hok kém, em đã cố gắng từ bỏ tình cảm đó. Nhưng sao... khó wa', đã rất cố gắng mà sao tình cảm đó vẫn chiếm 1 góc trong trái tim em, mún đuổi cũng chẳng đuổi đc. Và, từng ngày trôi wa, em phải học cách để giấu kín tình iu của mình, giấu kín cảm xúc của mình. Em đã cố gắng và đã làm đc. Anh hok hề phát hiện ra tình cảm của em, và cứ như vậy, em ở bên anh với tư cách của 1 ng` bạn, để nhìn thấy anh cười, nhìn thấy anh hạnh phúc, những lúc anh bùn thì chia sẽ cùng anh..... Em đã từng nghĩ như vậy cũng đã đủ cho 1 tình iu.
Nhưng hok, bản chất của tình iu vốn là ích kỉ, em đã từng nghĩ sẽ có thể chúc phúc cho anh níu anh iu 1 ai đó, hok, em đã sai, em hok thể nào típ tục làm bạn thân của anh đc nữa, hok thể nào típ tục mỉm cười với anh và chôn chặt trái tim mình như chưa từng có chiện ji` xảy ra.... Em sẽ đi đâu đó 1 thời gian, cũng hok rõ là bao lâu nữa, có lẽ là cho đến khi em lại có thể làm cô bạn thân của anh - một lần nữa.
Tạm biệt anh!
Trái tim đau nhói như thể có bàn tay ai đó bóp chặt, trong phút chốc hắn đã nghĩ rằng mình hok thể nào thở đc, ngốc nghếch - "cô bạn thân"....
Nước mắt từ trời rơi xuống, tạo thành 1 cơn mưa.....
Hiro chạy như bay ra ngoài, phóng lên chiếc xe moto đậu sẵn.
- Hiro...
Amy gọi, nó hok thể nào hĩu đc chiện j`i đang xãy ra.
Chợt một bàn tay níu nó lại.
- Hiro đi tìm Miki, hok sao đâu.
Nó khẽ gật đầu ròy ngồi xuống 1 cái ghế gần đó, bàn tay ấm áp của ai đó khiến nó yên tâm. Amy nhìn ra ngoài cửa sổ, mưa ngày càng nặng hạt, gió thổi mạnh, tiếng chuông gió kêu leng keng.... Liệu rằng mưa có thể xóa đi đau khổ và hiểu lầm của những ng` iu nhau - một đôi ngốc nghếch....
Mưa.....
Nó ngồi trong khu vườn hoa hồng xanh xinh đẹp - nơi mà nó và hắn đã gặp nhau lần đầu
- Ê, nhox phải gọi tui = anh chứ?!
- Xì, mơ đi. Sao tui phải gọi nhox = anh chứ?!
- Ple`, tui lớn hơn nhox chứ bộ.
- Xời, có 3 tháng chứ mí.
- 3 tháng cũng lâu lắm chứ bộ:-"
- Ple`, tóm lại là đừng có mơ, nhox đừng mong chị gọi nhox = anh nhaz.
Kon pé bướng bình thè lưỡi bleu bleu roy` đứng dậy bước đi, để lại thằng nhox ôm hận ở phía sau...
- Nài, giúp tôi leo xuống dzới!
- Ráng chịu, ai bĩu leo lên đó làm ji`.
- Ple`, nhox hok leo đc nên ghét chứ ji`?!
- Ai thèm, làm chị thì tự mình leo xuống đi.
Kon pé ngồi trên cây, liếc thằng bé 1 cái lạnh như băng ròy cứng đầu tự mình leo xuống.
- Azzz
- Huhu....
- Nài, sao thế? Giả bộ khóc à nhox?
- Đau wa'...
- Xạo, đau cái ji` mà đau:-s
- Xạo làm ji`, chảy máu ròy nè, huhu...
Kon pé ngang bướng típ tục khóc, thằng nhox lúng túng hok bik làm sao, trông bộ dạng ngốc hik chỗ nói.
- Lên đây đi, tui cõng cho.
Kon pé ngừng khóc, một chút bất ngờ, đôi mắt màu tím long lanh....
- Lên mau đi, mưa ròy kìa.
Kon nhox hok nói ji` mà cũng hok khóc nữa, lặng lẽ leo lên, ôm chặt lấy kậu nhox, một chút xao động dịu dàng trong trái tim....
Đến mãi sau nài kon nhox mới bik chẳng phải kậu nhox tút bụng ji` mà chỉ vì kậu nhox thí có lỗi vì đã dụ kon nhox leo lên cành cây sắp gãy (=="), nhưng chỉ một lần đc cõng cũng đủ để kon nhox chịu gọi kậu nhox = anh, xưng em...
Hồi ức lun là những ji` đẹp đẽ nhất, tuổi thơ lun đầy những ngọt ngào, lớn lên roy` mới bik, có những ước mơ sẽ chẳng thành sự thật bao giờ....
Mưa vẫn hok ngừng rơi, Miki đưa tay hứng những giọt mưa, toàn thân nó ướt sũng, nó đứng dưới cơn mưa một mình, nhắm mắt lại, đôi mắt ươn ướt, là mưa hay là nước mắt....
Nó cảm thấy choáng váng, đầu óc mệt mỏi, chẳng thể suy nghĩ đc ji`, chỉ còn cảm nhận đc những giọt mưa mát lạnh rơi lên tóc, lên mặt nó.... ông trời như đang khóc, để lòng nó dịu đi phần nào....
Nó ngất xỉu, hok còn cảm nhận đc ji`, chỉ còn cảm giác ấm áp - đc 1 ai đó ôm vào lòng, nâng niu....
- Anh xin lỗi, Miki...
Someday My Prince Will Come Someday My Prince Will Come - Moon