A friend is someone who knows all about you and still loves you.

Elbert Hubbard

 
 
 
 
 
Tác giả: meosutu
Thể loại: Tiểu Thuyết
Upload bìa: Nhân Hi
Số chương: 46 - chưa đầy đủ
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 925 / 2
Cập nhật: 2017-11-16 00:23:50 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 23: Gặp Gỡ Bộ Lạc A Tạc La
hững tên hắc y nhân ngã xuống, trợn tròn mắt mà chết. Nàng cười lạnh:" Để cho các ngươi chết là bởi ai làm, các ngươi đỡ phí sức hỏi Diêm Vương!" Nói rồi, nàng rắc một chút bột phấn lên những thi thể kia. Ngay lập tức, những xác chết đều biến mất.
Nàng trở lại vào trong phòng, lục lọi và tìm được chiếc áo choàng màu nâu đã cũ. Suy nghĩ một chút, nàng lấy một chiếc ngâm châm cùng một cuộn tơ bạc, bắt đầu thêu.
Nàng vá đi những chỗ rách, xé đi lớp ngoài cùng của bộ y phục nàng đang mặc, lấy những hoa văn mẫu đơn thêu dưới chân áo choàng để ngụy trang.
Bây giờ, bộ y phục nàng mặc là xanh nhạt, cả người lẫn khuôn mặt được che bằng lớp áo choàng nâu. Điều chỉnh khí tức, hơi thở để không ai có thể phát hiện ra. Thế là nàng yên tâm phóng hết tốc lực ra khỏi ngôi nhà.
Đi được một lúc, nàng biết rằng ngôi nhà kia cách khá xa kinh thành và được bao phủ bằng một rừng thảo dượ quí hiếm. Không do dự, nàng nhanh chóng hái thật nhiều thảo dược khác nhau. Rồi phân loại ra, dùng tơ bạc buộc chặt rồi ném vào vòng cổ không gian.
Nàng thầm cảm tạ người mang nàng tới đây. Nhờ có y, mà nàng có biết bao thảo dược trân quý.
Hoàng hôn xuống, nàng cũng không mạo hiểm đi tiếp nữa. Tìm thấy một cây cổ thụ cao, to và vững chắc. Nàng... quyết định leo lên cành cây to và... ngủ.( chị thật tỉnh)
Nàng chưa bao giờ ngủ quá sâu, vì những kỉ năng sinh tồn củng như kỉ năng làm một sát thủ NO.1 thế giới không cho phép. Nên nàng đã phát hiện 'kẻ đi săn' đang hứng đến nàng.
Không chút do dự, nàng lấy thủy thủ từ vòng cổ không gian ra, nhảy xuống đất và chỉa vào cổ 'kẻ đi săn'.
Nàng hơi bất ngờ vì đó lại là một nam nhân tuấn tú, ngũ quan tinh xảo, làn da màu đồng khỏe mạnh, mặc trang phục dân tộc. Nàng cảnh giác lên tiếng:" Ngươi là ai?"
Nam nhân kia trả lời:" Câu này ta hỏi ngươi mới đúng! Ta sống ở đây bao nhiêu năm mà chưa từng thấy ngươi." Nàng thu thủy thủ nhún nhún vai:" Ta bị bắt tới đây, ngươi biết đường tới kinh thành không?"
Hắn nói:" Ngươi là ai?" Nàng bình tĩnh đáp:" Hàn Nguyệt." Hắn tươi cười:" Ta là Thác Nhĩ của bộ lạc A Tạc La. Ngươi muốn ra khỏi đây thì phải chờ bình minh tới, bây giờ ngươi có thể tới tộc của ta." ( cho trai dân tộc là tiểu tam hen)
Nàng cũng gật đầu đồng ý. Theo nhưn nàng biết, người dân tộc cổ xưa rất hiền hòa và hiếu khách nên không đáng ngại. Nhưng bản năng nói với nàng phải cảnh giác.
Đi thật sâu vào rừng, nàng nhìn thấy những lều vải đơn sơ, trên vải còn có các hoa văn độc đáo. Thác Nhĩ đưa nàng đến chiếc lều to ở trung tâm, bước vào nói:" Tộc trưởng, lúc cháu đi săn gặp được một cô gái lạc đường. Cháu muốn xin ngài cho phép cô ấy ở lại một đêm được khôn?"
Tộc trưởng từ trong bóng tối bước tới. Hóa ra, tộc trưởng là một ông cụ dáng người nhỏ nhắn gầy gò, râu tóc bạc trắng cả, trên người chằng chịt các vết xăm và gương mặt cương nghị của người đã từng trải.
Tộc trưởng liếc mắt đánh giá nàng từ trên xuống dưới:" Ngươi có biết chữa bệnh không?" Nàng thoáng kinh ngạc, hỏi:" Ta có biết!" Tộc trưởng đàm phám với nàng:" Ta muốn nhờ ngươi chữa bệnh cho một người, đổi lại một điều kiện. Được chứ?"
Nàng suy nghĩ một chút, gật đầu:" Được, nhưng ngài phải cho ta xen tình trạng người kia ra sao đã! Nếu chữa khỏi, phiền ngài chỉ cho tôi đường ra khỏi khu rừng này!" Tộc trưởng khoác tay muốn nàng đi theo:" Chữa được bệnh là ngươi có thể đi. Phù thủy núi cũng bỏ cuộc rồi, ngươi lài hi vọng duy nhất!"
Nàng đột nhiên cảm thấy buồn cười, phù thủy núi kia không biết là ai mà bày trò ma quỉ thế này nữa! Thiệt là, người ở thời đại nào cũng mê tín cả.
Bước vào một căn lều nhỏ, nàng nhìn thấy một người phụ nữ nằm trên gường. Sắc mặt người này tái nhợt, bờ môi thâm tím, đôi mắt đục ngầu. Nhẹ khéo tay nàng ta lên bắt mạch, Lưu Hoa Nguyệt thấy được người này bị trúng độc mãn tính và nàng ta trúng độc một năm rồi.
Lưu Hoa Nguyệt quay sang nói với tộc trưởng:" Cô gái này trúng độc một năm rồi, muốn chữa thì ta cần ít nhất 5 ngày, được không?" Tộc trưởng nghe vậy thì vui mừng:" Được, được! Chỉ cần chữa khỏi thì mất bao lâu cũng được."
Sát Thủ Vương Phi Sát Thủ Vương Phi - meosutu Sát Thủ Vương Phi