Books had instant replay long before televised sports.

Bern Williams

 
 
 
 
 
Thể loại: Kinh Dị
Biên tập: Đỗ Quốc Dũng
Upload bìa: Đỗ Quốc Dũng
Số chương: 39 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 8438 / 128
Cập nhật: 2015-08-03 13:20:18 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 16
uổi sáng hôm ấy, ban đầu tôi cố tình không kể cho Tú khỉ một chi tiết cực kỳ quan trọng trong cơn ác mộng bị chìm dưới đáy sông. Đó là vào giây phút cuối, chiếc xe bị nước cuốn, lật úp và chìm dưới đáy sông, Tú khỉ đạp cửa xe bơi được ra ngoài, nó mặc kệ tôi loay hoay kẹt cứng trong ghế phụ, không sao cởi được dây bảo hiểm đang siết chặt, nó đột nhiên biến mất. Đúng lúc đó tôi kinh hãi nhận thấy con cá thần đang bơi lại gần, ngoác cái mồm ra dí sát cửa kính ô tô như muốn nuốt chửng tôi, hàm răng sắc nhọn lởm chởm. Thế rồi tự dưng con cá bỏ đi, và khuôn mặt Tú khỉ đột ngột xuất hiện ngay trước nắp ca-pô, trên tay nó là một vật, mà tôi nhớ như in. Mặc cho tôi giãy dụa ra hiệu, nó ngoi lên trên mặt nước, bỏ mặc tôi dưới đáy sông, sặc nước, giã gạo và chờ chết. Sau đó thì tôi tỉnh giấc mơ.
Nếu không tỉnh lại, rất có thể tôi đã chết đuối, chết ngạt, ở trên giường.
Vật mà Tú khỉ cầm trên tay trong giấc mộng đó chính là thứ mà tôi không hé răng kể cho nó, mặc cho nó gặng hỏi rất nhiều lần. Nó bảo cũng có một điều mà nó chưa kể ra, muốn tôi kể trước. Tôi bảo nó, tao và mày sẽ cùng viết ra giấy tả lại chi tiết còn thiếu trong giấc mộng đó, giống như quân tẩy, rồi sau đó hai thằng cùng ngửa bài xem có trùng nhau không. Nó đồng ý với tôi.
Tôi và nó xoay lưng lại, cùng lấy hai tờ giấy và bút hý hoáy một hồi.
- Xong chưa? – Nó sốt ruột hỏi.
- 1 phút nữa.
- Tao xong rồi nhá.
- Đừng có quay lại, tao xong ngay đây.
- Mày đúng là nhát như thỏ, chậm như rùa.
- Đồ khỉ, xong rồi đây – Tôi quay lại nói.
Hai thằng úp tờ giấy trên mặt bàn. Thế nào nhỉ, tôi nói, 1-2-3 cùng ngửa bài chứ hả? Ô kê con gà đen, nó nói, nào 1-2-3 chúng ta cùng lậttttt!!!!!
Tờ giấy của Tú khỉ chỉ viết đúng hai chữ Lộc Phát. Còn tờ giấy của tôi vẽ một hình chữ nhật dài dài, bên trong điền mấy con số 29X - 6868. Đó chính là cái biển số. Cho đến lúc ấy, tôi hoàn toàn không biết biển số xe của Tú khỉ là những số nào, khái niệm Lộc Phát và chuyện mê tín của dân làm ăn đối với tôi cũng hoàn toàn xa lạ. Nhưng trong cơn ác mộng tôi vẫn còn nhớ hình ảnh Tú khỉ cố cứu lấy cái biển số xe 6868 của nó, bỏ mặc tôi chết đuối dưới đáy sông.
- Cái biển số xe của tao! – Tú khỉ kêu lên đứng phắt dậy, mặt mũi tái nhợt.
- Mày tệ lắm, đồ con khỉ! – Tôi nói – Tao đã hy vọng là mày đã không mơ y hệt như tao, mày bỏ mặc bạn bè chết thảm để cứu cái biển số Lộc Phát chết tiệt của mày.
- Chỉ là mơ thôi mà! – Tú khỉ kêu lên vẻ rất oan ức – Mày biết thừa là anh mày không bao giờ bỏ mặc bạn bè, đúng không nào?
- Cái đấy thì đéo biết được đâu! – Tôi nói – Hai hôm liền toàn mơ thấy mày chơi tao thôi.
- Mẹ tiên sư cái thằng này, mày bắt đầu quá đáng rồi đấy em! – Tú khỉ cáu.
Tôi cứ trân trối nhìn mãi vào hai tờ giấy trên mặt bàn. Chi tiết duy mà tôi không thể nhớ nổi, đó là sau số 29 là chữ cái nào, tôi viết tạm vào đó chữ X, cũng giống như dấu hoa thị bỏ trống vậy thôi. Nhưng vậy là đã rõ, chúng tôi đã mơ y hệt như nhau, từng chi tiết nhỏ nhất. Dù chưa từng là một người mê tín, nhưng đến lúc đó tôi đã bắt đầu kinh hãi với những chuyện kỳ quái này.
- Chính xác thì biển số xe của mày là như nào? – Cuối cùng tôi hỏi nó.
- Thì đấy, đúng là 29X-6868 - Biển xe tao còn đẹp hơn biển xe Dũng tổng.
- 29X-6868 chính xác từng tí một? – Tôi hỏi lại.
- Từng tí một! – Nó đáp.
- Ái dà! – Tôi lẩm bẩm – Tao viết đại chữ X vì không nhớ chữ gì, hóa ra cũng đúng nốt.
- Hôm nay tao và mày sẽ ăn giải độc đắc! – Tú khỉ tuyên bố xanh rờn.
- Chỉ có 4 số là 6868 thôi, sao biết số đầu tiên chứ?
- X theo số La Mã là bao nhiêu hả thằng mọt sách? – Nó hỏi lại tôi đầy vẻ tinh vi rất đáng ghét.
- À ừ, X là 10, nhưng chọn 1 hay 0?
- Chọn cả hai, nhưng tao nghĩ nó là con 0, sao mày lại có thể hỏi những câu ngu thế không biết!
- Vâng, anh cờ bạc chuyên nghiệp, anh giỏi!
- Gọi là cờ bạc gạo em, bọn anh không xài chữ chuyên nghiệp bao giờ. Cờ bạc gạo, tay to, tất tay, phang, cối, táng, lót, tã lót… làm quen với các thuật ngữ chuyên môn đi em, rồi tối nay ăn mừng.
- Vậy là mình sẽ mua xổ số 06868 phải không? Đi từng bàn vé số để tìm mua à?
- Mày đúng là mọt sách, đéo biết cái gì hết, sao phải khổ thế? – Tú khỉ bĩu môi xì một cái – Bây giờ chơi xổ số hiện đại lắm rồi, mày ra hàng xổ số điện toán thích số nào nó bấm vào máy in ra cái vé, thích mua bao nhiêu thì mua, tối đa hình như 300 ngàn một số. Nếu có tài khoản đại lý, mày ngồi ở đây nối mạng mua online luôn, hiểu chưa em?
- 300 ngàn nếu trúng thì ăn bao nhiêu?
- Mày nhân lên 20.000 lần hộ anh cái.
- 600 triệu?
- 6 tỉ.
- Ặc!
- Ặc cái gì? Ít quá à?
- Bỏ ra có 300 ngàn mà ăn những 6 tỉ?
- Chứ sao, nhưng thôi cứ cẩn thận hôm nay tao với mày cứ chơi trên toàn mặt trận cả lô đề lẫn xổ số nhà nước, kiểu gì cũng phải quây mẻ cá thần này.
Tú khỉ bỗng như biến thành một kẻ khác hoàn toàn xa lạ, hai tai nó đỏ ửng, cắm mặt vào cái laptop tra cứu những con số, một lô một lốc bảng thống kê bôi màu xanh đỏ tím vàng mà ngay cả một thằng suốt ngày bảng biểu như tôi cũng phải hoa cả mắt.
- Ha ha ha! – Nó cười sằng sặc – Hoàn toàn trùng khớp với rất nhiều cầu của các cao thủ hôm nay. Bộ lộc phát thật rồi em ơi.
- Cầu là cái gì? Vào cầu à?
- Ờ đúng rồi vào cầu rồi, ha ha ha, tất cả các cao thủ soi cầu hôm nay đều nhất trí bộ lộc phát sáng như trăng rằm.
- Tao không hiểu.
- Mày thì sao mà hiểu được chứ! – Tú khỉ vênh váo, rồi nó bắt đầu ngồi giảng giải cho tôi hiểu thế nào là cầu đề, cầu lô.
Dần dần tôi cũng hiểu phần nào. Nôm na đó là quy luật và xác suất lặp lại của những con số. Trên mạng có những kẻ suốt ngày ngồi tỉ mẩn thống kê lại, đo tần suất, quy luật (mà thực ra là chẳng theo quy luật quái nào hết) của những con số ngẫu nhiên, những trái bóng đánh số được quay trong lồng xổ số, sau đó chúng bán lại những thống kê này cho những tổng đài, những tổng đài bán lại cho những người chơi dưới dạng những tin nhắn với giá từ 5 ngàn đến 10 hoặc 15 ngàn 1 tin nhắn, để đổi lại lấy được những con số may mắn. Một số thống kê có thể dùng phần mềm trợ giúp, nhưng hầu hết những thống kê khác thì máy móc không thể thay thế, và chính các con bạc phải tự tay ngồi làm việc đó.
Bọn chúng đặt tên cho những quy luật con số lặp lại đó là “cầu” (Xác suất xảy ra và cơ hội ăn cho 1 vé 5 số giải đặc biệt là 1/99999, bởi vé được đánh số từ 00001 cho đến 99999, hoặc xác suất sẽ là 1/100 nếu tính đề) hiểu nôm na đây là những cây cầu, những con đường mòn mà những con số hay đi qua, đã từng đi qua theo một quy luật nào đó, cây cầu này bắc ngang qua dòng sông nghèo khó, bước qua đó là có những số phận được đổi đời, bước chân vào thế giới giàu sang, nhưng với điều kiện là cầu không… gãy nhịp. Nhưng thường thì những cây cầu như thế luôn sập, chứ không thì công ty xổ số nhà nước đã dẹp tiệm từ lâu, và chủ lô chủ đề đi ăn mày hết cả.
Một cách dễ hiểu, tôi và Tú khỉ đang tin rằng chúng tôi chỉ có cơ hội là 1 trên 1 trăm ngàn để trúng giải đặc biệt, nhưng nếu trúng, chúng tôi sẽ ăn gấp 20 ngàn lần số tiền bỏ ra. Cũng đáng để thử đấy chứ. Tôi mở ví ra xem số tiền lương còm cõi của mình, thừa sức để chơi ngang cơ với Tú khỉ vụ vé số, còn đề đóm thì xin miễn, nghe nó báo những con đề hôm trước mà tôi choáng váng, không bao giờ nghĩ đến những con số như thế.
- Nhiều thằng đang là đại gia, trong tay vài công ty, sau một thời gian cực ngắn đi hết, bán nhà bán xe tốc đít trốn biệt – Tú khỉ kể – Dính phải lô gan hoặc đề gan là đi ăn cắp bằng hết.
- Lô gan đề gan là sao?
- Là gan lì mãi không chịu ra chứ sao. Một con lô sau 10 ngày không chịu ra bắt đầu được gọi là gan. Một con đề trên 100 ngày không ra cũng có thể coi là gan. Bọn cờ bạc gạo tay to hay chờ lô đề gan đến gần max kỷ lục, sắp chín rụng thì mới bắt đầu vào tiền nuôi gấp thếp, nhưng tay phải rất to, tiền như quân Nguyên mới theo nổi. Mà dính vào lô gan đề gan thì đi nhanh lắm, hôm nay đánh 1 mai phải đánh 2 ngày kia đánh 4 sau đó thì cứ nhân 10-20-40… trong vài ngày nó không về thì nhớ để dành mấy đồng lẻ mà mua dây thừng treo cổ tự tử là vừa.
- Con đề gan kỷ lục là bao nhiêu ngày?
- Hình như gần 900 ngày, con 80 thì phải.
- Ặc!
- Hồi xưa tao đòi nợ bọn đấy đến khổ, cũng là dân làm số làm bóng với nhau, khách nợ 1 thì chúng nó chơi nợ 10, chúng nó đã bê bết rồi ấy mà, thịt chúng nó mà ra tiền thì cũng thịt ngay, nhưng mà khổ nỗi lại đéo ra tiền, đành phải để chúng nó xoay trả dần, xiết được cái gì xiết ngay, nhà cửa sổ đỏ xe cộ đồ đạc tóm hết… Sau mệt mỏi quá tao dí cặc vào làm số má bóng bánh nữa.
- Mày đi đòi nợ á? – Tôi kinh hãi nhìn Tú khỉ.
- Không! – Tú khỉ cười ngặt nghẽo – Đéo ai lại ra mặt thế, người lớn làm ăn nó khác, đi đòi nợ là việc của những thằng đầu đất, bất đắc dĩ chúng nó chây ì quá phải đòi rát thì mình mới thuê thôi, thuê chủ của những thằng đầu đất ấy, giờ chúng nó lập công ty đòi nợ đầy.
- Thế khi cần xử để dằn mặt?
- Mày đúng là mọt sách, đọc báo lá cải nhiều quá rồi đấy em – Tú khỉ cười nhạt – Làm ăn đéo bao giờ phải dằn mặt, khi đã làm ăn thì đều biết nhau quá rõ rồi. Còn nếu có chuyện cần giải quyết, thiếu gì bọn nhận làm. Chúng nó thì hay thuê bọn Hải Phòng cho ong ve lên làm nhanh rồi té. Tao thì hầu như chưa phải giải quyết kiểu đấy bao giờ, nói chung là mọi thứ chung quy cũng chỉ là tiền, vì tiền, mọi chuyện đều có cách khác để giải quyết cả, cùng lắm thì lại dùng tiền để giải quyết, nhưng phải đúng cách, phải nghĩ mưu…
- Hầu như? Nghĩa là mày đã từng phải giải quyết bằng cách đó? – Tôi gặng hỏi.
- Có những chuyện mày không nên biết thì hơn, em giai ạ! Tập trung vào chuyên môn đi, lát nữa ra đại lý điện toán mua bộ vé số – Tú khỉ kết thúc chủ đề.
Tôi mơ màng hình dung ra với 6 tỉ đồng, chia đôi mỗi thằng 3 tỉ đồng, những tháng năm khốn khổ sẽ ở lại sau lưng. Với số tiền đó, tôi có thể đến thẳng nhà bố mẹ vợ lôi cổ cô ta và thằng bé con về nhà, ném cục tiền xuống, rồi bảo cô ta là đấy, thích làm gì với nó thì làm, hãy để cho tôi yên, và để cho cuộc đời này trôi qua một cách yên ổn. Mọi vấn đề trên đời này sẽ được giải quyết hết, rốt ráo, triệt để. Tôi có thể bắt đầu một cuộc sống mới, theo cách mà tôi muốn.
- Mày cho tao mượn điện thoại! – Tôi bảo Tú khỉ.
- Gọi cho ai vậy? – Tú khỉ ngạc nhiên.
- Cứ đưa đây, gọi nhờ một cuộc thôi.
- Này này – Tú khỉ sốt sắng rụt điện thoại lại – Mày cấm được lộ ra chuyện này cho bất cứ ai đấy nhá, lộ ra là không linh nghiệm đâu đấy.
- A, bắt được quả tang nhá, người ta bảo dân cờ bạc mê tín quả không sai!
- Chuyện này khác! – Tú khỉ cau mày – Đéo cho mượn điện thoại nữa.
- Được rồi được rồi, tao gọi cho vợ cái, từ hôm về đã gọi đâu.
Tú khỉ đưa điện thoại cho tôi, nhưng mặt vẫn rất cảnh giác. Tôi bấm số và gọi cho vợ, những hồi chuông đổ dài…
- A lô!
- Anh đây, anh gọi nhờ điện thoại thằng Tú khỉ, điện thoại anh mất rồi.
- Có chuyện gì không? Tôi đang bận.
- Tối nay đưa con về nhà đi rồi mình nói chuyện.
- Chẳng có chuyện gì để nói cả, tôi chuẩn bị xong xuôi giấy tờ rồi.
- Có gì từ từ rồi nói chuyện, đâu còn có đó…
- Chẳng còn chuyện gì nói cả, tôi sẽ gọi lại rồi giải quyết nhanh gọn cho xong, thế nhá, tôi đang bận.
Sau đó điện thoại tút tút, tôi gọi lại thì cô ấy tắt máy. Tú khỉ lắc đầu nhìn tôi. Hỏng rồi em ạ, nó nói, y hệt con vợ cũ của anh, giải tán đi thôi, xong sớm nghỉ sớm.
Tôi chẳng nói gì. Mặc dù chuyện gia đình tôi đang khủng hoảng, nhưng chưa bao giờ tôi nghĩ đến chuyện ly dị. Sống quá lâu trong một cái kén, trong sự mòn mỏi, đến một lúc nào đó người ta chẳng còn tin vào sự thay đổi, dù theo chiều hướng tốt hay xấu, người ta chìm sau vào một cơn hôn mê sâu kéo dài, mãi mãi, cho đến lúc chết.
Nhưng hôm nay dường như mọi chuyện bắt đầu khác đi. Tôi đang có niềm tin sẽ trúng vé số và có 3 tỉ đồng, số tiền mà dù tôi có đi làm công ăn lương vài kiếp cũng chẳng mơ có được.
Tôi dốc hết ví ra để chung chi với Tú khỉ mua bộ vé số 06868 và cẩn thận hơn mua cả bộ vé số 08686 và 16868-18686. Riêng Tú khỉ, nó đánh thêm rất nhiều tiền cho cặp lô 68-86 và bộ đề lộc phát 68, cùng một lô một lốc lotto 3-4 số liên quan.
Ngày hôm đó trôi đi thật chậm chạp, lê thê, chúng tôi loanh quanh đi mua vé số, ăn uống chán chê, rồi lại ngồi cà phê cắm đầu vào máy tính, chờ cho đến buổi tối.
Tối hôm đó, Tú khỉ kéo tôi lọ mọ lên tận số 1 Tăng Bạt Hổ mua vé vào hội trường xem người ta quay xổ số. Đó là một trải nghiệm thật lạ thường. Người đến xem đông nghịt, tất nhiên chủ yếu là dân chơi lô đề, những người bỗng dưng được báo mộng và đánh to như chúng tôi chẳng hạn, bọn vô công rồi nghề nghiện lô đề, các chủ lô chủ đề, cầm bảng, v v… tất cả đều lăm lăm ít nhất hai tay hai cái điện thoại, nhưng thường là ba bốn cái. Tôi thấy rất nhiều kẻ mặt mũi bặm trợn cả đàn bà lẫn đàn ông gật đầu chào Tú khỉ, nó chỉ vẫy tay hoặc gật đầu chào lại. Bọn này lạc hậu lắm, Tú khỉ giải thích, 99% chúng nó không biết đến internet với tường thuật trực tiếp là gì, vẫn thích lên đây trực tiếp theo dõi quay số rồi gọi về cho đồng bọn, chủ lô chủ đề khắp các tỉnh miền Bắc, để lúc khác tao kể mày nghe hồi mới có điện thoại di động có dạo tao cũng kiếm bộn tiền nhờ cái nghề này.
Những quả bóng bi-a đánh số từ 0 đến 9 được cho vào nhiều lồng Inox, do những cô gái mặc áo dài quay, mà Tú khỉ cười khùng khục thích thú gọi là “quay tay”. Mỗi lần quay xong một giải, hội trường lại nhao nhao lên như tằm ăn rỗi, như cái chợ vỡ, các tường thuật viên quang quác đọc số vào một nắm điện thoại trên hai tay. cho những kẻ nào đó ở tận đẩu tận đâu. Mặc dù trời lạnh, nhưng bầu không khí trong đó hừng hực nóng bỏng, những đôi mắt đỏ ngầu dán chặt vào lồng quay, những tiếng chửi thề, văng tục, và trước lúc người ta xướng lên những con số, dường như tất cả đều nín thở, chỉ có tiếng bóng trong lồng quay…
Tim tôi mỗi lúc lại đập mạnh hơn, như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, mồ hôi tay nhớp nháp. Nhìn sang Tú khỉ, tôi cũng thấy nó đang rất căng thẳng, chả còn để ý gì đến mọi thứ xung quanh nữa, mắt nó như bốc cháy, sáng rực, dán chặt vào những lồng quay.
Cuối cùng cũng đến lúc người ta quay giải đặc biệt. 5 cái lồng Inox bắt đầu quay tròn, quay tròn, những cô gái buông tay ra, từng cái lồng quay chậm dần lại, chậm dần... Nhưng tim tôi thì lại đập nhanh dần, nhanh dần.
Và rồi những chiếc lồng quay dừng lại, trong giây lát tim tôi dường như cũng ngừng đập...
Bạn hãy thử đoán xem, hôm đó giải đặc biệt là những con số nào?
Đó chính là những con số thực sự có thể thay đổi những số phận, những con số định mệnh, hoặc chí ít là nó cũng đã trực tiếp thay đổi cuộc đời tôi, điều mà tôi hoàn toàn có thể khẳng định một cách chắc chắn.
Nhất là bây giờ đây, khi tôi ngồi đây kể lại câu chuyện này, khi mà tất cả những chuyện kỳ lạ đó đã xảy ra, và cũng đã ở lại phía sau lưng tôi…
Săn Cá Thần Săn Cá Thần - Đặng Thiều Quang Săn Cá Thần