A good book on your shelf is a friend that turns its back on you and remains a friend.

Author Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Thánh Yêu
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 288 - chưa đầy đủ
Phí download: 15 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 998 / 10
Cập nhật: 2017-09-25 02:46:29 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 22 - Người Phụ Nữ Khác Biệt
ạn tiểu thư xoa xoa mặt, vẫn mang một vẻ cao ngạo, đạp đôi giày cao gót tám chín centi mét nhọn hoắt bước đi.
Túi xách còn để ở trên xe, Vạn Dục Ninh cũng không thèm đi lấy. Lão Bạch biết Tưởng Viễn Chu cũng chỉ nhất thời tức giận, nhưng rốt cuộc trong lòng vẫn yêu thương, vì vậy vội vàng lái xe tự mình đuổi theo.
Hứa Tình Thâm và Tưởng Viễn Chu bước vào trong trong nhà. Cô liếc nhìn cánh tay của anh, " anh bị thương. "
Tưởng Viễn Chu nhìn vết bầm tím trên cánh tay của mình, " không chết được. "
Hứa Tình Thâm đứng giữa phòng khách, trên ống quần còn dính cọng cỏ. Tưởng Viễn Chu liếc xéo cô một cái, " đây là do em gây ra. "
" ý của Tưởng tiên sinh là nói đến chuyện sáng nay tôi nhận điện thoại của anh à? "
" Hứa Tình Thâm, là phụ nữ, em không chỉ có một gương mặt xinh đẹp, còn có một đầu óc tính toán rất khôn ngoan. "
Hứa Tình Thâm nghe vậy, khóe miệng khẽ nhếch lên một độ cong, " Tưởng tiên sinh, tôi đối với Vạn tiểu thư mà nói, tựa như một cọng cỏ nhỏ bé, mặc dù sức uy hiếp không lớn, nhưng tôi lại luôn không đau không nhột mà đâm cô ấy. Mà tôi thì sao, mềm hay cứng cũng không thể đụng chạm vào cô ấy......"
Tưởng Viễn Chu vươn bàn tay ra, dứt khoát vồ lấy cằm của cô, " em đừng nói với tôi rằng, dời đến ở Cửu Long Thương, là vì muốn được tôi che chở bảo vệ, thoát khỏi Vạn Dục Ninh. Em cũng nhìn thấy rồi đấy, chuyện không hề đơn giản như vậy đâu. "
Bàn tay nhỏ bé mềm mại của Hứa Tình Thâm đặt lên mu bàn tay người đàn ông, " Tưởng tiên sinh, tôi là một kẻ có thù tất báo. "
" có ý gì? "
" Vạn tiểu thư khắp nơi đều nhằm vào tôi, còn thiếu chút nữa lấy mạng của tôi, tôi không thể để cho cô ấy dễ chịu hơn được. Dù sao mặc kệ tôi có ở bên cạnh anh hay không, trong mắt cô ấy cũng không dung tha cho một hạt cát là tôi đây, vậy còn không bằng tôi tự tìm cho mình một chỗ an toàn nhất. "
Ánh mắt Tưởng Viễn Chu không ngừng do dự trên khuôn mặt cô, tầm mắt từ trên đôi mắt của cô, dừng lại trên cánh môi, " em nói cô ta nhằm vào em, vì vậy em muốn làm cho cô ta khó chịu à? "
" vâng. "
Tưởng Viễn Chu bỗng nhiên bật cười, " em rốt cuộc là loại phụ nữ gì vậy? "
" nếu tôi không làm như vậy, Vạn tiểu thư cũng sẽ không bởi vì tôi vẫn luôn một mực nhẫn nhịn mà buông tha cho tôi. Tôi chỉ có thể làm cho cô ấy hiểu rằng, cô ấy càng dồn ép tới cùng, tôi lại càng gần gũi anh hơn. Tôi ở đây tạm một thời gian rồi đi. Nếu Vạn tiểu thư nghĩ thông, chịu buông tha cho tôi, vậy thì tốt rồi. Nếu cô ấy còn muốn hãm hại tôi, tôi sẽ gần gũi anh hơn nữa. Sau nhiều lần như vậy, cô ấy sẽ đi con đường của cô ấy, tôi đi đường tôi. "
Câu trả lời này, hoàn toàn ngoài dự đoán của Tưởng Viễn Chu, " em muốn đi đương nhiên là có thể, nhưng em làm sao có thể khẳng định được, đến lúc đó, tôi sẽ phối hợp với em? "
Hứa Tình Thâm mỉm cười, " là chính bản thân Tưởng tiên sinh nói mà, sắc đẹp khó cưỡng. "
Cô kéo tay của anh xuống, xoa xoa hai gò má của mình, " câu trả lời này có hài lòng không? "
" em nói thử xem? "
Hứa Tình Thâm không khỏi cong môi lên cười, " đương nhiên là không hài lòng. Lời này thật sự quá mức không coi Tương tiên sinh ra gì. Tôi thấy anh lửa giận ngút trời, vì vậy chỉ đùa với anh một chút thôi. Tôi đến Cửu Long Thương, Vạn tiểu thư mặc dù gây rối, nhưng dù sao vẫn có anh ở đây, vì thế ở bên cạnh Tương tiên sinh vẫn là an toàn nhất. "
Nơi cánh tay của Tưởng Viễn Chu truyền tới cảm giác đau rát. Anh nhìn chằm chằm khuôn mặt cười như có như không này ở đối diện. Anh nhìn người từ trước đến giờ đều luôn chính xác, đâm một phát liền thấy máu, có thể còn ghim đến tận lòng người cơ.
Thế nhưng hết lần này tới lần khác đối mặt với người phụ nữ này, tại sao anh cứ dường như không phân biệt rõ những lời ban nãy của cô, câu nào là thật câu nào là giả chứ?
Có lẽ......
Tất cả những chuyện này đều là lý do.
Thế nhưng điều khiến cho Tưởng Viễn Chu cực kỳ không hiểu nổi, người phụ nữ này đủ trắng trợn, đủ thực tế, nhưng vì cái gì...... Anh lại hết lần này tới lần khác không hề chán ghét chứ?
Mục đích này quá rõ ràng, từ trước đến giờ anh luôn xem thường. Thế nhưng Hứa Tình Thâm là một ngoại lệ. Cô làm như vậy khiến anh cảm thấy thoải mái, không cần phải hao tổn tâm tư để suy đoán lòng người.
Cách hành động xử sự của cô mặc dù có thể không hay ho gì cho lắm, thế nhưng như vậy thì sao nào?
Có phiền tới ai không?
Vạn tiểu thư lảo đảo bước đi về phía trước. Lão Bạch nhìn dáng người mong manh của cô ta, áo khoác cũng không mặc, tiếp tục như vậy có khi lại bị lạnh đến mức sinh bệnh mất.
Anh ta vừa định lái xe vượt lên, liền thấy một chiếc xe từ đằng xa lao nhanh tới. Phương Thịnh trông thấy Vạn Dục Ninh đã hồn bay phách lạc, vội vàng đem xe dừng lại giữa đường.
Người đàn ông vội vã bước xuống xe, sải bước đi tới trước mặt Vạn Dục Ninh, " đây là thế nào? "
Vạn Dục Ninh một bụng đầy ấm ức, ôm chầm lấy anh rồi oà lên khóc thành tiếng, " Phương Thịnh......"
Lão Bạch đành phải dừng xe lại. Phương Thịnh thì thầm mấy câu bên tai Vạn Dục Ninh, vừa an ủi vừa dắt cô ta đi tới bên cạnh xe mình.
Vạn Dục Ninh lạnh đến mức run lẩy bẩy. Cô ta ngồi vào trong xe, không khí bên trong ấm áp mười phần, mười ngón tay cứng đờ từ từ khôi phục lại cảm giác. Phương Thịnh cởi áo khoác ra cho cô ta mặc vào. Vạn Dục Ninh túm lấy tay của anh, cả khuôn mặt đỏ bừng.
" được rồi, trở về rồi hẵng nói. "
Phương Thịnh phát động cơ. Thấy chiếc xe của lão Bạch còn chưa rời đi, ánh mắt của anh lạnh lùng quét qua, ngón tay thon dài đảo tay lái.
Xe chạy thẳng đến chỗ đám đông náo nhiệt. Phương Thịnh ngẩng đầu lên ngắm nhìn. Khách sạn năm sao ẩn hiện trong đám mây, sang trọng mà hùng vĩ.
Anh đem xe dừng lại ở cửa, sau đó kéo tay Vạn Dục Ninh bước xuống xe.
Vạn Dục Ninh lấy lại tinh thần, ngẩng đầu lên nhìn cánh cửa xoay tròn của khách sạn, trong mắt cô ta tỏ ra kinh ngạc, " tại...... tại sao tới đây? "
" với bộ dáng này của em, trở về cũng khiến cho người ta lo lắng, nghỉ ngơi trước một lát đi. "
Phương Thịnh giơ cánh tay ôm lấy bả vai của Vạn Dục Ninh, dẫn cô ta đi vào trong.
Anh đặt một phòng, sau đó dẫn Vạn Dục Ninh đi vào. Phương Thịnh trở tay đóng cửa lại, " có phải ở Cửu Long Thương bị chọc tức hay không? "
" anh đừng hỏi nữa. "
Hai tay Phương Thịnh khoanh lại trước ngực, ánh mắt nghiêm nghị nhìn chăm chú về phía Vạn Dục Ninh, " đến tột cùng ở trong lòng của em, Tưởng Viễn Chu quan trọng, hay là anh quan trọng? "
" em......" Vạn Dục Ninh không nói nên lời.
" khó khăn đến vậy sao? " Phương Thịnh dồn ép bước về phía trước, Vạn Dục Ninh lui ra đằng sau, bắp chân đã đụng vào mép giường. Phương Thịnh dùng một loại tư thế áp bức bước tới trước mặt cô ta, " nếu em nói em thích anh, có phải nên chứng minh cho anh thấy hay không? "
" đừng như vậy......"
Phương Thịnh nắm lấy bả vai của cô ta, đè ép cô ta ngã vào trong giường lớn. Vạn Dục Ninh biết rõ sau đó sẽ xảy ra chuyện gì, cô ta vung vẩy hai tay giãy dụa, " đừng mà, Phương Thịnh, đừng...... em chưa nghĩ ra. "
Người đàn ông đem gương mặt tuấn tú chôn vào cần cổ của cô ta, một tay khẽ vuốt ve trên thắt lưng cô ta, " tại sao lại đừng? Nếu Tưởng Viễn Chu thật lòng yêu em, anh ta sẽ không quan hệ với người phụ nữ khác. "
Vạn Dục Ninh nghe vậy, sức lực giãy dụa trên tay từ từ giảm xuống......
Lão Bạch trở về Cửu Long Thương. Trong phòng khách chỉ có một mình Tưởng Viễn Chu đang ngồi.
" Tưởng tiên sinh, Vạn tiểu thư bị Phương Thịnh đón đi rồi. "
" ừ. "
" tay của ngài không sao chứ? "
Tưởng Viễn Chu lắc đầu, đứng dậy, " trong khoảng thời gian này nhớ trông chừng Hứa Tình Thâm kỹ càng một chút, đừng để cho cô ấy gặp chuyện không may. "
" dạ. "
Tưởng Viễn Chu xoay người đi lên lầu. Anh bước tới phòng ngủ, lại phát hiện trong phòng không có một bóng người.
Kỳ quái, mới vừa rồi rõ ràng anh nhìn thấy cô đi lên lầu mà.
Tưởng Viễn Chu bước ra phòng ngủ, đi tới căn phòng sát vách. Cửa phòng hé ra một khe hở nhỏ, người đàn ông khẽ đẩy ra bước vào trong, thấy Hứa Tình Thâm đang đưa lưng về phía anh ngồi trên giường, ngây ngẩn nhìn ra ngoài cửa sổ.
" sao vậy, còn phải dùng tới chiêu lạt mềm buộc chặt à? "
Sắc Đẹp Khó Cưỡng Sắc Đẹp Khó Cưỡng - Thánh Yêu