Khi những suy nghĩ của bạn có mục đích, bạn đã được xếp vào nhóm người mạnh mẽ. Những người này xem thất bại là một trong những con đường dẫn đến thành công.

James Allen

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Phan Hương Ly
Số chương: 1321 - chưa đầy đủ
Phí download: 28 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 894 / 4
Cập nhật: 2018-09-21 16:47:30 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 881: Đây Là Cái Gì?
ất nhiều người sau khi ăn xong cơm trưa mới đi, bao gồm Thẩm Hoành Quốc và thư ký của Lý Thiên Trụ, buổi tối người tự nhiên thiếu hẳn.
Bình thường ở lại ăn cơm tối đều là bạn bè thân thiết
Liễu Hồng vẫn bận như buổi trưa, bận đến nỗi không phân thân ra được.
Trương Nhất Phàm uống được một lúc lâu, liền nhận được điện thoại của Lý Hồng. “Anh có đến hay không?”
Lý Hồng chưa về Song Giang, mà là ở khách sạn Tử Khí Đông Lai
Hôm nay cô nhìn thấy hôn trường của Liễu Hải và Bạch Kết, trong lòng có nhiều cảm xúc.
Trương Nhất Phàm nghe điện thoại, nói ba mươi phút nữa tôi sẽ đến.
Hai người đã hẹn nhau xong, tối nay ở bên Lý Hồng một đêm, lặng lẽ ở một đêm.
Nhưng hắn nhận ra, Lý Hồng giờ đang thay đổi, không còn lạnh lùng như trước nữa. Từ sự quan tâm của hai người, cứ từ từ đột phá, Lý Hồng cuối cùng cũng nổi dậy lòng trần đã khát khao ở bên Trương Nhất Phàm.
Hai người xem như không làm gì, bình lặng bên nhau là đủ rồi.
Trương Nhất Phàm đương nhiên biết Lý Hồng thực sự yêu mình rồi, đây là sự thật không cần bàn cãi gì nữa. Nhưng hắn cũng một mực không từ chối, hơn nữa có chút khao khát có được người con gái như Lý Hồng.
Từ ngày bước vào còn đường làm quan đến nay, đây là lần chủ động duy nhất của Trương Nhất Phàm, có thể là Lý Hồng quá đỗi khiến người ta si mê. Mẫu người như cô ấy, bất cứ một người đàn ông cũng không chống cự lại được.
Thế là Trương Nhất Phàm uống mấy chén rượu, đưa ra vài lý do cá nhân, để rời khỏi khách sạn.
ở tầng dưới Tử Khí Đông Lai, hắn gọi điện cho Lý Hồng “Cô xuống đi!”
Lý Hồng nói, anh lái xe đến cửa bắc thành, tôi đợi anh ở đó.
Đây là Vĩnh Lâm, rất nhiều người quen Trương Nhất Phàm, Lý Hồng sớm nghĩ đến vấn đề này nên khi Trương Nhất Phàm nói ba mươi phút nữa đến, cô đã ra khỏi phòng, đi đến cửa bắc thành đợi Trương Nhất Phàm.
Trương Nhất Phàm đã đến, từ xa nhìn Lý Hồng giống như tiên nữ trong tranh vậy, yên lặng đứng trong gió đêm.
“lên xe đi!” Trương Nhất Phàm kéo cửa kính xuống nhìn theo hình bóng tĩnh lặng của Lý Hồng.
Lý Hồng nhìn đồng hồ, “anh còn đến muộn nửa phút nữa, tối nay tôi sẽ không thèm để ý tới anh”
Trương Nhất Phàm cười mỉm, Lý Hồng cũng không lên xe mà lại sang bên ghế lái “xuống xe đi! Tôi lái ”
“Được thôi!” Trương Nhất Phàm nhảy xuống xe, nhìn thấy Lý Hồng bình tĩnh khỏi động xe, Trương Nhất Phàm cười,
- Thật không dễ được cô lái xe cho.
Lý Hồng đáp lại một câu,
- bảo anh uống ít rượu đi a cũng không nghe.
- Anh em hiếm khi tụ tập, tôi không thể làm mất hứng của họ.
Trương Nhất Phàm châm một điều thuốc. Lý Hồng cũng không nói gì, chỉ tiếp tục lái xe.
Cuộc trò chuyện của hai người giống những yêu nhau, giọng của Lý Hồng thậm chí có chút trách cứ, nhưng lời này nghe thấy thoải mái lắm.
Trương Nhất Phàm cũng không hỏi cô ấy muốn đi đâu, dù sao cô ấy đưa đi đâu thì hắn đi cùng cô đến đó..
Lý Hồng nói,
- sao anh không hỏi tôi muốn đi đâu?
Trương Nhất Phàm nói, ở bên cô thì đi đâu cũng được, dù sao tôi bây giờ cũng hết thuốc chữa rồi.
- Anh thật là không hối hận chứ?
Lý Hồng nhìn về phía trước, cũng không nhìn vẻ mặt của Trương Nhất Phàm.
- Câu này, tôi nên hỏi cô mới đúng!
Trên mặt Trương Nhất Phàm hiện lên nụ cười rất đáng ghét, Lý Hồng liếc mắt,
- anh có thể đừng cười kiểu đáng ghét như vậy được không?
- Đáng ghét sao?đáng ghét sao còn hẹn tôi?
Lý Hồng nhíu mày -
- Chúng ta đến suối nước nóng Sơn trang đi!
- Tùy cô!
Trương Nhất Phàm hút một hơi, nhớ lần trước khi ở suối nước nóng sơn trang, Lý Hồng ngâm nước một mình cô đơn, sau đó hai người lên trên đường, lại ngồi trên bãi cỏ một lúc, chính lần đó, hắn đã chiếm đực bầu ngực của Lý Hồng, không lẽ lần này sẽ sảy ra việc khủng khiếp hơn sao? Trương Nhất Phàm thực sự mong muốn có thể cùng Lý Hồng có thêm chút đột phá gì đó.
Sau hai tiếng, hai người tới suối nước nóng sơn trang. Trương Nhất Phàm mở cho cô một thẻ khách VIP, Lý Hồng cầm trong tay, nghe Trương Nhất Phàm nói:
- Cô đi đi, tôi ở ngoài này đợi cô.
Lý Hồng nhận lấy thể, nhìn hắn một cái, rồi quay lưng rời đi.
Thấy Lý Hồng vào bể khách VIP,Trương Nhất Phàm chờ ở ngoài một hồi, cảm thấy có chút mệt, hắn mong Lý Hồng không nên ra sớm, lúc này mới vào một căn phòng khác, hắn đặt điện thoại ở chế độ im lặng. Ngâm trong bể một lúc, gọi một nhân viên mát xa đến mát xa cho hẳn một lúc.
Đợi khi Trương Nhất Phàm đi ra, trên điện thoại hiện mấy tin nhắn
Một cái là của Lý Hồng gửi, anh đang làm gì?
Hai tin khác là tin quảng cáo, Trương Nhất Phàm xóa toàn bộ.
Ngâm tắm xong, Lý Hồng để đầu ướt đi ra ngoài, mùi hương tươi mát từ mái tóc đó, khiến cho người ta xốn xao. Trương Nhất Phàm hít một hơi thật sâu, lại nhìn thấy Lý Hồng nhíu mày, Trương Nhất Phàm liền nói:
- Chúng ta đi thôi!
Ngâm người trong phòng tắm thật thoải mái, Lý Hồng thậm chí còn lười một chút ngồi bên ghế lái phụ, cô ngửa ghế ra, nằm xuống.
Nhìn thấy dáng vẻ này của Lý Hồng, trong lòng Trương Nhất Phàm đột nhiên có một cảm giác kỳ lạ, giống như cảm giác tối nay sẽ có chuyện gì đó sảy ra.
Lý Hồng trước kia không bao giờ tùy tiện như vậy, bất luận khi cô đang làm gì đều là dáng vẻ nghiêm trang.
Thần thái của một cô gái, đều có thể toát lên một vấn đề nào đó, Lý Hồng hôm nay muốn làm gì?
Hắn đang cân nhắc tâm trạng của Lý Hồng, Trương Nhất Phàm biết, với mối quan hệ của hai người, sau khi tiến thêm một bước đột phá, hoặc là hắn hôn Lý Hồng, thậm chí vuốt ve cô, cô ấy giờ sẽ không thể nào phản đối.
Nhưng muốn hoàn toàn có được Lý Hồng, có được nữ thần băng sơn, e rằng không phải chuyện một sớm một chiều. Nhưng dáng vẻ Lý Hồng lúc này, thậm chí khiến bản thân hắn có một thứ ảo giác.
Thế là hắn lái xe đến bờ sông, đây là lần thứ ba hai người đến nơi này
Trương Nhất Phàm dừng xe, Lý Hồng vẫn chưa có phản ứng gì,
- sao lại không đi nữa?
Trương Nhất Phàm hường về phía làn môi xinh xắn của cô,
- Cô không muốn ngắm bên ngoài chút sao?
Lý Hồng ngồi dậy, trên mặt ánh lên một ý nghĩ cổ quái, cảnh giác hỏi:
- anh lại muốn làm gì?
- Cùng cô ngồi đó Nghe tiếng nước sông chảy róc rách, tôi biết cô thích cảm giác thiên nhiên này.
Lý Hồng xuống xe, đến nơi trước kia đã từng ngồi.
Cô ấy nói, đây là lần thứ ba chúng ta tới nơi này thì phải?
Sau lưng mãi không thấy có phản ứng gì, cô quay đầu nhìn mới biết Trương Nhất Phàm đã không ở đó.
Trương Nhất Phàm ngồi hút thuốc trên xe, buông ánh mắt nhìn theo Lý Hồng.
Lý Hồng hướng về phía hắn nói:
- Anh làm gì mà không lại đây?
Quả thực, Trương Nhất Phàm cũng muốn lại đó, nhưng hắn nhận ra hôm nay Lý Hồng trở nên tùy tiện như vậy, liệu có thể? cứ nghĩ mỗi lần bên cạnh Lý Hồng, bản thân hắn sẽ không kìm lòng nổi, chỉ có ý nghĩ chiếm hữu, ý nghĩ muốn có được Lý Hồng không thể hết trong đầu hắn.
Hắn biết Lý Hồng sẽ không đồng ý, thậm chí sẽ đáp ứng nhanh đến như vậy, hoặc nếu có phát sinh việc đó, cô ấy đã nói rồi, cô không thể chấp nhận sự dơ bẩn giữa nam và nữ đó.
Vì vậy, Trương Nhất Phàm băn khoăn trong lòng, Lý Hồng rốt cuộc là mẫu phụ nữ gì?
Nghe tiếng Lý Hồng gọi hắn, hắn mới đi tới.
- Chúng ta ngồi ở đây một lúc, rồi hãy về nhé!
Trương Nhất Phàm nói, được thôi, có điều hôm nay tôi đã uống rượu.
- Uống rượu thì sao chứ? lần trước anh chắc cũng không uống rượu đấy?
- Nó không giống nhau, hôm nay rượu mạnh.
Trương Nhất Phàm cười mỉm.
Lý Hồng nói
- Không phải anh lại muốn đưa ra ý kiến gì đấy chứ?
Cô ấy nắm lấy đôi bàn tay Trương Nhất Phàm,
-Tối nay anh nhất định an phận một chút, không được linh tinh.
- Tại sao?
Trương Nhất Phàm ôm eo cô, ngửi mùi hương toát ra từ mái tóc ướt mềm.
Lý Hồng nói
- vì…
Bỗng nhiên cô không nói nữa, mà lại quay đầu lại nhìn Trương Nhất Phàm, môi hai người chạm vào nhau, Trương Nhất Phàm theo đó mà hôn cô, Lý Hồng không chống cự lại.
Qua vài lần huấn luyện, Lý Hồng cũng học được cách bị động đáp ứng. Cô mở chiếc miệng nhỏ, để đầu lưỡi Trương Nhất Phàm đưa vào trong miệng mình.
Hai người đứng hôn nhau một hồi, Lý Hồng buông hắn ra
- Chúng ta ngồi xuống đi! Thế này mệt quá!
Vừa ngồi xuống, Lý Hồng kéo tay Trương Nhất Phàm ôm vào eo, không cho hắn động chạm linh tinh, hai người lại giống như lần trước ngồi dựa vào nhau như người yêu.
Lý Hồng nhìn dòng nước, thì thầm nói:
- Tôi cũng không biết làm thế nào nữa? nhưng càng ngày càng thích cảm giác này, thích cảm giác một mình bên anh, anh nói liệu có phải là yêu không?
Trương Nhất Phàm ôm eo cô hít thở bầu không khí trên người Lý Hồng, nghe Lý Hồng cảm thán, Trương Nhất Phàm nói:
- Có phải hay không, phải làm mới biết được.
Lý Hồng nhướn mày
- Đây là lời của anh sao? đây là lời anh nên nói sao? Thật thô lỗ, tầm thường.
Trương Nhất Phàm cười mỉm.
Cô lại hỏi Trương Nhất Phàm,
- Khi nào anh về Bắc Kinh?
- sau mồng một tháng mười, khoảng mồng bảy thì đi!
Trong lòng Lý Hồng bỗng run lên, cô phát hiện bản thân không thể nào rời xa khỏi người đàn ông này, trời ơi, tôi đã yêu một người đàn ông kém mình hai tuổi, nghĩ đến đây, tim Lý Hồng như đập mạnh lên, mặt đỏ ửng.
Đích thực là yêu hắn rồi, Lý Hồng thở dài trong lòng.
Tuy nhiên cho tới bây giờ, cô ấy vẫn chưa có ý định kết hôn, nếu mẹ có sốt ruột, cô sẽ đi làm thụ tinh ống nghiệm để duy trì hậu thế cho Lý gia, nghĩ đến đây Lý Hồng bình tâm lại.
Trương Nhất Phàm nói, tối nay chúng ta lại ngồi đây ngắm sao cả đêm sao?
Lý Hồng nói nếu như anh không muốn vậy thì đi thôi!
Trương Nhất Phàm nói, không phải, chỉ là chúng ta ngồi thế này, tôi thấy khó chịu, tôi sợ tôi không kìm nổi, lại sẽ...
Trương Nhất Phàm nói đến đây thì bị Lý Hồng ngắt lời
- Con người anh thật xấu, sao không thể nghĩ chuyện khác sao?
Khi nói những lời này, cô đã cảm thấy sức nặng từ đùi Trương Nhất Phàm.
Thứ gì đó cứng cứng khiến Lý Hồng rất khó chịu, Lý Hồng liền muốn cử động, không ngờ thò tay ra sờ phải thứ gì đó mềm mềm trên bãi cỏ, cô cầm lên xem
- Đây là cái gì?
- Bao cao su_____
Trương Nhất phàm thốt ra.
Trong tay Lý Hồng quả nhiên nắm phải bao cao su mà người khác đã dùng.
Lý Hồng đột nhiên thấy nổi da gà, liên tục phủi tay, ném cái bao cao su ra xa. Trương Nhất Phàm nhận ra vẻ mặt của Lý Hồng, một khoảnh khắc rất buồn cười.
Nhưng cái bao cao su kia mang lại cảm giác không tốt cho Lý Hồng, Lý Hồng kéo tay Trương Nhất Phàm đứng dậy,
- Chúng ta đi thôi!
Quan Đạo Thiên Kiêu Quan Đạo Thiên Kiêu - Tây Lâu Nguyệt Quan Đạo Thiên Kiêu