We have to continue to learn. We have to be open. And we have to be ready to release our knowledge in order to come to a higher understanding of reality.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Thảo Yumy
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 34 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 516 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 22:29:06 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 17: Đau
hap 17: Đau
Quay lại với nó
Sau khi chạy ra khỏi lớp nó leo lên con môtô của mình và phóng vụt đi. Nó lao nhanh ra đường và phóng vù vù, đi với tốc đọ kinh người làm mọi người đang đi trên đường phải né sang 1 bên vì chưa muốn gặp anh Diêm Vương xí trai
(Diêm Vương: con nhỏ kia, sao dám chê ta xí trai T/G: ông nghĩ ông đẹp trai chắc,đẹp gì mà răng hô,miệng méo,mắt ếch, mũi gãy, mặt bánh bèo, tóc đuôi chuột......hả hả hả. Diêm Vương: bé nỡ lòng nào bóp méo sự thật thế. T/G:sự thạt thì luôn phũ phàng, bye bye)
Nó dừng xe lại trước 1 cánh đồng hoa rất đẹp, ở ngoài nhìn vào thì ta chỉ thấy hoa bồ công anh thôi nhưng thật ra bên trong còn chứa loại hoa khác nữa. Bước chân đang đi vội vàng, thân ảnh thướt tha lướt nhanh qua cánh đồng hoa bồ công anh, mái tóc tím xỏa dài chạm nhẹ lên cánh hoa làm chúng rung rinh. Bước chân qua hết cánh đồng bồ công anh, trước mặt nó bây giờ là rừng hoa hồng đen, đi vào giữa rừng hoa, dừng chân lại giữa trung tâm nơi có 1 bãi cỏ xanh rì, 1 dòng suối nhỏ bao quanh.
Ngồi thụp xuống bãi cỏ, dường như nỗi đau quá lớn, giọt nước mắt cố kìm nén đã k còn giữ đc trong đôi mắt tím u buồn kia đc nữa
Tách..........Tách...........Tách..........
1 giọt.......2 giọt.........3 giọt
Nước mắt tràn lăn bò mi, từng giọt lăn dài trên gò má trắng như tuyết làm hàng lông mi cong ướt đẫm, cảm xúc bị dồn nén giờ như đc tuông ra, hình ảnh cậu bé ngày xưa giờ mờ dần vì nước mắt
<<< Hạnh phúc buồn......hạnh phúc xa xăm
Hạnh phúc là gió......
Anh là mưa....
Còn em là cỏ dại..........
Gió ngừng thổi...........mưa ngừng rơi
Cỏ ngừng vươn lên...
Mưa đi theo gió..... cỏ héo úa nhìn theo
Gió mang mưa đi mất
Mưa mang trái tim cỏ đi xa
Hạnh phúc với cỏ quá đau thương >>>
Giờ đây nó giống như cỏ dại bên kia đường, đau đớn thật. Vì sao ư?
Vì hắn - mưa đã ngừng rơi,
cỏ k còn ddc tưới nước
cỏ k còn đc ở bên cạnh mưa đc nữa rồi.
Mưa nhẫn tâm, mưa lạnh lùng quay bước. Cỏ nhìn theo, trông chờ mưa sẽ quay lại, nhưng.........Mưa đã đi xa, mưa đã theo gió mất rồi còn đâu.
Nó - 1 con người lạnh lùng, tàn nhẫn giờ đây lại yếu đuối như cỏ dại, nhìn nó bây giờ làm người ta thật muốn ôm vào lòng để bảo hộ
"TAI SAO.....TẠI SAO CHỨ...."
Nó hét thật to, tiếng hét trong trẻo vang lên trong ngọn đồi hoa. Đúng, bây giờ chỉ có hét lên nó mới giải tỏa đc nỗi đau. Hét thật to để xua tan nỗi đau nhưng liệu có vơi đc chút nào k???
Câu trả lời là k! Vì nỗi đau giờ đây đã khắc sâu trong tim rồi, hắn làm trái tim nó bị tổn thương, giống như đang có ai cầm dao mà rạch từng vết trong trái tim sớm đã bị rỉ máu. Cũng chỉ có thể tự trách mình vì đã quá yêu hắn quá nhiều, quá sâu đậm
Có lẽ những ai đang yêu có thể hiểu đc tâm trạng và nỗi đau bây giờ của nó. Nếu như người bạn yêu, người hứa hẹn với bạn, là người mà bạn 1 lòng 1 dạ chờ mong, là niềm sống của bạn. Giờ đây đứng trước mặt bạn lại nói k nhớ gì về bạn, chỉ mới quen bk bạn liệu bạn có chịu nổi cú sock này???
Play Girl Siêu Quậy Play Girl Siêu Quậy - Thảo Yumy