Hope is important because it can make the present moment less difficult to bear. If we believe that tomorrow will be better, we can bear a hardship today.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Giang Cửu Nhi
Thể loại: Tiểu Thuyết
Upload bìa: Vũ Phương Vân
Số chương: 128 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 670 / 0
Cập nhật: 2018-09-19 19:37:30 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 186 - 190
rong cung có khách quý tới 1
Tiểu Thảo vội vàng lắc đầu
“Cái này nô tỳ cũng không biết a! Nô tỳ chỉ nghe quản sự phòng bếp nói qua, cung chú đang tiếp đãi hắn! Nghe nói, lát nữa sẽ có tiệc, bọn họ đang chuẩn bị!”
Lâm Quân Tử trong nháy mắt lo lắng, Cửu vương gia chưa từng gặp mặt này, hay là tới thương lượng hôn sự, khiến nàng phải xuất giá sao?
Nàng ghét nhất là Vương gia, trong tiểu thuyết xuyên qua, Vương gia hầu như chẳng có ai tốt. Không phải là giang sơn xã tắc, thì là tranh quyền đoạt lợi, nàng không muốn gả cho Vương gia!
Nàng lại càng không muốn bản thân trở thành lợi thế, vật hy sinh trong tay người ta!
Cái gì quyền mưu, lợi dụng, nàng tuyệt đối không muốn dính vào.
Đôi mắt của Lâm Quân Tử đảo đảo, lập tức đứng lên hành động.
Cầm lấy tay Tiểu Thảo: “Tiểu Thảo, giúp ta một việc, chuyện này xong, chúng ta làm tỷ muội!”
Tiểu Thảo sợ hết hồn, vội vàng khoát tay “Không thể làm tỷ muội được., sẽ hại chết nô tỳ mất.”
Lâm Quân Tử không kịp nói nhiều, ghé vào tai Tiểu Thảo thấp giọng nói:
“Ngươi đến chỗ ca ca, thừa cơ lẻn vào cửa, giúp ta coi Cửu vương gia kia rốt cuộc bộ dạng như thế nào. Giúp ta thám thính coi lần này hắn đến là vì cái gì!”
“A? Đại tiểu thư,người làm khó ta rồi! Chỗ Cung chủ canh phòng nghiêm ngặt, ta, không vào được đâu!”
Tiểu Thảo lập tức nhăn mặt, vẻ hoảng loạn hiên lên.
Lâm Quân Tử nghiêm mặt: “Tiểu Thảo, thường ngày ta đối đãi ngươi không tệ, nuôi binh nghìn ngày, dùng trong một lúc, bây giờ, cần ngươi hỗ trợ, ngươi đối đãi với ta như vậy sao? Quá là làm cho lòng ta rét lạnh!”
Ngữ điệu lại chuyển: “Ta coi trọng ngươi cơ trí thông minh, mới đem nhiệm vụ nặng nề như vậy giao cho ngươi! Ngươi khác ta còn không tin đâu!”
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Thảo đều là sợ hãi, nhìn khuôn mặt nghiêm nghị của Lâm Quân Tử, khó khăn nuốt nước miếng một cái, run rẩy nói:
“Kia, vậy nô tỳ tận lực thử một chút đi! “
Lâm Quân Tử sắc mặt lập tức phấn chấn lên, vỗ vỗ bả vai Tiểu Thảo, cao hứng nói:
“Ta biết ngay Tiểu Thảo rất có nghĩa khí mà, ngươi nhanh đi, nhanh nhẹn một chút, giúp ta hỏi thăm rõ ràng a!”
Lại giống như an ủi nói: “Trở về xong, ta nhất định cảm tạ ngươi thật tốt!”
Tiểu Thảo khó khăn cười một tiếng với Lâm Quân Tử.
“Đại tiểu thư khách khí, nô tỳ vì Đại tiểu thư phân ưu, là nên làm.”
Trong cung có khách quý tới 1
Tiểu Thảo khó khăn cười một tiếng với Lâm Quân Tử.”Đại tiểu thư khách khí, nô tỳ vì Đại tiểu thư phân ưu, là nên làm.”
Lại dừng một chút, do dự nói: “Chẳng qua là, nếu như nô tỳ ngu độn, bị cung chủ phát hiện, lật tẩy sơ hở, Đại tiểu thư nhất định phải cứu nô tỳ một phen! Đừng có bỏ mặc nô tỳ!”
Lâm Quân Tử trượng nghĩa vỗ ngực
“Đấy là đương nhiên, con người của ta rất có nghĩa khí. Hơn nữa, coi như ngươi bị ca ca phát hiện, ca ca nể mặt ta, sẽ không làm khó ngươi, ngươi cứ dũng cảm mà đi đi!”
Tiểu Thảo nghe lời này, giống như được khuyến khích, cung chủ đúng là rất thương Đại tiểu thư.
Kiên định gật đầu: “Dạ, nô tỳ đi!”
“Được, đi nhanh về nhanh, giúp ta hỏi thăm rõ ràng a! “
“Dạ!” Tiểu Thảo nhẹ nhàng bước ra cửa.
Bạch Lộ đang giả vờ ngủ trên giường đã nghe rõ ràng, quay đầu, nhìn về phía Lâm Quân Tử mỉm cười nói: “Ngươi phải tự mình đi chứ.”
“Tại sao? “
“Nhìn coi vị hôn phu tương lai trông như thế nào!”
Giọng nói Bạch Lộ ra vẻ thực nhẹ nhàng, nhưng mà, chỉ có bản thân hắn mới có thể nghe ra được sự khổ sở bên trong.
Lâm Quân Tử liếc hắn một cái, ngồi ở trước bàn đùa nghịch vòng tay của mình.
“Ta mới không thèm đi ấy, cái tên Vương gia này, ta nhất định không lấy! Làm gì lãng phí tinh thần đi coi hắn làm cái gì?”
Giữa hàng lông mày tuấn tú của Bạch Lộ xẹt qua tia khó hiểu, cực kỳ quái lạ hỏi:
“Ngươi tại sao lại không muốn lấy Vương gia vậy? Dưới một người, trên vạn người, quyền lợi cao quý, thân phận tôn quý, giàu sang vô cùng, cẩm y ngọc thực, mấy thứ đó không tốt sao?”
Lâm Quân Tử khinh thường nói:
“Mấy cái tôn quý giàu sang kia, ta hưởng thụ không được, gần vua như gần cọp ngươi nghe qua rồi chứ? Ta chỉ cần sống đơn giản vui vẻ là tốt rồi, cái gì mà quyền lợi, tranh đấu, toan tính! Ta tuyệt đối không muốn dính vào!”
Nói xong mấy câu này, Lâm Quân Tử ngẩng đầu lên nhìn quanh bốn phía một cái, rất là thỏa mãn hài lòng khẽ kêu lên:
“Thật ra thì, ở đây làm Đại tiểu thư, đã là chuyện cực kỳ hạnh phúc rồi!”
Lâm Quân Tử vừa nói vừa đứng lên, giơ hai tay lên, xoay một vòng, rất vui mừng hớn hở cười nói:
“Trời cao đối với ta thật tốt quá, cho ta một thân phận hạnh phúc như vậy, đây gọi là hết cơn bĩ cực đến tuần thái lai nha, xui xẻo lâu như vậy, rốt cục mây tan nhường chỗ ặt trời ló dạng, ta rất tri túc, rất tri túc!”
*tri túc – 知足: biết đủ, thấy đủ, biết thỏa mãn, vừa lòng, tự cho là đủ với những thứ mình đang có. Mình thấy từ này rất hay nên để nguyên văn.
Bồi dưỡng tình cảm?
Lâm Quân Tử vừa nói vừa đứng lên, giơ hai tay lên, xoay một vòng, rất vui mừng hớn hở cười nói:
“Trời cao đối với ta thật tốt quá, cho ta một thân phận hạnh phúc như vậy, đây gọi là hết cơn bĩ cực đến tuần thái lai nha, xui xẻo lâu như vậy, rốt cục mây cũng tan nhường chỗ ặt trời ló dạng, ta rất tri túc, rất tri túc!”
Bạch Lộ nhìn vẻ mặt hạnh phúc say mê của Lâm Quân Tử, khóe miệng hiện lên một tia cười nhẹ.
Nha đầu này, luôn riêng biệt độc đáo, tư tưởng cùng với lời nói cũng khác hẳn với người thường.
Một Đại tiểu thư của Lăng Tiêu Cung lại tri túc như vậy!
Bạch Lộ nhìn ánh mắt Lâm Quân Tử, chợt thấy cực kỳ hâm mộ.
Chỉ có người hiểu được tri túc, mới có thể dễ dàng đạt được sự vui vẻ, mởi có thể biêt đến mùi vị của hạnh phúc!
Ngoài dự liệu của Lâm Quân Tử, Tiểu Thảo thế nhưng rất nhanh đã trở lại.
Hơn nữa, rất là cấp bách chạy về, khuôn mặt nhỏ nhắn kia cũng đỏ lên.
Lâm Quân Tử có chút kinh ngạc, vội vàng đứng lên hỏi:
“Làm sao vậy, hỏi thăm rõ ràng chưa? Hắn trông thế nào? Hắn tới làm cái gì/”
Tiểu Thảo thở dốc một hơi, vuốt ngực nói:
“Ta không dám vào cửa, hôm nay bên cạnh cung chủ là Tú Tú đang làm nhiệm vụ, nàng cùng ta giao tình không tệ, ta len lén hỏi thăm nàng, nàng chỉ nói đại khái!”
“Tình huống thế nào?”
Lâm Quân Tử bị vẻ mặt khẩn trương của Tiểu Thảo cũng làm cho có chút hoảng hốt.
Tiểu Thảo thở dốc mấy hơi, nói: “Cửu vương gia đó vóc người rất cao, sắc mặt rất trắng, bất cẩu ngôn tiếu, rất là làm bộ.”
“Ha, rất tởm nha!” Lâm Quân Tử khinh bỉ hừ một tiếng.
Tiểu Thảo bắt lấy cánh tay Lâm Quân Tử, vội vàng nói: “Mấu chốt là hắn muốn dẫn tiểu thư đi!”
“Cái gì? Ngươi nói cái gì?” Lâm Quân Tử thất kinh.
Đây còn chưa có thành thân nhá!
Tại sao muốn mang nàng đi a?
Người cổ đại không phải đều vô cùng vô cùng kín đáo sao?
Không phải là chưa đến động phòng thì chưa gặp nhau sao?
Bây giờ hôn sự còn chưa định, làm sao đã mang nàng đi hả?
Tiểu Thảo nói: “Cửu vương gia nói, hoàng gia bọn họ không chú trọng như người phàm tục, chẳng qua là muốn đưa tiểu thư về phủ, làm quen với hoàn cảnh, bồi dưỡng tình cảm!”
Lâm Quân Tử có chút sững sờ, không phải chứ, Cửu vương gia thông suốt nhân tình như vậy, hiểu chuyện quan tâm coi trọng nàng vậy?
Ta muốn chạy trốn
Lâm Quân Tử có chút sững sờ, không phải chứ, Cửu vương gia thông suốt nhân tình như vậy, hiểu chuyện quan tâm coi trọng nàng vậy?
Khốn, thên hạ còn có một Vương gia thiện giải nhân ý như vậy sao?
Chẳng lẽ ông trờ lại muốn để cho ta hạnh phúc một lần
Lâm Quân Tử vội vàng hỏi Tiểu Thảo “Lúc hắn nói những lời này, thái độ thế nào? Rất là thành khẩn mong đợi chứ?”
Tiểu Thảo nhìn sắc mặt Lâm Quân Tử một chút, có chút cau mày, có vẻ thật khó khăn, nhưng vẫn là nhắm mắt nói:
“Cái này ta không biết, nhưng ta nghe Tú Tú nói, Cửu vương gia này từ lúc bước vào cũng chưa từng cười qua!!”
“Oành” một tiếng, cái nhìn vừa mới thay đổi của Lâm Quân Tử đối với Vương gia, lại rớt xuống, so ra thì độ khinh bỉ càng sâu hơn.
Trong miệng hầm hừ mắng: “Khốn, ta cũng biết cái đám Vương gia chó má này đều là lang tâm cẩu phế, đón ta về làm quen với hoàn cảnh, bồi dưỡng tình cảm? Hừ, không chừng đã sắp đặt cái gì xấu xa rồi ấy chứ!”
Lâm Quân Tử hạ quyết tâm “Ta tuyệt không thể cùng hắn trở về!”
Đột nhiên nhớ ra cái gì đó, hỏi Tiểu Thảo: “Ca ca ta nói thế nào? Huynh ấy để cho ta theo Cửu vương gia trở về sao?”
Tiểu Thảo lắc đầu”Ta không biết cung chủ nói như thế nào, chẳng qua là lát nữa sẽ mở tiệc chiêu đãi Cửu vương gia, nghe Tú Tú nói, hình như Cửu vương gia cũng không muốn ở lại ăn cơm, chỉ muốn dẫn tiểu thư đi!”
Lâm Quân Tử đảo mắt, đột nhiên đi tới bên giường, nhìn về phía Bạch Lộ vẫn yên lặng không nói gì nói:
“Ngươi nói chút ý kiến cho ta coi, làm sao bây giờ?”
Bạch Lộ tựa vào bên giường, sắc mặt rất là bình thản, chẳng qua là trong ánh mắt mang theo chút suy tư cùng hoang mang.
Nghe Lâm Quân Tử hỏi, Bạch Lộ vuốt tay:
“Ta cũng không biết nên làm gì bây giờ? Hay là, ngươi trở về cùng hắn bồi dưỡng tình cảm một chút đi! Tránh cho về sau thành thân rồi, lúc nào cũng cãi nhau!”
“Ngươi, ngươi có ý gì? Biết thừa ta không muốn gả cho Vương gia, ngươi còn nói như vậy, thật đúng là chẳng phải bạn tốt!” Lâm Quân Tử nhìn Bạch Lộ có chút tức giận.
Bạch Lộ vội vàng nhận sai, nói: “Đừng tức giận, đừng tức giận, ta cũng không có biện pháp gì tốt, ai dám cùng với người của hoàng gia tranh chấp chứ? Ngươi định thế nào?”
Lâm Quân Tử không chút chậm trễ nói: “Ta muốn chạy trốn, ta mới không thèm đến cái gì mà Cửu vương phủ đâu!”
Bạch Lộ cùng Tiểu Thảo đều sửng sốt Chạy trốn? Ngươi còn muốn chạy trốn?”
Chạy trốn lần nữa 1
Bạch Lộ cùng Tiểu Thảo đều sửng sốt Chạy trốn? Ngươi còn muốn chạy trốn?”
“Tiểu thư, người không thể trốn được, như vậy cung chủ sẽ lại lo lắng gần chết!”
Lâm Quân Tử đảo loạn con ngươi, giống như đang tìm kiếm cái gì, trong miệng nói với Bạch Lộ cùng Tiểu Thảo:
“Ta nhất định phải chạy trốn, ta không muốn gả cho Vương gia, chẳng lẽ còn ngốc ở đây, chờ bị túm lên kiệu hoa sao?”
Bạch Lộ cùng Tiểu Thảo còn muốn nói gì nữa, lại bị Lâm Quân Tử ra dấu tay dừng lại.
“Bạn chí cốt, hảo tỷ muội, đừng nói thêm nữa, giúp ta nghĩ cách đi thế nào đi, nhanh lên một chút!”
Bạch Lộ cùng Tiểu Thảo cũng nhất loạt im miệng.
Tiểu Thảo chạy đến bên cạnh Lâm Quân Tử, nói: “Vậy người không thể mặc một thân y phục này đi được, sẽ bị người trong cung nhận ra.”
Lâm Quân Tử cúi đầu nhìn quần thoa giày thêu của mình, vội vàng hỏi Tiểu Thảo “Vậy ta mặc y phục gì thì được?”
Đôi mắt xinh xắn của Tiểu Thảo chớp chớp, hơi suy tư một chút, làm như hạ quyết tâm, nói:
“Trước đó vài ngày, ta có làm cho đệ đệ một bộ quần áo mới, chỉ chờ đến khi xin nghỉ, sẽ đưa về nhà cho hắn. Hay là, tiêu thư cứ mặc trước?”
Lâm Quân Tử sửng sốt một chút: “Y phục của đệ đệ ngươi sao? Vậy ta có mặc được không?”
Tiểu Thảo gật đầu “Có thể mặc, đệ đệ ta so với ta nhỏ hơn hai tuổi, cũng cao như tiểu thư vậy!”
Lâm Quân Tử vội vàng nói: “Vậy nhanh lấy tới, ta thử một chút, nữ giả nam trang, trốn dễ hơn một chút.”
“Dạ, được! Ta lập tức lấy đến.”
Tiểu Thảo vội vàng chạy đến bên cạnh giường của mình, bắt đầu tìm kiếm.
Bên này Bạch Lộ cũng đã từ trên giường đứng dậy, nhìn về phía Lâm Quân Tử nói: “Thật sự quyết định phải đi? Ngươi mới vừa trở lại, cung chủ sẽ lại lo lắng vì ngươi!”
Lâm Quân Tử chau mày lại, ảo não nói:” Vừa mới trở về, đã có người tới bức hôn, chúng ta sao lại cùng lưu lạc đến cùng một kết cục vậy? Ta đi ra ngoài tránh gió trước, mấy ngày nữa lại trở về.”
Bạch Lộ khẽ gật đầu, cơ hồ không suy nghĩ gì, nhàn nhạt nói một câu khỏi miệng: “Được, ta đi với ngươi!”
Lâm Quân Tử sửng sốt một giây, lo lắng nhìn vẻ mặt của Bạch Lộ
“Ngươi vừa mới giải độc, thân thể còn suy yếu, không thích hợp chạy trốn cùng ta, ngươi vẫn là mau trở về chỗ ở của ngươi đi! Ca ca ta có tới hỏi, ngươi cứ nói ngươi trở về sớm, không nhìn thấy ta!”
Phúc hắc Vương gia đừng yêu ta Phúc hắc Vương gia đừng yêu ta - Giang Cửu Nhi Phúc hắc Vương gia đừng yêu ta