Reading well is one of the great pleasures that solitude can afford you.

Harold Bloom

 
 
 
 
 
Tác giả: Giang Cửu Nhi
Thể loại: Tiểu Thuyết
Upload bìa: Vũ Phương Vân
Số chương: 128 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 670 / 0
Cập nhật: 2018-09-19 19:37:30 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 136 - 140
ian tế từ địch quốc
Mộ Dung Hàn quả nhiên sắc mặt trầm xuống, không nói thêm gì nữa, đành phải kiên trì nói: “Chúng ta vẫn là vừa đi vừa chờ Cung chủ đi!”
“Hảo, lên đường!” Lâm Quân Tử nhanh nhẹn buông màn xe ngựa.
Cửu Nguyệt vẻ mặt đau khổ, run run ngồi lại trên càng xe, tiếp tục thúc ngựa.
Vạn vạn thật không ngờ, tiểu yêu nữ này quả nhiên lại thật là người của Lăng Tiêu Cung.
Hơn nữa lại là nhân vật trọng yếu của Lăng Tiêu Cung, Lăng đại tiểu thư!
Kế hoạch của công tử có lẽ có thể thuận lợi thực thi.
Đúng vậy,nhưng tình ý của công tử đối với yêu nghiệt đại tiểu thư này phải làm sao bây giờ?
Ăn của người nào hướng về người đó, Cửu Nguyệt buồn thay cho công tử a!
______________________
Trong xe, Lâm Quân Tử hướng về Bạch Lộ nhăn mặt, hạ giọng, vui rạo rực nói: “Ta giả bộ đại tiểu thư khí thế như thế nào a? Gã Mộ Dung công tử này đều không có biện pháp làm gì ta a!”
Cố nén sắc mặt u buồn, Bạch Lộ ôn hòa nở nụ cười “Ngươi không cần giả bộ, ngươi chính là Lăng Tiêu Cung đại tiểu thư.”
Ngữ khí dừng một chút, thanh âm càng thấp nói: “Chính là vị này Mộ Dung Hàn, ngươi nhất định phải cẩn thận rồi. Ta khẳng định, hắn chính là Mộ Dung công tử mà Lý Nguyên đã nói!”
Lâm Quân Tử rất đồng cảm gật gật đầu “Ừ, nhìn hắn bộ dáng âm khí dày đặc, sẽ không phải là kẻ tốt lành gì, ta nhất định phải kêu Cung chủ ca ca trừ bỏ hắn!”
Lâm Quân Tử vừa dứt lời, chợt nghe bên ngoài truyền đến một cái thanh âm thô lỗ.
“Đứng lại, trong xe ngựa là người nào? Dừng xe kiểm tra!”
Lâm Quân Tử cùng Bạch Lộ đồng thời cả kinh.
Lâm Quân Tử lặng lẽ vén rèm lên, theo khe hở nhìn ra phía ngoài.
Một đại đội quan binh, đang đứng ở cửa thành, kiểm tra người qua đường.
Mộ Dung Hàn nghênh đón, nói với đầu lĩnh quan binh: ” Người của Lăng Tiêu Cung, ngươi cũng dám kiểm tra?”
Lâm Quân Tử hướng Bạch Lộ bĩu môi, cậu của ngươi thế lực cũng quá lớn đi!
Đầu lĩnh quan binh không thèm để ý Mộ Dung Hàn, quay lại đám binh sĩ phía sau vung tay lên “Các huynh đệ, tìm, nếu bắt được gian tế của địch quốc, tiền thưởng hai ngàn lượng!”
Lâm Quân Tử sửng sốt, gian tế của địch quốc?
Không phải chú rể đào hôn sao?
Bạch Lộ hiển nhiên thấy Lâm Quân Tử trong mắt nghi hoặc, ở nàng bên tai nhẹ giọng nói: “Đừng sợ, bọn họ bắt người khác!
Chuẩn bị tốt tròng mắt
Bạch Lộ hiển nhiên thấy Lâm Quân Tử trong mắt nghi hoặc, ở nàng bên tai nhẹ giọng nói: “Đừng sợ, bọn họ bắt người khác! Nhưng là hiện tại cũng có thể thấy, người giang hồ nói đúng là tin vịt. Cái gì Lăng Tiêu Cung dám cùng hoàng đế chống đối, Lăng Tiêu Cung cũng không hơn gì ai a! Một cái thủ thành tiểu đầu mục cũng không để vào mắt đâu!”
Trong giọng nói đầy ý khinh miệt khinh thường, lập tức xúc động tế bào giang hồ của Lâm Quân Tử.
Phần trượng nghĩa hùng tráng từ đáy lòng kia lại đầy lên.
Đúng rồi, không phải Lăng Tiêu Cung thực lực cường thịnh, không ai bì nổi sao?
Làm sao có thể bị vài tên tiểu binh khi dễ?
Lâm Quân Tử nói vọng ra ngoài: “Mộ Dung Hàn, ngươi hỏi thử bọn hắn, nếu tìm không ra gian tế, bọn họ có cái gì công đạo!”
Mộ Dung Hàn lập tức quay đầu đối cái kia tiểu đầu mục hỏi:
” Đại tiểu thư của chúng ta hỏi, nếu tra không ra gian tế, các ngươi như thế nào công đạo? Xe ngựa của Lăng Tiêu Cung, cũng không phải là các ngươi tưởng tra liền tra!”
Tiểu đầu mục hiển nhiên chậm lại một chút, Lăng Tiêu Cung này cũng không phải dễ chọc, nếu thật sự tra không ra, thật đúng là không tốt nha!
Lâm Quân Tử ánh mắt chớp chớp, còn nói thêm: “Mộ Dung Hàn, cho bọn họ tới lục soát đi, lục soát xong bắt đi, tra không ra, liền để lại một cánh tay, hai tròng mắt.”
Mộ Dung Hàn lập tức chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng cười lạnh, hắn âm trắc trắc đối cái kia tiểu đầu mục nói:
“Nghe được đi? Đại tiểu thư lên tiếng, đi tra đi, nhưng là, tay nào tra để cánh tay, hai tròng mắt trước chuẩn bị cho tốt!”
Tiểu đầu mục hiển nhiên bị chọc giận, hùng hùng hổ hổ nói: “Chúng ta là phụng mệnh làm việc, ngươi mẹ nó còn có cậy vào a? Lăng Tiêu Cung là sao vậy?Chỗ nào không phải là vương thổ, Lăng Tiêu Cung cũng phải nghe Tể tướng nghe Hoàng đế! Người tới, tìm ra cho ta, nếu tra không ra nhân, ta cá xem ai dám động một ngón tay của ta!”
Trong ánh mắt dài nhỏ của Mộ Dung Hàn hàn quang chợt lóe, một tia sát khí xẹt qua.
Hắn nhìn phía trước gã cưỡi ngựa phía trước, cười lạnh nói: “Đủ lá gan, không hỗ Tể tướng hoàng đế thủ hạ hảo binh sĩ. Tra đi! Ta hôm nay nếu không lấy hai tròng mắt của ngươi, ta sẽ không ở Lăng Tiêu Cung!”
Tiểu đầu mục cũng hùng hổ kêu gào nói: “Hảo, ta xem ngươi như thế nào lấy hai tròng mắt của ta!” Nói xong hướng về phía trước chạy lại đây.
Cung chủ của Lăng Tiêu Cung
Tiểu đầu mục cũng hùng hổ kêu gào nói: “Hảo, ta xem ngươi như thế nào lấy hai tròng mắt của ta!” Nói xong hướng về phía trước chạy lại đây.
Vì thế, tại cửa Duyên Châu thành, hai đội nhân mã điều tra cùng bị điều tra đã hoàn toàn quên mục đích ban đầu.
Tất cả đều nổi giận đùng đùng xông tới phía trước, chuẩn bị đấu võ.
Một hồi võ đấu, lập tức trình diễn.
Liền ở phía sau, một thanh âm như hồng chung vang dội vang lên “Dừng tay, các ngươi đang làm cái gì?”
Mộ Dung Hàn cùng thủ hạ phía sau sửng sốt, nhất tề quay đầu, sau đó vội vàng nhảy xuống ngựa thi lễ “Tham kiến Cung chủ!”
Thì ra là Lăng Tiêu Cung Cung chủ Lăng Tiếu Phong đến.
“Vân Nhi ở nơi nào?”
Thanh âm thật to, kích động mang theo hơi hơi run run.
Lâm Quân Tử nghe thế câu, bỗng dưng trong lòng căng thẳng, thế nhưng dâng lên một cỗ hơi hơi khẩn trương.
Xấu muội muội sắp gặp ca ca.
Thiên linh linh, địa linh linh, phù hộ ta trăm ngàn không cần làm lộ a!
Hít sâu một hơi, nâng tay, xốc màn xe lên.
Một cái uy mãnh thân ảnh xuất hiện ở trước mắt Lâm Quân Tử.
Dáng người khôi ngô cao lớn, một thân trang phục gấm vóc màu xanh lam, càng tăng thêm tư thế oai hùng hiên ngang vô hạn.
Khuôn mặt hơi tròn, cái trán rộng lớn, có vài nếp nhăn nhàn nhạt tinh tếm, ẩn ẩn hiện hiện, lộ ra vẻ thông minh lanh lợi cùng khí phách hào hùng.
Mội đôi mày dày rậm, hai mắt sáng ngời hữu thần, mũi cao thẳng.
(nino: aiz, tả người Maroon làm đi ah~, ta ghét mấy khúc này >_Lâm Quân Tử trong lòng âm thầm tán thưởng một tiếng, thật dương cương oai hùng a!
Quả nhiên là phong phạm của người giang hồ!
Chỉ là còn chưa thấy rõ biểu tình trên gương mặt oai hùng kia, Lâm Quân Tử đột nhiên bị hai cánh tay cường tráng ôm lấy.
Thanh âm cơ hồ là kích động, nói năng lộn xộn vang lên bên tai nàng
“Vân Nhi, thật là Vân Nhi, đã trở lại! Muội thật sự đã trở lại! Thật tốt quá, muội hù chết ca ca!”
Lâm Quân Tử bị màn vô cùng thân thiết đột nhiên này làm hoảng sợ, khó khăn phục hồi tinh thần lại, khóe miệng cong lên, khởi động khuôn mặt tươi cười, sáp sáp nói ra một câu
“Ca ca, ta đã trở về, ca ca có khỏe không?” (nino: lúc này LQT chưa xem LTP là ca ca nên ta vẫn để LQT xưng ta, tới lúc LQT chịu rùi ta sẽ đổi thành muội)
Lăng Tiếu Phong cúi đầu nhìn gương mặt cười ở trong lòng, mạnh mẽ dấu đi lệ quang kích động trong mắt, có chút giận dữ nhìn Lâm Quân Tử
“Ca ca không khỏe, ca ca bị muội hù sắp chết! …
Lại là đào hôn?
Lăng Tiếu Phong cúi đầu nhìn gương mặt cười ở trong lòng, mạnh mẽ dấu đi lệ quang kích động trong mắt, có chút giận dữ nhìn Lâm Quân Tử
“Ca ca không khỏe, ca ca bị muội hù sắp chết! …! Ta đã sắp triệu tập các phân đà trên cả nước cùng toàn bộ thuộc hạ Lăng Tiêu Cung, chuẩn bị hướng hoàng đế tuyên chiến, ta muốn báo thù uội! Ta muốn bọn họ bồi thường muội cho ta!”
Lâm Quân Tử sửng sốt, kinh ngạc hỏi: “Vì sao lại tuyên chiến hoàng đế để báo thù cho ta? Ta cũng không phải bị hoàng đế bắt đi!”
Lăng Tiếu Phong mắt hổ tràn đầy oán giận sắc, ngữ khí leng keng hữu lực
“Nếu không phải hoàng đế hạ chỉ, muốn muội gả cho Cửu Vương gia Lãnh Tiêu, muội cũng sẽ không muốn chạy ra khỏi cung, cũng sẽ không gặp bất trắc mất tích! Hắn là người khởi xướng, ta dĩ nhiên phải tìm hắn báo thù!”
Lâm Quân Tử thật sự kinh ngạc, như thế nào lại có tình tiết như vậy tồn tại a?
Nàng đều không biết một chút nội tình a!
Kia hiện tại xem ra, không chỉ có Bạch Lộ đang đào hôn a, chẳng lẽ nàng cũng là vì đào hôn mới chạy ra đi?
MK, ở cổ đại làm sao đào hôn lại nhiều như vậy a?
Chẳng lẽ hiện tại đào hôn đang là mốt a?
Vừa nghĩ tới, Lâm Quân Tử lại nghĩ không ra, nếu là đào hôn, làm sao có thể có chuyện Mộ Dung Hàn?
Không đúng, nàng lui lui về phía sau, rời khỏi vòng tay của Lăng Tiếu Phong, hỏi: “Ta thật là đào hôn đi sao?”
Lăng Tiếu Phong hơi hơi ngạc nhiên một chút, nói:
“Muội để lại tờ giấy, Mộ Dung Hàn tại phòng ngủ của muội phát hiện giao cho ta! Muội đã quên sao? Chẳng lẽ ngày hôm qua người của Cái Bang báo tin cho ta nói thật đúng như vậy? Đầu của muội thật sự bị thương?”
Lâm Quân Tử nhẹ nhàng nhìn Mộ Dung Hàn liếc mắt một cái, ánh mắt lạnh lẽo.
Mộ Dung Hàn phát hiện ra tờ giấy?
Hừ, hắn cũng thật biết phát hiện.
Chỉ sợ thời điểm đó, ta cũng đã bị hắn khống chế.
Hắn giả tạo tờ giấy, lừa gạt ngốc ca ca yêu thương muội muội!
Lâm Quân Tử đảo mắt nhìn thấy ánh mắt quan tâm lo lắng của Lăng Tiếu Phong, vội vàng nói:
“Nga, ta thật sự là cái gì cũng không nhớ rõ! Sau khi đầu bị thương tại nhà tên ác bá Cát thái lang kia, ta không nhớ gì cả!”
Máu mủ tình thâm
“Nga, ta thật sự là cái gì cũng không nhớ rõ! Sau khi đầu bị thương tại nhà tên ác bá Cát thái lang kia, ta không nhớ gì cả!”
Lăng Tiếu Phong Thần sắc lo lắng, hắn nhẹ nhàng sờ sờ đầu của Lâm Quân Tử, ngữ khí trầm trọng lại không cam lòng hỏi:
“Vân Nhi, đầu của ngươi thật sự bị thương sao? Cái gì cũng không nhớ rõ? Vậy còn nhớ rõ ca ca không?”
Trong ánh mắt của Lăng Tiếu Phong hiện rõ thần sắc bức thiết lo lắng, ngữ khí thật cẩn thận, chạm được đến nơi mềm mại nhất trong nội tâm của Lâm Quân Tử.
Huynh muội tình thâm, máu mủ tình thâm tha thiết thân tình, lập tức làm cho nàng nghĩ tới ba ba, ma ma!
Đó là ánh mắt, ngữ khí chỉ thân nhân mới có!
Sự quan tâm kia, là quan tâm xuất phát từ tâm can phế phủ, làm trái tim Lâm Quân Tử vốn lo sợ nghi hoặc, yên tâm an ổn.
Thân nhân, có người cùng chung huyết thống, dù có thế nào, đó cũng là chỗ dựa cuối cùng. Cùng dòng máu, bỏ đi ngụy trang, khiến người ta rời xa nguy hiểm, tính kế, chỉ cần toàn tâm đi theo, hoàn toàn dựa vào là tốt rồi.
Giờ khắc này, Lâm Quân Tử thật nhớ ba mẹ của chính mình, khóe mắt hiện lên nước mắt.
Nàng khinh bỉ yếu đuối, nhưng là, hiện tại, nàng nhịn không được.
“Muội còn nhớ rõ ca ca …” (nino: lúc này Lâm Quân Tử xúc động, ta đổi thành muội nhé ^_^)
Cúi đầu, thanh âm mang theo lang bạc kỳ hồ toan sáp cùng ưu thương, nhẹ nhàng xuất khẩu.
Giờ khắc này, nàng thật sự giáp mặt ca ca ruột của thân thể này.
Xa lạ niên kỉ, thành thị, trong dòng người, có một chỗ có thể an tâm dựa vào, không cần lo lắng nguy hiểm, có thể toàn lực bảo hộ chính mình, là hạnh phúc cỡ nào a!
Lăng Tiếu Phong trong lòng dâng lên thương cảm,không đành lòng, lại đem Lâm Quân Tử ôm vào trong lòng, nhẹ giọng an ủi nói:
“Đừng nóng vội, ca ca nhất định sẽ giúp muội tìm lại trí nhớ, chúng ta về nhà, trong nhà quen thuộc hết thảy sẽ làm muội mau chóng khôi phục, có ca ca ở đây, đừng sợ!”
“Ân!”
Lâm Quân Tử lên tiếng, cực lực nén xuống dòng nước mắt sắp không kiềm chế nổi nữa.
Bỗng dưng nhớ tới, bên người còn có một Bạch Lộ.
Vội vàng lui khỏi lòng của Lăng Tiếu Phong, giấu đi thần thái của cô gái nhỏ, thực ngượng ngùng giới thiệu cho Lăng Tiếu Phong.
“Ca ca, người này là Bạch Lộ, là người cứu muội ra khỏi quan tài, cũng là người đưa muội trở về!”
Phúc hắc Vương gia đừng yêu ta Phúc hắc Vương gia đừng yêu ta - Giang Cửu Nhi Phúc hắc Vương gia đừng yêu ta