He who lends a book is an idiot. He who returns the book is more of an idiot.

Arabic Proverb

 
 
 
 
 
Tác giả: Giang Cửu Nhi
Thể loại: Tiểu Thuyết
Upload bìa: Vũ Phương Vân
Số chương: 128 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 670 / 0
Cập nhật: 2018-09-19 19:37:30 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 99: Chân Chính Phúc Hắc 2
ạch Lộ cúi đầu thấp giọng nói: “Thảo dược kia ta cũng đã ăn, ta cũng không biết là tại sao, mắt vẫn nhìn không thấy…Chỉ có thế nói có thể là do ngươi biết võ công, khí huyết vận hành nhanh hơn, cho nên nhanh khỏi hơn. Mà ta. không biết chút công phu nào, cho nên mới hồi phục chậm.” (vâng, bạn cái gì cũng không biết, chỉ biết dắt mũi người khác thôi )
Lâm Quân Tử chớp chớp mắt, nhướn mày buồn bã, bây giờ, cũng chỉ có thể lý giải như vậy mà thôi.
Bạch Lộ mò mẫm kéo lấy cánh tay Lâm Quân Tử, trấn an nói:: ” Không sao đâu, ngươi bị nhện cắn còn khỏe lại, mắt ta rồi cũng sẽ nhanh chóng khỏi thôi, ngươi đừng lo lắng, chỉ tạm thời bị mù mấy ngày thôi!”
“Nga, vậy mấy ngày tới ta sẽ chăm sóc ngươi thật tốt, đều là bởi cứu ta nên ngươi mới thành cái dạng này!” Lâm Quân Tử tràn ngập áy náy nói.
Nhìn đôi mắt xinh đẹp nhưng không có chút điểm nhìn của Bạch Lộ, trong lòng nàng cực kỳ khó chịu.
Trên mặt Bạch Lộ lộ ra nụ cười ôn hòa, che giấu một tia giảo hoạt nơi đáy mắt, nhìn về phía Lâm Quân Tử nói: “Không cần khách sáo, như vậy sẽ thành xa lạ. Đói bụng chưa, có rượu có thịt, ăn no trước đã.”
“Ân, ta lấy cho ngươi, cùng nhau ăn!”
Lâm Quân Tử cầm con gà nướng lên, xé một cái đùi gà đưa cho Bạch Lộ.
Bạch Lộ gật đầu mỉm cười, mi gian xẹt qua một tia đắc ý khó mà phát hiện.
Hắn tuồng cũ diễn lại, chỉ một thủ thuật che mắt. liền dễ dàng khiến cho Lâm Quân Tử bớt phải xấu hổ cùng ngượng ngùng vì chuyện hắn đã hút độc cho nàng.
Đúng là chuyện vẹn cả đôi đường a!
_______________________________________________________________________
Mặt trời đã lên, sương mù dưới chân núi dần dần tan đi.
Bởi vì liên quan đến ánh mắt của Bạch Lộ. Lâm Quân Tử bắt đầu anh dũng xung phong đi dò đường.
Không thể cứ ngồi yên ở dưới vực mà chờ cứu tinh xuất hiện được!
Phải nghĩ cách để rời khỏi nơi này mới đúng.
Bạch Lộ vốn định đi cùng Lâm Quân Tử, nhưng mà, Lâm Quân Tử lo ắt hắn, vẫn bắt hắn ngồi một chỗ.
Bạch Lộ đành phải lẳng lặng ngồi bên đống lửa tàn, cúi thấp đầu, trưng lên bộ dạng mê man bệnh tật.
Kỳ thật khóe mắt hắn vẫn luôn dõi theo thân ảnh kia không chớp mắt. Hơn nữa toàn thân đều nín thở ngưng thần, toàn lực tập trung tinh thần bản thân, đi theo cước bộ của Lâm Quân Tử.
*******************************
Các tình yêu thấy sự phúc hắc của Tiểu Bạch thế nào? Về sau còn hắc hơn a!
Phúc hắc Vương gia đừng yêu ta Phúc hắc Vương gia đừng yêu ta - Giang Cửu Nhi Phúc hắc Vương gia đừng yêu ta