Trên mỗi ngọn núi đều có những lối đi mà khi đứng dưới thung lũng, bạn không thể nhìn thấy được.

James Rogers

 
 
 
 
 
Tác giả: Thất Niệm An
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 200 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 477 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 01:47:57 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 59: Gần Như Đánh Ngã
rên đường đi về nhà Đinh Việt Nhiên có ghé qua tiệm bánh 24h mua cho cô một cái bánh nhân kem, nhìn thôi đã muốn chảy nước miếng ròng ròng rồi.
Trong tay Niệm Kiều còn đang cầm cái bánh thì bị ánh mắt âm lãnh của Cố Hành Sâm nhìn lạnh lùng, làm cô sợ hãi suýt nữa rớt cái bánh khỏi tay
Niệm Kiều hít thở sâu mấy lần, mới hỏi:"Sao chú lại ở đây?!"
Nghe cô hỏi như thế, Cố Hành Sâm quay ngược liếc nhìn đồng hồ, trên mặt căng thẳng lạnh lùng như băng. Hắn đứng lên từng bước một hướng phía Niệm Kiều
Ban đầu cô còn trấn định được bản thân, nhưng khi hắn sắp tới gần mình, cô càng trở nên luống cuống, bước chân kiểm soát không được mà tự động lui về phía sau.
"Cố Hành Sâm, chú bị sao vậy?!" Cô trợn to hai mắt, giống như con thỏ nhỏ bị hù dọa, hai tay bất giác để sau lưng
Cố Hành Sâm không nói lời nào, tiếp tục tới gần
Niệm Kiều nhanh chóng bước lùi về phía khung cửa, lưng dính sát ở trên đó, trái tim ớn lạnh, trên mặt cau mày lại:"Cố Hành Sâm, rốt cuộc chú muốn làm gì?! Đừng tới đây nữa!"
Cô sợ hãi nhìn bộ dạng hắn, tựa hồ như muốn ăn tươi nuốt sống cô!
Cố Hành Sâm bỏ ngoài tai câu hỏi của Niệm Kiều, vẫn tiến đến như cũ. Khoảng cách chỉ còn một bước chân, hắn cuối cùng cũng dừng lại. Hai cánh tay của Cố Hành Sâm chống trên cánh cửa, đem Niệm Kiều cả người bao phủ trong phạm vi gần nhất, tầm mắt di chuyển thấp xuống, môi mỏng nhấc lên "Sớm như vậy đã trở lại rồi sao?! Chỉ mới mười giờ rưỡi hơn thôi, sao cháu không chờ đến sáng hẵng về?!"
Vẻ mặt cô hoảng sợ biến chuyển hoài nghi, cái bộ dáng này...... Có phải là mùi vị của sự ghen tuông?!
"Nói chuyện!"
Sự trầm mặc của cô khiến Cố Hành Sâm bộc phát nổi giận, lại nhớ tới hình ảnh ôm hôn của cô cùng Đinh Việt Nhiên ở bãi đậu xe, hắn quả thật muốn giết người!
Cằm bị hắn dùng sức bóp chặt, Niệm Kiều bất đắc dĩ ngửa đầu ra sau "Chuyện đó mắc mớ gì tới chú, là do chú tự nói không quan tâm đến tôi"
"Cháu còn lý luận?!" Cố Hành Sâm nghiến răng, tay lần nữa dùng lực
"Cố Hành Sâm, chú là tên khốn kiếp! Làm đau tôi!" Niệm Kiều quát nhẹ. Cứ thế này, cằm cô sẽ bầm đen mất
Tiếng kêu đau đớn của Niệm Kiều làm Cố Hành Sâm khẽ thu sức lực trên tay, nhìn môi cô chăm chú, ánh mắt trở nên lạnh lẽo.
Một giây sau cả người Niệm Kiều đã bị hắn lôi vào phòng tắm, ngay sau đó dùng một chiếc khăn lông đặt lên môi cô
"Ư...... Cố, Cố Hành Sâm. Chú, chú là...... gì vậy?! Đau......"
Niệm Kiều vừa tránh vừa mở miệng hỏi, người đàn ông này có bệnh à?! Tự dưng dùng khăn lông lau môi cô, làm cô muốn rách cả da!
Cố Hành Sâm đưa khăn lông trong tay ném một cái, hừ lạnh "Lớn như vậy rồi, ăn đồ xong còn không biết lau miệng sạch sẽ?! Miệng cháu dính đầy bơ!"
Niệm Kiều: "......"
Ầy! Khi ở trên xe đúng là cô ăn đến mấy cái bánh kem lận, nhưng rõ ràng lúc xuống xe cô đã soi gương rất kỹ còn gì, sao có thể để sót lại trên khóe miệng nhỉ!
Cử chỉ mới vừa rồi của hắn ——
Hay là đang giận mình cùng Đinh Việt Nhiên hôn nhau ư?! Đinh Việt Nhiên từng nói chú ấy đang quan tâm mình, là thật sao?!
Thật ra mỗi khi mình và người con trai khác thân mật, chú ấy hình như rất lạ!
Đáy lòng Niệm Kiều vui sướng khôn cùng, còn chưa kịp mở miệng hỏi, liền bị Cố Hành Sâm nói một câu gần như đánh ngã ——
Ông Xã Satan Đến Gõ Cửa Ông Xã Satan Đến Gõ Cửa - Thất Niệm An